• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

940
Gặp lại Tô Hợp, anh ta lấy ra tất cả tài liệu về Thương Lạc mà trước đây Bùi Hoàn Phong kêu anh ta điều tra.
"Thương Lạc vậy mà là em trai cùng cha khác mẹ của cậu, thật sự không ngờ đến được." Tô Hợp chậc chậc, nhún vai, "Mục đích của con riêng, chẳng gì ngoài tranh giành gia sản, cậu phải cẩn thận một chút đấy."
Bùi Hoàn Phong xem tư liệu với vẻ mặt lạnh lùng, khi phát hiện ra Hứa Thư Kỳ đã quen biết Thương Lạc từ rất lâu, anh nở nụ cười lạnh.
Xem ra, những chuyện xảy ra lúc trước đều có thể được giải thích rõ ràng rồi, năm đó Hứa Thư Kỳ và Thương Lạc chắc chắc đã đạt được một hiệp nghị gì đó, mới có thể khiến Thương Lạc toàn tâm toàn ý giúp cô ta như vậy.
Động tay động chân vào camera ghi hình, nói Hứa Thư Kỳ đã mang thai đứa con của anh, sau đó ra tay với Tô Y Y trong tù mà không nghe theo sắp xếp của anh. Và còn việc giúp Hứa Thư Kỳ tẩy trắng chuyện ảnh giường chiếu trong khoảng thời gian gần đây nữa, chắc là muốn đợi sau khi Hứa Thư Kỳ trở thành chủ tịch phu nhân, nối ứng ngoại hợp chiếm đoạt gia sản của Tập đoàn Bùi Thị.
Mang tư liệu về biệt thự, Bùi Hoàn Phong lấy ra cho Tô Y Y xem, khiến Tô Y Y cười khinh thường: "Thứ đàn bà như Hứa Thư Kỳ mà cũng muốn trở thành chủ tịch phu nhân? Nằm mơ đi!"
Thấy sức chú ý của Tô Y Y lại nằm trên mặt này, khóe môi Bùi Hoàn Phong cong lên, không nhịn được bèn ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, anh phụ họa: "Ừ, họ đều đang nằm mơ. Những người này chắc không biết, Tập đoàn Bùi Thị là của em, ngay cả chủ tịch như anh cũng thuộc về em!"
Lời âu yếm còn ghê gớm hơn cả tỏ tình này khiến Tô Y Y xấu hổ không thôi, gò má bỗng trở nên đỏ bừng, trừng mắt nhìn Bùi Hoàn Phong.
Nhưng nể tình anh biết thức thời, Tô Y Y vẫn chủ động hôn nhẹ lên cánh môi của Bùi Hoàn Phong, sau đó nhanh chóng dời đi.
Nhưng Bùi Hoàn Phong không hề hài lòng chiếc hôn phớt qua kia, anh giữ lấy chiếc cằm của cô, hôn mạnh xuống, chưa được một lúc thì hai mắt Tô Y Y đã bắt đầu trở nên mê mang rồi.
Hai người hôn say đắm xong rồi ôm nhau ngồi trên sofa, Tô Y Y xem đi xem lại tư liệu trong tay, nhìn chằm chằm vào cái tên Thương Lạc: "Em tuyệt đối sẽ khiến tên khốn Thương Lạc mất hết tất cả!"
Bùi Hoàn Phong ôm chặt lấy tay Tô Y Y, giọng điệu trầm khàn, ánh mắt sâu thẳm: "Tất nhiên, tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn. Năm đó nếu không phải Thương Lạc sửa đoạn clip ghi hình kia đi, thì em cũng sẽ không chịu đựng nhiều dày vò đau khổ như thế."
Đau lòng việc Tô Y Y đã từng chịu đựng nhiều khổ sở, bây giờ Bùi Hoàn Phong hận Thương Lạc đến thấu xương!
Ngày hôm sau, Bùi Hoàn Phong vừa lên công ty đi làm đã kêu gọi nhân lực chuẩn bị tiến hành báo thù.
Trong tư liệu Tô Hợp đưa cho anh, điều tra được việc Thương Lạc đã tự thành lập một công ty. Bùi Hoàn Phong lần theo dấu vết này bắt đầu lén lút chèn ép, không đến nửa tháng, tất cả tiền vốn Thương Lạc đầu tư vào công ty kia đã mất trắng, rơi vào tình cảnh khó khăn.
Nhưng Thương Lạc không hề nghi ngờ Bùi Hoàn Phong, dù sao suốt nhiều năm qua Bùi Hoàn Phong chẳng hề phát hiện ra việc hắn ta có công ty riêng, hắn ta chỉ nghỉ là do hắn ta xui xẻo mà thôi.
Thương Lạc đang thiếu tiền trầm trọng, hắn ta tìm đến Hứa Thư Kỳ vẫn còn nằm trong bệnh viện, bây giờ chỉ có cô ta mới có thể giúp hắn một tay.
"Anh nói gì, công ty sắp đóng cửa rồi?"
Hứa Thư Kỳ nhìn Thương Lạc với ánh mắt không thể tin được, cô ta cũng đầu tư tiền vào công ty này, bây giờ đột nhiên lại xảy ra loại chuyện như thế, tâm trạng cô ta vốn đã tồi tệ do Bùi Hoàn Phong đã lâu không đến thăm nay càng trở nên cáu gắt hơn.
Thương Lạc không đề ý đến tính tình nóng nảy của cô ta, chỉ nói: "Bây giờ cô đi tìm hắn ta, nghĩ cách moi một chút tiền từ chỗ hắn."
Dựa theo mức độ giàu có của Tập đoàn Bùi Thị, thì chỉ như vá một lỗ thủng mà thôi, chẳng hề có bất kỳ áp lực gì cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK