Tạo hiện trường như một vụ chập điện.
Nhà máy này vốn bỏ hoang vì thế nó có cháy thì cũng chả ai để ý tới, không chừng còn giúp cho chủ nhân của nó kiếm được một mớ tiền bảo hiểm.
Trương Tú Linh tiến thẳng tới nhà máy bỏ hoang vừa lúc kịp giờ hẹn với Chu Tài, cô ta xác chiếc túi lợn đựng đầy tiền tiến vào bên trong.
Bọn Chu Tài đã tới đây được một lúc, Mặt Choắt canh gác ngoài cửa xác định chỉ có một chiếc xe tiến đến, sau báo cho Chu Tài khi thấy mình Trương Tú Linh đang tiến vào.
“Con ranh này cũng to gan đấy!”
Đầu Trọc nhếch mép, hắn cho rằng mấy sự chuẩn bị của đại ca hắn có phần thừa rồi, tự nhiên lại tốn thêm ít tiền thuê người.
“Nó càng tự tin thì chúng ta lại càng phải cẩn thận, không chừng dính bẫy của nó.
Không được nới lỏng đề phòng” Nét mặt Chu Tài đột nhiên căng thẳng, hắn nhìn Trương Tú Linh ngày càng tới gần, trong lòng tự nhiên dấy lên một dự cảm.
không lành.
“Tiền đây, đếm rồi biến.” Trương Tú Linh tiến vào trong nhà xưởng, cô ta đứng cách bọn Chu Tài một khoảng khá xa ném chiếc túi du lịch màu đen
đựng đầy tiền về phía trước nói.
Chu Tái hất mặt ra hiệu cho Mặt Choắt tiến lại cầm chiếc túi đựng tiền mang về cho hắn.
Hắn nhanh chóng mở túi nhìn số tiền nằm ngay ngắn bên trong vẻ hài lòng.
Có thể do hắn quá đề cao Trương Tú Linh, thực ra cô ta cũng chỉ là một đứa con gái nhất cáy mà thôi.
Chu Tài nhếch mép.
“Cảm ơn cô em, tiền đã đủ, nhưng bọn anh đây còn muốn thứ khác từ cô em” Chu Tài nói chưa dứt lời thì Đầu Trọc đã lao tới tóm Thương Tú Linh lôi xềnh xệch tới chỗ Chu Tài.
“Lần trước anh đây đã không xơi được chị em, lần này em lại tự vác xác tới.
Nhất định các anh đây phải chiều em tới bến mới được.”
Chu Tài đưa tay vuốt ve gương mặt của Trương Tú Linh mặc cô ta đang ra sức giãy dụa trong tay của Đầu Trọc.
“Thủ động vào tao xem, chúng mày sẽ hối hận.” Trương Tú Linh nhổ một bãi nước bọt vào mặt Chu Tài ánh mắt không hề sợ hãi.
“Cô em cũng gan đấy.
Anh thích”
Chu Tài càng cười to, đưa tay vén làn váy cô ta lần lên trên.
“Đại ca, xong tới lượt bọn em nhé.” Mặt Choắt nhìn thân hình nóng bỏng của Trương Tú Linh nuốt nước bọt.
“Mày yên tâm, hôm nay cho chúng mày chơi chết cô ta”
Chu Tài cười ha hả.
Tiếng cười của hắn còn chưa dứt thì chiếc xe đậu ngoài cửa của Trương Tú Linh lao vút như mũi tên vào bên trong.
Trong chớp mắt chiếc xe đã tiến sát tới chỗ Chu Tài, cửa xe bật mở, Đặng Triều xông ra đạp Chu Tài ngã lăn dưới đất.
Tên còn lại chui ra từ ghế sau, đâm một nhát vào vai Đầu Trọc khiến hắn rú lên vội buông Trương Tú Linh ra.
Mọi việc diễn ra nhanh tới nỗi khi bọn Chu Tài hoàn hồn thì một chiếc xe bảy chỗ khác đã xuất hiện.
Một toán người mặc đồ đen nhảy xuống, trói lũ Chu Tài thành một cục.
Trương Tú Linh xốc lại váy.
Thẳng chân đạp.
vào mặt Chu Tài đang bị trói gô dưới đất.
“Tao đã nói mày động vào tao mày sẽ phải hối hận”
Miệng Chu Tài sưng vù hắn nhổ ra một ngụm máu nhìn Trương Tú Anh.
“Con đàn bà thối tha, mày được lắm, tao mà thoát khỏi đây tạo thề sẽ không bao giờ tha cho mày”
“Được! tao chờ mày” Trương Tú Linh hất cằm, ra hiệu cho Đặng Triều tiếp tục công việc của mình.
Danh Sách Chương: