Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1898:

Ông ta vẫn có hiểu biết chút ít về Phác Anh Long, là một cao thủ của Nam Quốc từng dưới trướng Quyền Tương Quốc, có một chút bản lĩnh, nhưng không xứng đáng với danh tiếng đã khoác lác Cái gì là Đệ nhất Mãnh Long của Nam Quốc, cái gì mà là một kiếm đã chém chết Thần tiên, đã thổi phồng mọi thứ quá rồi, nếu ba mươi phát súng cùng nổ ra một lúc, Phác Anh Long sẽ chết ngay lập tức mà thôi.

Tư Đồ Không không có thiện cảm với cái tên tay mơ này, nếu không có Diệp Phi ở đó, ông ta đã sớm nố hai phát súng để Phác Anh Long phải gọi bố rồi.

Tiền Gia Hân nhận ra được sự tức giận của Tư Đồ Không, tâm hồn thiếu nữ không khỏi co thắt lại Không giữ thể diện cho Tư Đồ Không đến như thế, cô lo lắng rằng Tư Đồ Không sẽ thẹn quá hóa giận mà làm liều mất.

Chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ thách thức kiêu ngạo không ngớt của Phác Anh Long, Tiền Gia Hân lại không dám phá hỏng, vì vậy chỉ có thể bắt chéo hai chân của mình lại rồi ngồi quan sát và phân tích tình hình phát triển như thế nào.

Diệp Phi thì vẫn cứ thờ ơ.

Tư Đồ Không đã lên được vị trí đó quá nhanh, nên khó tránh khỏi sự xốc nổi, Diệp Phi cũng không ngại chèn ép khí thế sắc bén của ông ta.

“Anh Phác, tôi xin lôi, là do tôi đã dạy dỗ không nghiêm”

Nhìn thấy Diệp Phi không nói gì, Tư Đồ Không thở ra một hơi dài, tự tát mình hai cái bạt tai.

Sau đó ông ta lại lấy một ly whisky.

Mở ra.

Ông ta đế lên miệng uống ừng ực liên tục, rất nhanh sau đó, chai rượu whisky đã bị ông ta cạn sạch.

Tư Đồ Không vứt chai rượu sang một bên và cười nói: “Không biết bây giờ anh Phác đây đã hài lòng chưa?”

Tư Đồ Thanh cũng đến nhận lỗi một lần nữa: “Anh Phác, tôi xin lỗi, là do chúng tôi có mắt mà như mù”

Đường Nhược Tuyết cũng mạo muội nói thêm vào một câu: “Anh Phác, ông Tư Đồ Không đã rất chân thành rồi, nên để mọi việc kết thúc ở đây vậy”

“Chủ tịch Đường đã mở miệng rồi, vậy thì tôi sẽ tha cho bọn họ vậy”

Phác Anh Long cất thanh kiếm quý báu màu đỏ đi, vỗ vỗ nhẹ vào mặt bọn người của Tư Đồ Không rồi âm ừ: “Nế mặt cô Đường và những người khác, tao sẽ không làm khó bọn bây nữa”

“Dạy dỗ lại người của mày cho tốt đấy, nếu còn có lần sau, tao tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.

Anh ta mạnh mẽ quát lên một tiến: Từ Đồ Không chạm vào má, nói lấp lửng: “Anh Phác cứ an tâm, tôi sẽ nhớ thật kỹ”

Ông ta sẽ đưa Phác Anh Long vào danh sách đen, chỉ cần tìm thấy cơ hội sẽ đuổi cùng giết tận.

“Ôi, đẹp trai quá.”

“Đã nghe rõ chưa hả?”

Nhiều phụ nữ có mặt ở hiện trường đã dùng ánh mắt đây ngưỡng mộ nhìn Phác Anh Long.

Quá độc đoán, quá ngông cuồng rồi Chỉ trong một lời nói, đã bắt Tư Đồ Thanh phải quỳ xuống xin lỗi, còn bắt Tư Đồ Không phải uống rượu để chuộc tội, thậm chí còn phải tự tát vào mặt mình.

Đúng là vô cùng ngang ngược mà.

Tiền Gia hân cũng thuận tiện liếc nhìn Diệp Phi một cái Cô phát hiện ra rằng Diệp Phi đang không nói một lời nào đứng sau đám đông, không biết là cố ý hay vô ý mà còn đang lợi dụng Triệu Bích Nhi.

Ánh mắt cô thoáng bộc lộ ra một sự khinh bỉ.

Thân là vệ sĩ của Đường Nhược Tuyết, khi hai bên xảy ra mâu thuẫn như vậy, cho dù Diệp Phi không đứng ra hành động, thì cũng nên phụ họa vài câu chứ.

Kết quả bị dọa đến mức không dám nhúc nhích luôn.

Khi so sánh với Phác Anh Long, hoàn toàn là một trời một vực.

Loại vệ sĩ hèn nhát này, cũng không biết Đường Nhược Tuyết đã vừa ý chỗ nào nữa?

“Vô dụng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK