Tô Y Y bị Bùi Hoàn Phong bế vào phòng, đặt nhẹ xuống giường trong ánh mắt đố kỵ của Hứa Thư Kỳ.
Cô dần dần nghiện cái cảm giác bào thù này, bất giác liếm môi.
Vừa hay Bùi Hoàn Phong cũng đang cúi đầu, ánh mắt chạm vào đầu lưỡi trơn mềm đang rút khỏi giữa hai cánh môi đỏ thắm, ánh mắt anh tối tăm, bất ngờ hôn xuống.
Tô Y Y bị giật mình bởi tình huống bất ngờ, cô trừng to hai mắt, hoảng hốt đẩy lồng ngực của Bùi Hoàn Phong ra, nhưng lại chẳng thể xê dịch được khối cơ ngực rắn chắc kia, chỉ khiến nụ hôn càng thêm triền miên.
Đến khi bị hôn đến không thở được, Bùi Hoàn Phong mới buông Tô Y Y ra, chống hai tay đè lên người cô, con ngươi đen dài khẽ híp lại, nghiến răng nói: "Tô Y Y, em nhớ cho kỹ đây, đây chính là hậu quả có việc em tính kế anh. Hờ, anh rất mong chờ em tính kế anh thêm vài lần nữa."
Giật mình, Tô Y Y nghi ngờ có phải Bùi Hoàn Phong đã phát hiện ra thân phận thật sự của mình không.
"Anh Bùi nói gì vậy, em không hiểu…" Tô Y Y đỏ mặt, dùng sức duy trì nụ cười trên khuôn mặt, cố gắng phủ định suy đoán trong lòng.
Cô đã xóa hết tất cả chứng cứ, Bùi Hoàn Phong không thể nào biết được cô là ai!
Về việc này, Bùi Hoàn Phong không trả lời, chỉ cười một tiếng, đứng dậy rời đi.
"Lưu manh!" Tô Y Y mắng một câu, hai tay đặt lên đôi gò má nóng bừng, vùi đầu vào trong chăn.
Buổi tối Tô Y Y xuống lầu, thì thấy Hứa Thư Kỳ đang làm bữa khuya trong bếp. Cô nhướng mày lên, trong lòng biết cô ta đang chuẩn bị lấy lòng Bùi Hoàn Phong đây.
Chậc chậc, muốn làm Bùi Hoàn Phong vui vẻ? Tôi cứ không cho cô được như ý muốn đấy!
Đồng tử đen láy chuyển động, Tô Y Y nảy ra một ý tưởng, xoay người đi về phía phòng sách của Bùi Hoàn Phong.
"Mời vào."
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Bùi Hoàn Phong dừng công việc trong tay lại, khi ngước mắt lên, ánh mắt tóe lên sự kinh ngạc: :Sao lại đến đây rồi?"
Tô Y Y mím môi cười, vén tóc ra sau tai, đỏ mặt nói: "Em muốn làm quen với nghiệp vụ của công ty, anh Bùi có thể dạy em không?"
Bùi Hoàn Phong nhìn thấu chiêu trò của cô, nhưng lại không vạch trần, khóe môi cong lên, nở một nụ cười quyến rũ: "Được."
Cô cảm kích đi đến bên cạnh Bùi Hoàn Phong, Tô Y Y khom người ra vẻ như đang nghiêm túc xem tài liệu trên máy tính.
Nếu như không phải thân trước chiếc áo thấp thoáng để lộ ra cảnh xuân mê người, thì có thể Bùi Hoàn Phong đã tin rồi.
Làn da trắng nõn như tuyết cứ liên tục dụ dỗ Bùi Hoàn Phong, anh nói với cô về tình hình công ty trong trạng thái không tập trung, ánh mắt cứ thỉnh thoảng lại liếc nhìn ngực của Tô Y Y.
Còn Tô Y Y thì cũng rơi vào thạng thái không đọc vào được gì, cũng không nghe vào được gì.
Cô ở rất gần Bùi Hoàn Phong, hơi thở mạnh mẽ làm người khác khuynh đảo của anh không ngừng đánh thẳng vào lý trí của cô. Nếu không phải siết chặt tay tại, có thể Tô Y Y đã chẳng thể nào tập trung được tinh thần chú ý lắng nghe tiếng bước chân ở bên ngoài rồi.
Cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng cũng có tiếng bước chân ngoài hành lang truyền vào tai, Tô Y Y khựng lại, khi cửa phòng sách bị đẩy ra, cô giả vờ như tê chân, ngồi thẳng lên đùi Bùi Hoàn Phong.
Hứa Thư Ký đang bưng khay thức ăn, đờ đẫn nhìn hai người đang có tư thế mập mờ trong phòng sách, đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai.
Tô Y Y định lên tiếng, vừa xê dịch cơ thể, bỗng cảm nhận được có một hung khí đang tỏa ra nhiệt độ nguy hiểm đang tì vào giữa hai chân cô.
Khuôn mặt Tô Y Y bỗng nhiên đỏ bừng.
Ngại ngùng đến mức làn sau gáy cũng đổi sang màu đỏ xinh đẹp.
Chỉ có Bùi Hoàn Phong vẫn bình tĩnh, cứ như người đang tì vào Tô Y Y không phải anh.