Ngao Long Vũ nhìn trước mặt một bầy thú, không có nói gì.
Tuy nhiên sư muội của nàng nói cũng đúng.
Nếu như không phải có đệ tử của Đệ Cửu Phong kia, thì bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.
Nhưng cho dù là như vậy, bọn họ trước mắt cũng chỉ là kéo dài hơi tàn.
Lúc trước nàng đã sử dụng sức mạch của huyết mạch,vốn đã áp chế được khi thú triều xuất hiện.
Nhưng nàng cảm giác được, phía sau bầy thú có một đôi bàn tay, đang khống chế hết thảy mọi thứ.
Mà mục tiêu của những kẻ đó rất có thể chính là nàng.
Cái tình huống này cũng đã xảy ra hồi ba năm trước.
Ba năm trước nàng bị pháp bảo áp chế, bây giờ đây thì đối phương lấy bầy thú áp chế lại nàng .
Nếu như thật sự là như vậy, đối phương chọn bí cảnh để xử lý nàng cũng là có kế hoạch.
Ở bí cảnh thì bọn họ mới dám làm lớn.
Nếu ở Côn Lôn, thì chỉ dám làm nhỏ.
Dù sao đệ tử Trúc Cơ giao chiến, cùng Kim Đan giao chiến hoàn toàn không phải là một khái niệm.
Hơn nữa còn không đến một vị hai vị Kim Đan.
Đối diện với thế lực này ở bên ngoài, đơn giản chính là đang tự tìm đường chết.
"Phải nghĩ biện pháp phá vòng vây, nếu tiếp tục như vậy, tất nhiên sẽ chết ở chỗ này." Âm thanh của Ngao Long Vũ vang lên.
Nàng biết rằng tình trạng hiện tại của bọn nàng như những con cá trong bình được bao quanh bởi một con mèo.
Một khi con mèo bên ngoài tìm được biện pháp đột nhập, như vậy bọn nàng đối mặt chính là mặc cho 'con mèo' đó chém giết.
Nhất định phải nghĩ biện pháp giải trừ loại khốn cảnh này.
"Đã gửi tin tức ra bên ngoài, nhưng không biết có bị đối phương chặn lại hay không." Lâm Tư Nhã cau mày nói:
"Một khi bị chặn lại, như vậy phải chờ đội tiếp theo tiến vào.Bọn họ sẽ có thể phát hiện ra, sau đó gửi tin tức ra bên ngoài."
"Những người khác đâu?" Ngao Long Vũ nhìn phòng ngự không ngừng bị công kích, mở miệng hỏi.
Bầy thú quá mạnh, cho dù là bọn nàng có tu vi Kim Đan, cũng không có cách nào khi đối đầu với nhiều bầy thú này.
Đây vẫn là trong bầy thú không có sự tồn tại của Yêu Thú Kim Đan .
Nếu không thì bọn nàng cũng không có cơ hội trốn thoát.
"Những sư huynh, sư đệ dẫn đội khác, không biết tình huống cụ thể ở đây." Lâm Tư Nhã nói.
Nàng đã cố gắng liên lạc với những người khác ngay từ đầu, nhưng không có biện pháp nào.
Nếu như không phải Long Vũ sư tỷ đột nhiên chạy tới, như vậy thì nàng đã bị bầy thú trực tiếp nghiền ép.
Xung quanh này chỉ có các nàng là ở gần nhau.
Mà mấy vị sư đệ sư muội ở phía sau, đều là người của các nàng.
Không một ai có tu vi vượt qua đại viên mãn.
Ngao Long Vũ không nói gì, cũng nói không có bất kỳ biện pháp nào, cứu viện cơ hồ cũng không có.
Chờ bên ngoài phát hiện, có lẽ sẽ không kịp nữa.
Ngao Long Vũ cau mày.
Tình huống hiện tại, nếu như không có xảy ra bất ngờ gì thì tương đương chờ vận mệnh buông xuống.
"Kỳ thật, có thể có một biện pháp." Lúc này ở phía sau có một nam đệ tử mở miệng nói.
Ngao Long Vũ cùng Lâm Tư Nhã nhìn qua.
Những người khác cũng nhìn qua.
Đó là một nam thanh niên tương đối thanh tú.
Hắn nhìn những người khác, rồi nói:
"Tất cả chúng ta đều là Trúc Cơ đại viên mãn, chỉ cần chúng ta tấn thăng, thì như vậy sẽ có thể có biện pháp."
"Nhưng làm thế nào để tấn thăng?" Một nữ đệ tử mở miệng hỏi.
Ngao Long Vũ cùng Lâm Tư Nhã cũng không có nói chuyện.
Các nàng có lẽ hiểu ý tưởng của vị sư đệ này.
Nhưng.
Đối với những người khác mà nói thì cái ý tưởng này, bọn hắn sẽ không có tiếp thu.
Mạc Ly ngẩng đầu nhìn mấy đệ tử đồng môn, sau đó khóe miệng của gã lộ ra nụ cười có chút tàn nhẫn: "Các ngươi không muốn sống sao?"
"Giết ra ngoài, giết đến chết."
"Một là đột phá ở cận kề cái chết, hai là không làm gì khi cận kề cái chết. ”
Nghe được câu này, những người khác có chút giật mình.
Ý tưởng này là một chút cực đoan.
Bất quá trong đó có hai người không có kinh ngạc, mà là im lặng.
Đúng là như vậy, bây giờ bọn họ đã không còn cách nào khác.
Nếu mà không thể làm gì được, cũng chỉ có thể giết ra ngoài.
Bọn họ chỉ cần một cơ hội để đột phát.
Mặc dù thời gian đột phá sẽ có ảnh hưởng, nhưng chắc chắn là một con đường sống duy nhất.
Tiên Lộ vốn không dễ đi.
Thuận buồm xuôi gió?
Điều đó là không thể nào.
Ngao Long Vũ nhìn những người này.
Mặc dù một số người lúc đầu có một chút ngạc nhiên, một số là không thể chấp nhận được.
Thế nhưng lúc này cũng không có ai nói gì, mà là lựa chọn im lăng.
Im lặng là ngầm đồng ý.
Không một ai lựa chọn từ chối.
Bởi vì đây là lựa chọn duy nhất, tùy thuộc vào những người có thể đứng cuối cùng, để xem ai có thể phá vỡ giới hạn của riêng mình.
Nếu người khống chế bầy thú, không cho bọn hắn sống.
Như vây thì hãy xem ai tàn nhẫn hơn ai.
Giờ khắc này, trên người của bọn hắn đều tỏa ra sát khí.
Bọn họ đã chuẩn bị tốt liều chết một trận, không muốn rút lui nữa, cùng sống mái với đối phương một trận.
Mà người đang đứng sau chú ý chặt chẽ đám người Ngao Long Vũ, cảm nhận được cái loại quyết tâm này sau đó, cũng hơi sửng sốt một chút.
Gã trước tiên ra lệnh bầy thú ngừng công kích.
Âm thanh rầm rầm.
Đột nhiên xuất hiện trong đàn thú.
Bầy thú biến hóa, trước tiên làm cho Ngao Long Vũ đám người chú ý.
Nhưng rất nhanh, bọn hắn có chút bất ngờ.
Bầy thú lúc này, chẳng những không có tiến công, mà ngược lại lui về phía sau.
Điều này không bình thường.
"Người phía sau màn muốn đi ra." Ngao Long Vũ nhìn bên ngoài, mở miệng nói.
Lúc này, trong lòng của nàng cũng có loại dự cảm không tốt.
Bất quá lập tức liền sẽ biết được mục đích chân chính của những người này.
Thì có thể trì hoãn được một ít thời gian.
Chỉ là...
Mặc kệ là Ngao Long Vũ hay là Lâm Tư Nhã đều hiểu được một chuyện, đối phương muốn dập tắt khí thế hồi nãy của bọn họ.
Cái loại khí thế sinh tử một trận, không muốn rút lui vừa nãy.
Thế nhưng đối phương dừng lại, cho dù các nàng đã phát hiện ra cũng không kịp.
"Xem ra đối phương một mực chú ý đến chúng ta." Ngao Long Vũ im lặng lẩm bẩm.
Rất nhanh Ngao Long Vũ liền nhìn thấy có mấy người mặc áo choàng đen, từ phía sau bầy thú đi ra.
Tổng cộng có bốn người, một Kim Đan, ba Trúc Cơ hậu kỳ.
Người khống chế bầy thú chắc hẳn là người Kim Đan này.
Sau khi bốn người đi ra, một người cao to dẫn đầu truyền ra âm thanh trầm thấp:
"Chúng ta chưa từng nghĩ muốn làm địch nhân với Côn Lôn, bọn ta chỉ là muốn tìm Long tộc để báo thù mà thôi."