Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712:

 

Đúng lúc này, một giọng nói cung kính vang lên: “Mời anh dùng!”

 

Chu Tĩnh Nhi.

 

Diệp thiếu?

 

Bữa sáng?

 

Nghe thấy câu nói này, toàn trường sửng sốt.

 

Theo sau đó là thấy một người phụ nữ trẻ tuổi, đặt một cái khay xuống trước mặt Diệp Phi.

 

Đồ ăn bên trong so ra thì kém với bữa sáng sáu ngàn tám, chỉ có hai cái há cảo, một cái bánh rán , một bát tào phớ, một bát văn thắn.

 

Giá thành chỉ hơn mười đồng, hơn nữa hình dáng thì xấu xí, vừa nhìn là biết lính mới làm.

 

Người phụ nữ chính là Chu Tĩnh Nhi.

 

Diệp Phi hơi nheo mắt lại, mình đã hẹn cô ấy tám rưỡi sẽ ăn sáng, không ngờ cô ấy lại tới sớm hơn, còn làm bữa sáng cho mình.

 

“Ồ, còn tự tay làm, lại còn cậu Diệp, lại còn mời dùng. Diệp Phi, anh đúng là trâu bò a”“

 

Trần Sơ Nhiên cười lạnh một tiếng đứng lên: “Không những cố làm ra vẻ, còn tìm người diễn trò a”

 

“Tôi nói cho anh biết, tôi thật khinh thường anh”

 

Cô nghĩ nhất định tách Diệp Phi và Tống Hồng Nhan ra, tuyệt đối không thể để bạn thân bị cái tên thổ dân này lấy được.

 

“Phải đấy Diệp Phi, làm người a phải làm đến nơi đến chốn, vở tưồng này vụng về, buồn nôn…” Hơn nữa muốn diễn trò thì đạo cụ phải tốt một chút. Bữa sáng này trông thật là xấu, nhưng còn người phụ nữ này cũng có chút trình độ, đủ thanh tú… Tô Như Họa cũng lắc đầu chế giễu, muốn đả kích Diệp Phi lại bất ngờ nhìn rõ khuôn mặt của Chu Tĩnh Nhi.

 

“A, Chu tiểu thư!”

 

Tô Như Họa là người nổi tiếng trong nhóm bạn thân Nam Lăng, đương nhiên là nhận ra Chu Tĩnh Nhi, người được yêu quý nhất thành phố Nam Lăng.

 

Nhìn thấy người đưa bữa sáng cho Diệp Phi là cô ấy, Tô Như Họa lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng, theo bản năng đứng bật dậy.

 

Sữa và trứng cá muối bị đổ tung tóe ra nửa cái bàn.

 

Tô Như Họa tay chân luống cuống thu dọn.

 

“Chu tiểu thư, chào…chào cô.”

 

Trần Sơ Nhiên ngồi bên cạnh cũng nhìn rõ gương mặt của Chu Tĩnh Nhị, bối rối đứng lên.

 

Ánh mắt coi thường và cao cao tại thượng nháy mắt không còn sót lại chút nào.

 

Mặc dù cô ta là đóa hoa nổi tiếng ở Nam Lăng, xuất thân cũng như lời cô ta nói là hơn triệu, nhưng so với Chu Tĩnh Nhi vẫn là xa vạn dặm.

 

Chu Tĩnh Nhi, là mỹ nữ hàng thật giá thật số một Nam Lăng, cũng là người thừa kế tương lai của Chu Thị, con gái nuôi của Chu Trường Sinh. Trần Sơ Nhiên không so sánh được.

 

“Chu tiểu thư…” Sau khi những người khách còn lại nhận ra Chu Tĩnh Nhi, cũng kinh ngạc ồ lên một tiếng.

 

Bọn họ không ngờ sẽ gặp được Chu Tĩnh Nhi ở đây, cô còn cung kính đưa bữa sáng cho người ta nữa.

 

Loại đãi ngộ này, chỉ có Chu Trường Sinh mới được hưởng thụ a.

 

Chu Tĩnh Nhi hơi gật đầu, coi như là chào hỏi mọi người, sau đó nhìn chằm chằm Tô Như Họa và Trần Sơ Nhiên nói: “Thế nào?

 

Bữa sáng của tôi xấu lắm hả?”

 

Giọng nói không nặng không nhẹ, lại làm cho hai người Tô Như Họa cực kỳ run rẩy.

 

“Không, không…’ Khuôn mặt Tô Như Họa nóng lên: “Là chúng tôi xấu”

 

Trần Sơ Nhiên cũng phụ họa theo: “Chỉ cần là bữa sáng mà Chu tiểu thử làm, thì chính là món ăn ngon nhất thế giới.”

 

Tô Như Họa cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi, Chu tiểu thư, là lỗi của chúng tôi, xúc phạm cô rồi: Chu Tĩnh Nhi không có để ý bọn họ, ngược lại đưa dao nĩa cho Diệp Phi: “Diệp Phi, đây là bữa sáng tôi tự tay làm đấy, mặc dù bên ngoài không quá đẹp nhưng Tĩnh Nhi thật sự đã tốn hai tiếng đấy”

 

“Anh thử đi, xem xem có hợp với khẩu vị của anh không”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK