Mục lục
Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



Ký ức dừng lại ở thời điểm đám đông kích động, Lưu Thanh Mai chậm rãi tỉnh lại rồi phát hiện ra mình đang ngồi trong một chiếc ô tô nhỏ. Toàn bộ cửa sổ đều được che bằng rèm đen, bên trong tối đen như mực, thậm chí còn không thể nhìn rõ bóng người, điều này khiến cho cô ta cảm thấy hơi bối rối.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Lúc này, cô ta cảm thấy có chút hối hận, cô ta không nên vì ham muốn mấy mười mấy triệu đồng mà làm hại cả chính mình lẫn con trai.

Lưu Thanh Mai nuốt một ngụm nước bọt, không biết rõ được tình huống bây giờ như thế nào, suy nghĩ của cô ta bắt đầu quay cuồng: "Mấy người là ai? Tại sao lại bắt cóc tôi? Tôi cảnh cáo mấy người, hành vi này của các người là phạm pháp, đây là giam giữ người trái phép, bắt cóc người khác sẽ phải ngồi tù đấy!"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Tô Kiến Định ngồi cách đó không xa, anh ấy lạnh lùng liếc nhìn nơi phát ra âm thanh rồi bật đèn trong xe lên.

"Cô cũng biết cái gì gọi là giam giữ người trái phép sao? Vậy tại sao trước kia cô không tìm hiểu thử một chút xem hành vi đánh người, gây rối là tội danh gì?"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Lâm Tiến Quân ngồi ở phía sau, hung hăng đạp một phát vào đùi của Lưu Thanh Mai, trong lời nói của anh ta tràn đầy trào phúng.

"Nếu các người có bản lĩnh thì hãy đánh chết tôi đi! Chỉ cần để cho tôi còn sống sót đi ra ngoài thì tôi nhất định sẽ trở về kiện các người!" Vẻ mặt Lưu Thanh Mai trở nên dữ tợn, cô ta mở miệng uy hiếp.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Tô Kiến Định ngồi ở phía trước, lặng không nói gì, chỉ là trong đôi mắt anh như mang theo những gờ băng lạnh giá, vèo vèo ghim chặt trên người cô ta. Lâm Tiến Quân ngồi ở phía sau hừ lạnh một tiếng, bĩu môi nói: "Có bản lĩnh gì thì đợi cô ra ngoài được đã rồi hẵng nói!"

Dám đánh hết chủ ý đấy lên trên đầu em gái bọn họ thì không quá đáng khi nói rằng cô ta thật to gan lớn mật.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Lưu Thanh Mai tức giận giãy giụa thân hình mập mạp của mình cho dù tay chân đang bị trói chặt lại khiến cho cả khuôn mặt cô ta trở nên đỏ bừng nhưng cô ta vẫn không buông tha ý định muốn chạy trốn.

"Tô Kiến Định, anh và em gái anh đều sẽ phải gặp quả báo! Tô Quỳnh Thy là một người hèn hạ, chính là tình nhân..." Cô ta hét lên một cách điên cuồng.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Khi màn đêm buông xuống, trong biệt thự của nhà họ Trần..

"Đã tìm được người phụ nữ kia chưa? Bằng mọi giá, tôi muốn các người phải tìm được người phụ nữ đó cho tôi!" Trần Mộc Châu hét vào điện thoại, trong chốc lát đấy, vẻ mặt cô ta vừa sợ vừa giận.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Ngu ngốc! Thật là ngu ngốc! Trong lòng Trần Mộc Châu âm thầm chửi bới.

"Cô chủ, khả năng cao là người đã bị Tô Kiến Định mang đi rồi. Lúc đó người của chúng ta thấy cô ta làm cho Tô Quỳnh Thy bị thương nặng, sau đó Tổng giám đốc Hoắc lập tức xuất hiện. Lúc đó, hiện trường vô cùng hỗn loạn, đám người thi nhau tản ra. Cuối cùng người cũng không tìm được nữa, cả kể con trai của cô ta." Người ở đầu dây điện thoại bên kia không nhanh không chậm giải thích.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


"Không phải tôi đã dặn dò qua các người là không được giết chết nó ngay lập tức sao? Với cái loại này, muốn có lợi thì phải thương lượng một vài lần nữa. Một đám ngu ngốc, nhanh chóng tìm người về đây cho tôi, nếu như cô ta nói ra điều gì không nên nói thì các người biết phải làm sao rồi đấy!" Trần Mộc Châu vô cùng tức giận, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói.

"Lúc đó có quá nhiều người, căn bản là người của chúng ta không nắm rõ được tình huống bên trong như thế nào, trong khoảng thời gian chỉ kịp để quay đầu một cái mà mọi thứ đã vượt quá tầm kiểm soát rồi." Người ở đầu dây điện thoại bên kia cũng có chút bất lực. Khi hiện trường sự việc vượt qua tầm kiểm soát thì đương nhiên cô ta cũng không có biện pháp nào.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


"Đúng là vô dụng, một đám rác rưởi!"

Sau khi mắng một câu, Trần Mộc Châu nghiến răng đá văng một chiếc bàn nhỏ trong phòng, chai lọ rơi tung tóe đầy dưới mặt đất, nước nôi uống khi đàm luận cũng đổ lên toàn bộ tấm thảm, ở dưới đất là một mảng hỗn lộn.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Trần Mộc Châu không quan tâm, ngay sau đó cô ta đập phá toàn những gì có thể đập phá được ở trong phòng, sau đó cô ta đứng thở hổn hển ở giữa căn phòng: "Cho dù như thế nào đi chăng nữa, tôi không cần biết các người dùng biện pháp gì cũng phải tìm được Lưu Thanh Mai về đây cho tôi! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!"

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Trần Mộc Châu vô cùng âm trầm, cô ta dứt khoát bước ra khỏi phòng, lái ô tô rời khỏi chỗ này.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Bên trong một khách sạn lớn ở Hải Phòng..

Trần Mộc Châu lạnh lùng đứng bên ô sổ sát đất, đứng ở đây có thể nhìn thấy toàn bộ thế giới bên ngoài, trên tay cô ta cầm một ly rượu đỏ, đứng yên lặng xuất thần.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Cạch!

Cánh cửa được mở ra, Trần Mộc Châu bình tĩnh xoay người lại.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Người đến mặc một bộ đồ tây trang màu đen thông thường, đeo khẩu trang đen, đôi một chiếc mũ dạ rộng vành, hoàn hảo che chắn toàn bộ khuôn mặt của anh ta.

Khóe miệng Trần Mộ Châu nhếch lên, cô ta nở một nụ cười lạnh lẽo: "Ngay cả khuôn mặt cũng không dám lộ ra ngoài mà cũng dám ra tay với Á Đông sao?"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Người đàn ông đó sải từng bước một với đôi chân dài của mình đến chỗ cô ta, anh ta không hề để ý đến thái độ của Trần Mộc Châu, thờ ơ trầm giọng xuống, nói một cách lạnh lùng: "Tôi nghe nói... Lưu Thanh Mai bị bắt đi rồi?"

Vừa dứt lời, ly rượu trên tay Trần Mộc Châu bị cô ta ném xuống đất: "Vậy anh nói xem có chuyện gì mà tôi phải gọi anh qua đây chứ? Tôi không có hứng thú với Tô Kiến Định nhưng anh phải giúp tôi giết chết Tô Quỳnh Thy!"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Đối phương hơi cúi đầu xuống một chút, cũng không thấy anh ta cởi khẩu trang với mũ ra. Anh ta đi đến bên cửa sổ sát đất, tự mình rót một ly rượu nhưng cũng không uống, anh ta cầm ở trên tay rồi lắc lắc, cười lạnh, nói: "Người đã bị Tô Kiến Định mang đi thì tôi cũng không dám chắc là có thể đào ra được giúp cô hay không."

Trong lòng Trần Mộc Châu tức giận, trên trán cô ta lấm tấm mồ hôi: "Tôi không cần biết anh dùng biện pháp gì, hoặc là Lưu Thanh Mai sống trở về trên tay tôi, hoặc là chỉ có thể chết trong tay Tô Kiến Định. Nếu việc này anh giúp

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu





Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK