Mà mặc khác, từ khi cô gái Lý Hồng Ngọc đó tiến lại gần tên Đàm Mạnh Hùng trên người cô ấy như phát ra một luồng khí gì đó khiến âm khí xung quanh hắn tản ra rồi biến mất nhưng ở đây chỉ toàn là người trần mắt thịt thì làm sao nhìn thấy được, chỉ có thể cảm nhận nó thôi.
Đàm Mạnh Hùng:- Tôi không muốn hại đời cô.
Lý Hồng Ngọc lần này nhìn anh bằng cặp mắt khó hiểu, Đàm Mạnh Hùng mới giải thích.
- Tôi sinh ra đã mang âm khí nặng trên người, lại có mệnh khắc vợ.
Cô nghe xong mắt chữ A và mồm chữ O luôn rồi. Má của con ơi, bà chấp nhận buổi gặp mặt này cũng không điều tra rõ ràng mới thấy nhà họ giàu liền thúc ép đẩy cô đến đây. Cô còn sự nghiệp diễn xuất tươi sáng đang chờ cô phía trước mà. Nếu như hắn nói vậy thì há có phải cô sẽ đi đời nhà ma sao?
Đàm Mạnh Hùng thấy doạ cô sợ rồi nên khẽ cười trong lòng.
- Có điều như tôi vừa nói, cô giúp tôi việc vừa rồi nên ngược lại tôi sẽ cho cô một phần thưởng.
Lý Hồng Ngọc vừa rồi tâm trạng đang rơi xuống hố sâu thì đã được Đàm Mạnh Hùng dùng câu nói vừa rồi vớt lên, hai mắt cô sáng rỡ, giơ ngón tay cái, giọng hào sảng:
- Đàm tổng, tôi thấy anh vừa đẹp trai lại lắm tiền chắc chắn sau này không lo goá vợ đâu. Người này chết thì anh lại tái hôn. Anh giàu thế kia mà…
Lý Hồng Ngọc càng nói nghe càng thấy sai sai, lấy tay bụm miệng nhưng không kịp nữa rồi, bên đây trợ lý Vương rút khăn tay ra lau mồ hôi.
Đàm Mạnh Hùng cười nhếch môi: -Đúng vậy, tiền của tôi có thể đè chết cái miệng của cô được đó.
- Ây da, Đàm tổng, hay là chúng ta quay lại vấn đề phần thưởng vừa rồi nhé. Anh muốn cho tôi cái gì thế?
- Cô đóng phim 2 năm nay vẫn chỉ ở tuyến 18 thôi có đúng không? Lần này công ty tôi có một bộ phim tu tiên, cô đóng vai nữ chính đi.
- CÁI GÌ???.
Lý Hồng Ngọc không kiềm nổi xúc động mà đứng dậy, thấy mình đã hơi hố cô hắng giọng lại rồi ngồi xuống khẽ nghiêng người về phía Đàm Mạnh Hùng hỏi nhỏ:
- Đàm tổng, lời anh vừa nói tôi xem như vàng, anh không được nuốt lời đâu nhé? Giao dịch này anh có lỗ thì tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu. Vậy tôi về đợi kịch bản từ công ty Phong Vân đây.
Như sợ Đàm Mạnh Hùng sẽ thay đổi ý định, cô cầm túi xách sải chân vừa dài vừa nhanh bước xuống tới cầu thang thì quay lại vẫy vẫy tay với hắn.
Ngay khi cô vừa đứng dậy rời khỏi thì đôi chân mày của Đàm Mạnh Hùng cũng khẽ nhíu lại rồi giãn ra. Cảm giác cơ thể nặng nề uể oải lại xuất hiện.
Quả thật lời nói của Đàm Mạnh Hùng không chỉ nói cho có. Ngay ngày hôm sau khi còn đang ngáy ngủ thì trợ lí của cô là Văn Mai đã gọi điện giục cô mau đến công ty nhận kịch bản. Nghe giọng cũng đủ biết cô trợ lý này kích động cỡ nào rồi.
Văn Mai:-Em mau đến công ty đi, chị vừa đọc kịch bản xong là gọi cho em liền đây. Lần này em ôm phải đùi to nào mà lấy được kịch bản vai nữ chính này vậy? Hôm qua em xin trống lịch trình là để kiếm tài nguyên đúng không?
Lý Hồng Ngọc nhíu mày
- Dừng khoảng chừng là 3 giây đi. Bà cô của em ơi, chị muốn em có mặt sớm thì cúp máy đi.
Tút… tút… tút
Cô nhìn màn hình giờ đã 8h10 phút. “Chẹp” Vệ sinh cá nhân xong hết, mặc một chiếc đầm đen tay dài dáng chữ A có đính lông vũ ở ngực, cô lái xe đến công ty điểm cái boong đúng 9 giờ cô có mặt trước chị Văn Mai.
Văn Mai nhìn cô gái trước mặt lắc đầu ngán ngẫm. Miệng thì cằn nhằn tay thì đưa kịch bản cho cô
- Em có thể mang cúp nữ chính xuất sắc nhất về cho chị nhưng đừng mang cúp “ lư hương vàng” mở rộng cho chị được không? Lần nào cũng xuất phát trễ rồi đạp ga hết sức bình sinh đến đây không một phút xê lệch vậy hả? Em có thể chuyên nghiệp lên cho chị nhờ không?
- Dừng ở đây đi chị gái!! Em còn đến tận công ty trực tiếp cầm kịch bản đem về nhà xem đã là chuyên nghiệp lắm rồi chị còn muốn gì nữa? Là ai sáng sớm chọc cho chị giận rồi quay sang trút lên em vậy?
Cô vừa dứt lời thì từ đằng sau có người đi tới dùng lực đẩy vai phải rồi đi lướt qua.
- Còn ai ngoài bình hoa di động của công ty nữa. Văn Mai giọng bực dọc
Người con gái vừa rồi đi qua hai người họ khoảng chừng vài ba bước chân liền quay ngoắc người lại tiến về phía Văn Mai. Mái tóc đỏ cheri làm tăng thêm độ dữ tợn trên khuôn mặt cô ấy.
Toang!!!