Mục lục
Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



"Nghỉ ngơi tại chỗ hai mươi phút, xem qua kế hoạch một lần đi." Nói một câu, Hoắc Hải Phong ngồi một mình trên sô pha trong góc phòng, gác chân lên, ánh mắt đầy hứng thú.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Vốn dĩ cô không quá quan tâm, còn tưởng rằng là bọn người nào hợp tác với TQT. Sau khi được nhìn rõ mặt người đó rồi, Tô Quỳnh Thy hận không thể tự chôn mình xuống đất ngay tại đây luôn. Một cảm vô cùng bất lực truyền đến, chuyện này đối với cô rốt cuộc là loại vận may gì đây.

Tô Quỳnh Thy hít sâu một hơi: “Hướng Minh, con cứ ngoan ngoãn ở trong lòng mẹ, một câu cũng không được nói có biết chưa?”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Đôi môi mỏng đỏ hồng mím lại thành một đường thẳng, hơi tránh sang một bên, cố gắng thu người lại hết mức có thể, hy vọng không thu hút sự chú ý của người đàn ông nào đó, đôi mắt âm thầm quan sát bước chân của anh, ngay sau đó cô thấy mọi người tránh đi, trong lòng càng thêm căng thẳng hơn, kết quả thấy bước chân của anh hơi thay đổi, tiếp tục đi thẳng về phía cô.

Ngay lập tức trái tim cô trùng xuống đáy, lạnh lẽo và đáng sợ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Cơ thể cứng đờ tiếp tục làm việc, nghĩ đến bộ trang phục của mình hôm nay có lẽ sẽ không bị nhận ra, cô ôm lấy đứa nhỏ, chậm rãi đi ra bên ngoài, nếu lúc này bị Hoắc Hải Phong bắt được, không biết sẽ phải đối mặt với chuyện gì nữa.

Vừa đi ra ngoài, cô vừa lấy điện thoại di động ra, muốn gọi cho Tô Kiến Định nhờ giúp đỡ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Vừa mới đi ra ngoài hai bước, trước mặt đột nhiên xuất hiện một bóng người cao lớn: “Cô Quỳnh Thy tới tìm tổng giám đốc Kiến Định sao?" Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, trong lời nói cũng không có một chút ấm áp nào, Tô Quỳnh Thy như đóng băng, cơ thể bất giác run lên rồi từ từ ngẩng đầu.

"Thật ngại quá thưa ngài Hải Phong, tôi muốn làm gì, có cần phải báo cáo lại với anh không?" Sắc mặt Tô Quỳnh Thy lộ ra vẻ tức giận, dứt khoát gỡ chiếc khăn quàng cổ trên người mình và khuôn mặt của đứa trẻ ra, dù sao cũng đã bị phát hiện rồi, mấy thứ này còn có tác dụng gì chứ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Hoắc Hải Phong hít sâu một hơi: “Không phải vậy, chỉ là nhìn dáng vẻ của cô Quỳnh Thy nên có chút tò mò."

Đôi môi lạnh lùng mím chặt, cô lùi lại phía sau một bước, xoay người trở lại ngồi trên số pha, cúi đầu nghịch điện thoại, dáng vẻ như đang không muốn nói chuyện với người khác, không cần nghĩ cũng biết biết, đối đầu với Hoắc Hải Phong, cô chắc chắn sẽ là người thua.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tô Hướng Minh nhanh trí nép vào vòng tay của Tô Quỳnh Thy, không nói một lời khiến Hoắc Hải Phong vô cùng ngạc nhiên.

Mấy lần trước anh rõ ràng cảm thấy được cậu bé này có ấn tượng tốt đối với anh, mấy ngày không gặp, cậu bé hình như có chút chán ghét mình.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Một đứng một ngồi, trong khoảng thời gian ngắn không khi giữa hai người trở nên căng thẳng hơn.

Bực bội ngồi trên sô pha, cô chỉ cảm thấy tim mình như đang bị nghẹn lại.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Bây giờ Hoắc Hải Phong đã trở nên không biết xấu hổ như thế này rồi sao?

"Có vẻ như cô Quỳnh Thy không hoan nghênh tôi cho lắm." Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, tiếp tục nói: “Tôi đã lớn lên cùng với Quỳnh Thy. Vậy mà hiện tại Quỳnh Thy lại lạnh lùng với tôi như vậy, tôi sẽ rất buồn đấy."

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nhìn về hướng phát ra giọng nói, cô thấy sắc mặt u ám của Hoắc Hải Phong, đôi tay thon dài đan vào nhau, ngắm nhìn chiếc nhẫn bạc đang đeo trên ngón tay.

Một chiếc nhẫn rất bình thường, nhưng Tô Quỳnh Thy thấy rất quen, như thể đã nhìn thấy nó ở đâu đó rồi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nhìn cánh tay của anh suy nghĩ một lúc: “Thật ngại quá ngài Hải Phong, tôi nhắc lại một lần nữa, tôi không còn nhớ gì chuyện trước đây nữa. Hơn nữa, hiện tại tôi đã kết hôn và có con rồi, làm phiền anh hãy coi như chưa từng quen biết tôi, hành vi hiện tại của anh làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của tôi đấy."

Anh đứng ở chỗ ngược sáng, hơi cúi đầu xuống, Tô Quỳnh Thy ngồi trên sô pha, không nhìn rõ vẻ mặt của anh nên không quan tâm nữa.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Vậy cô chỉ quan tâm đến người chồng hiện tại thôi sao?”

"Cuộc sống của tôi bây giờ rất hạnh phúc."cô nói.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


“Năm năm không có tôi ở bên, Tô Kiến Định đã trở thành người đàn ông của đời cô rồi sao? Cho dù cô không nhớ, tổng giám đốc Tô Kiến Định chắc cũng chưa quên đâu nhỉ?” Hoắc Hải Phong đi tới, ngồi trước mặt Tô Quỳnh Thy, lật ngược chủ đề.

Sắc mặt cô trầm xuống, xoay người ngồi nghiêng trên sô pha, không nhìn vào mắt Hoắc Hải Phong, do dự mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Hai người là những người có tính tình ngang bướng, Hoắc Hải Phong lại không biết dỗ dành người khác, hai người cứ căng thắng như vậy cho đến khi Chu Thanh nhận được thông báo từ quầy lễ tân, nói rằng Hoắc Hải Phong đã chặn một người phụ nữ lại, vội vàng xuống, cứu Tô Quỳnh Thy.

Một người không muốn nói chuyện, người còn lại thì mất kiên nhẫn, Hoắc Hải Phong lạnh lùng nhìn Chu Thanh đưa Tô Quỳnh Thy lên tầng, trong lòng hận không thể kéo Lê Quốc Nam ra đi tra tấn hàng ngàn lần. Một nhóm người suy đoán rồi giả vờ không rõ chuyện gì, cuối cùng câu chuyện trở thành Tô Quỳnh Thy đã lấy một người mình không biết rõ lại còn sinh con nữa.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tô Quỳnh Thy được đưa lên trên, đại sảnh im lặng, Tô Kiến Định cũng không chậm trễ, đưa người lên tầng trên.

Sau khi được Chu Thanh đến đón, Tô Quỳnh Thy tủi thân ngồi trong phòng làm việc của Tô Kiến Định, ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Hướng Minh bắt đầu buồn phiền.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tô Kiến Định đang nhìn tài liệu ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn cô: “Như thế này là đang phải chịu oan ức sao?"

"Cũng không thể nói là phải chịu oan ức, nhưng anh đã hợp tác với Hoắc Hải Phong từ khi nào vậy?" Cô bĩu môi, để Hướng Minh đi đến giá sách phía sau tìm sách, hai tay cô chống cằm, đôi mắt mong chờ nhìn anh ấy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Gặp phải Hoắc Hải Phong rồi?" Đúng vậy, có lẽ chỉ có Hoắc Hải Phong mới có thể làm cho em gái anh tỏ ra oan ức như vậy thôi, dáng vẻ bận rộn như vậy, mà còn có thời gian đi trêu chọc Quỳnh Thy, xem ra vẫn phải tìm thêm chuyện gì đó liên quan đến anh mới được.

"Anh à, em nói em đã kết hôn và có con,

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK