Mục lục
Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



Anh giật mạnh dây chuyền trên cổ xuống đưa cho ông ta, vẻ mặt Tô Kiến Định lãnh đạm, cúi thấp đầu, ánh mắt đầy vẻ quỷ quyệt.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Tất cả mọi người đều biết con của tôi có rất nhiều, nhưng tôi không có khả năng có đứa con nhỏ như cậu được, đúng là tôi nhìn cậu thuận mắt, nhưng người lừa gạt tôi, chưa từng có được kết cục tốt." Ô Tô nhìn vật mà anh cầm trong tay, sớm mấy năm , phàm là biết có phụ nữ mang thai, ông ta sẽ để lại một sợi dây chuyền, thuận tiện về sau nhận thân phận, dây chuyền đưa ra trên cơ bản đều đã thu hồi lại, mặc dù có mấy chiếc vẫn đang lưu lạc bên ngoài, nhưng nhỏ tuổi giống như anh thì không thể nào là con của ông ta được.

"Đây là của mẹ tôi, tôi đến từ Hải Phòng." Nếu như mẹ thật sự là đứa con gái mà Otto coi trọng nhất, thì chỉ cần anh nói một hai điểm tương xứng, chuyện kế tiếp không cần anh lo, tự nhiên sẽ có người đi điều tra.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Cậu có biết mình đang nói gì hay không? Nếu thứ này là của mẹ câu, thì vì sao mẹ cậu không tới tìm tôi?" Nắm chặt sợi dây truyền trong tay, biểu cảm của Otto đột nhiên trở nên dữ tợn, hai mắt giống như là phun ra lửa, hơi dướn người, nhìn chằm chằm vào Tô Kiến Định.

"Mẹ và bố của tôi mười năm trước bị người làm hại, chết vì tai nạn xe, tôi còn có một người em gái, bây giờ vẫn đang ở Hải Phòng, chỗ tôi có mấy tấm ảnh chụp mẹ mình, ông muốn xem không?" Nhìn biểu cảm của Otto, Tô Kiến Định liền biết, người này thật sự là ông ngoại trên danh nghĩa của mình.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Chết vì tai nạn xe cộ... Ai hại chết, đã tim được hung thủ chưa? Cậu nói mình là con gái của Yelis, dựa vào cái gì mà tôi phải tin cậu?" Tìm con gái ba mươi mấy năm, tốn không ít công sức, bây giờ lại đột nhiên có người chạy tới nói cho ông biết, Yelis đã không còn ở trên nhân thế, chuyện này làm sao mà ông có thể chịu đựng được...

"Rốt cuộc mẹ tôi có phải con gái của ông hay không, ông đến Hải Phòng điều tra một chút là được rồi, huống chi nếu ông thật sự muốn tìm con gái mìn, ba mươi mấy năm không tìm được chút tin tức nào sao? Chẳng lẽ ông không nghĩ tới là có người không muốn để ông tìm thấy ..."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Trên đường tới đây, Tô Kiến Định muốn nói rất nhiều, Hải Phòng nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng nếu như công tước Otto tìm người thì không thể nào không có tin tức gì của mẹ được, khả năng duy nhất là lúc đó có người che giấu chuyện này.

"Cậu nói cho tôi biết, ai là người hại chết Yelis..." Đứa con gái bảo bối, từ nhỏ đã nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, cũng chiều nó không rành thế sự, thậm chí còn chạy trốn theo người đàn ông khác, giờ lại chôn vùi mạng sống ở nơi kia, đáng lẽ ông sớm phải biết, Yelis nhất định sẽ tới Hải Phòng..

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Trong lòng đau đớn khôn nguôi, mặt Otto cắt không còn giọt máu, nhìn như bị già đi cả chục tuổi.

"Kẻ đứng sau là Dương Minh Hạo, đồng lõa là Trần Tuấn Tú, những chuyện khác tôi đã xử lý, lần này tôi qua cũng là vì chuyện này. Dương Minh Hạo lập tức sẽ bị điều đi, tôi không có năng lực đè ông ta lại, cho nên mới tìm ông hỗ trợ."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lúc yếu thế thì nên tỏ ra yếu đuối, Tô Kiến Định nhìn thấy rõ ràng, mặc dù trong lòng có chút không thể tiếp nhận ông ngoại đột nhiên xuất hiện này, nhưng chỉ cần có thể giúp anh báo thù, cái khác đều là chuyện nhỏ.

"Thu dọn một chút, đưa theo người của chúng ta lập tức đi, tôi thật muốn xem xem, rốt cuộc là kẻ nào gan to bằng trời dám đụng tới Yelis bé nhỏ của tôi, còn có em gái của cậu, bây giờ nó ổn chứ?"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Mặc dù chưa hoàn toàn tin tưởng Tô Kiến Định, nhưng chỉ cần nghĩ tới đây là con trai của con gái ông, trong lòng ông liền không kìm được dịu dàng hơn, nói chung yêu ai chính là yêu cả đường đi lối về.

"Em gái tôi bây giờ rất tốt, có điều Hải Phòng bây giờ có chút phức tạp, tạm thời tôi còn chưa nhận được tin tức..."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tới đây hai ngày liền giải quyết được vấn đề, tốc độ ngược lại có chút vượt ngoài dự kiến của Tô Kiến Định, nếu bây giờ trở về ngày thì sẽ không có việc gì.

"Linh Đan! Linh Đan! Lập tức thu dọn hành lý, sáng mai tôi muốn tới Hải Phòng..." Đây cũng là trợ lý thứ tám bên cạnh ông, cũng là người ở lại lâu nhất, Otto cao giọng nói hai câu, sau đó liền ngồi trên ghế thất thần.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Công tước, nếu như ông muốn xuất ngoại cần phải cùng..."

"Tôi muốn đi ra ngoài không cần báo cáo với bất kỳ ai cả, còn nữa, Linh Đan, cô đã ở bên cạnh tôi gần một năm, hẳn là biết tính tình của tôi thế nào chứ!" Giọng điệu uy hiếp trắng trợn, Otto nheo mắt nhìn chằm chằm cô ta.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


"Xin công tước yên tâm, tôi lập tức đi xử lý." Linh Đan lập tức cúi đầu, cung kính nói, công tước đã đổi tám trợ lý bên người trong vòng hai năm, sỡ dĩ cô có thể ở lại cũng vì hai chữ nghe lời, điểm ấy chính cô hiểu rõ, Otto cũng hiểu rõ.

"Tạm thời ở đây nghỉ ngơi một chút, tôi đã dặn dò người hầu đưa cậu tới một gian phòng, ngủ một giấc, ngày mai chúng ta xuất phát." Otto VỖ VỖ bả vai Tô Kiến Định, thân thể cao lớn, lưng hơi gù, nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Chuyện này đối với ông có đả kích không nhỏ, cả người như mất hết sức lực, hoàn toàn có dáng vẻ của một ông lão tuổi đã xế chiều, cũng giống như mất hết hi vọng sống vậy...

Tô Kiến Định mím môi, đi theo người hầu đến gian phòng chuẩn bị cho mình, quả nhiên thấy Chu Thanh bị trói trong đó.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Dây thừng thắt cực kỳ chặt, anh tốn rất nhiều sức lực mới có thể cởi trói


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK