- Sao hai người lại đến đây nữa?
- Dương tiểu thư làm rơi đồ quan trọng nên đến đây tìm thử!
- Làm phiền ông Thẩm rồi!
Thẩm Thừa Phòng sao dám từ chối hai người có máu mặt này nên đã để họ vào.
- Ấn đường của ông đen quá, chuẩn bị tinh thần đi.
Nói xong cô và hắn đi đến phòng của Tiểu Vy. Khi vào trong đã thấy một cô gái đứng ở gần giường đứa bé, nhưng dáng vẻ bất động hình như không nhúc nhích được.
- Chị ơi cứu em!
- Là cô bày trò đúng không? Giữa ta và cô không quen không biết sao phải ngăn cản ta báo thù.
- Ác giả ác báo ngươi làm như vậy chỉ thêm nghiệp gây cản trợ đường tu mà thôi.
- Hahaha hay cho đám người ở đây giả nhân giả nghĩa. Tên Thẩm Thừa Phong đó không có nhân tính, cậy mạnh hiếp yếu. Những việc hắn gây ra cho tộc ta đều phải trả giá. Những cơn đau xé tận tâm can các người sao thấu? Haha quả báo của hắn chính là ngày hôm nay. Dù có phải trả giá thế nào ta cũng lôi theo con gái duy nhất của hắn chết cùng, cho hắn hiểu thế nào là phụ tử chia ly. Tên khốn đó không tim không phổi nhẫn tâm thêu chết cha mẹ ta nên đáng bị như vậy.
- Chấp niệm của ngươi quá sâu nên mới khiến ngươi đoạ ma, nay ngươi chịu quay đầu ta sẽ thu nhận ngươi.
Không thể phủ nhận tư chất tu luyện của ốc sên tinh rất có thiên phú, nhanh như vậy đã có thể hoá thành người. Nếu biết hướng về chánh thiện thì là việc tốt còn không e là hoạ sát thân. Giống như bây giờ vậy.
- Quay đầu? Thù giết cha mẹ có bị đoạ vào địa ngục ta cũng phải báo!
Ốc sên tinh nói dứt lời xong đưa tay lên miệng cắn rách da chảy máu. Một tờ khế ước máu hiện lên. Ánh sáng bao trùm lấy toàn thân và cô ta đã biến mất trước mặt Đàm Mạnh Hùng. Hắn giờ khắc này đang rất hoài nghi về nhân sinh. Một chuyện kỳ diệu tưởng chừng chỉ có trên phim ảnh nay hắn lại được tận mắt chứng kiến.
- Cô ta chạy mất rồi? Trận pháp của cô có thật sự bắt được yêu không vậy?
- Ngươi vừa mới nghi ngờ năng lực của ta?
- Cô cố ý để cô ta đi?
- Bằng không chẳng lẽ ta lại thất bại trong chuyện này? Ta ép cô ta dùng đến khế ước bởi vì ta đã lập trận phong ấn ở chỗ Thẩm Khiết. Cô ta bị trói buộc ở đây nếu muốn trốn thoát chỉ có thể nhập vào người đã ký khế ước để dịch chuyển đi mà thôi. Nhưng cô ta chính là tránh vỏ dưa sẽ gặp vỏ sầu riêng.
- Nói vậy trận pháp phong ấn thật sự mà cô thiết lập không phải ở đây mà là ở chỗ Thẩm Khiết?
- Đúng vậy! Bây giờ đến lượt Lục nhi ra tay rồi.
- Lục nhi lại là người nào nữa? Đồng bọn của cô sao?
Dương Mộc Thanh không trả lời hắn mà đi đến chỗ Thẩm Tiểu Vy thu hồi khiên bảo vệ. Cô vào tư thế ngồi thiền. Đàm Mạnh Hùng lại bị cho ăn bơ khoanh tay trước ngực ra vẻ tức tối. Ta nhịn! Quân tử trả thù mười năm không muộn. Mười năm nữa dù tuổi già sức yếu thì tôi cũng phải trả lại mấy tấn bơ mà cô cho tôi. Hừ!
Tại nhà Thẩm Khiết. Cô vẫn đang vùng vẫy muốn thoát khỏi sợi dây thường xuân thì một luồng ánh sáng bay đến rồi biến mất trong cơ thể của Thẩm Khiết. Cô la lên đau đớn, hai mắt đã nhắm lại đến khi mở ra con ngươi đã ánh lên một màu đỏ. Sợi dây thường xuân như được tiếp thêm thần lực mà đâm chòi nảy lộc, quấn kín Thẩm Khiết lại từ đầu đến chân không chừa khe hở nào. Tiếng thét đau đớn tuyệt vọng từ lớn dần sau đó nhỏ lại rồi im bật đi.
Dương Mộc Thanh xoay hai bàn tay chuyển một vòng tạo một tư thế bất ấn sau đó miệng lẩm nhẩm
- PHONG ẤN! Thu!
Bên này khi Dương Mộc Thanh phong ấn xong Lục nhi nghe lệnh thu hết dây thường xuân lại rồi hoá thành chân thân một chàng trai còn nền nhà là một con ốc sên màu đỏ hồng.
Dương Mộc Thanh lại bắt một hình ấn khác, Tại nhà Thẩm Khiết từ đâu ở không trung xuất hiện một tấm lưới vàng ôm trọn lấy Ốc sên tinh và bây giờ trong lòng bàn tay của cô xuất hiện Ốc Sên Tinh.
Lục nhi thấy mọi chuyện đã giải quyết xong, thu lại hai lá bùa chấn cửa rồi xuất hiện bên cạnh Dương Mộc Thanh. Sợi dây thường xuân nhỏ lại trở về bên cạnh cô cùng con ốc sên nhỏ làm cho Đàm Mạnh Hùng chấn kinh.
- Đây… đây không phải sợi dây cô dùng để trói Thẩm Khiết à?
- Đúng vậy! Tôi đã thu phục Ốc sên tinh và Thẩm Khiết cũng không thể sống được.
- Các ngươi nói vậy là ý gì?
Nghe tiếng hắn và cô đồng loạt nhìn ra phía cửa, người đàn ông đi xồng xộc đến hướng Dương Mộc Thanh đang ngồi bóp lấy cổ cô.