Ngày hôm sau, Tô Y Y đi đến công ty Bùi Hoàn Phong, tìm đến văn phòng của anh.
"Anh cho rằng anh đã nói rất rõ rồi." Bùi Hoàn Phong đau đầu xoa ấn đường, nhìn thấy cuộc gọi của Hứa Thư Kỳ anh đã không bắt máy, ai ngờ cô ta lại đến thẳng công ty tìm anh.
Hứa Thư Kỳ không hề để ý đến lời của Bùi Hoàn Phong, nói thẳng: "Hoàn Phong, anh nghe em nói trước đã, anh có biết chuyện Tô Y Y có một người tình không?"
"Người tình?" Mày mặt Bùi Hoàn Phong lạnh xuống, nhớ đến cái người Tô Y Y luôn gọi điện thoại kia, môi mím lại, "Cô ấy không có người tình, em đừng nói xấu cô ấy."
Sự phủ nhận của anh khiến Hứa Thư Kỳ tức giận, nhất thời nói năng không suy nghĩ: "Hoàn Phong, em không tin anh không biết chuyện này! Anh đường đường là Đế Thiếu Thủ Đô, một nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp, anh muốn kiểu phụ nữ nào mà không có?! Sao anh cứ thích cái loại phụ nữ lẳng lơ như cô ta!"
Lời này khiến Bùi Hoàn Phong mất hết mặt mũi, là một người đàn ông, anh không thể chịu đựng được những lời mang tính sỉ nhục, thế là đập mạnh xuống bàn, đứng dậy trừng mắt nhìn Hứa Thư Kỳ nói: "Chuyện nhà tôi không cần người khác phải xía vào! Cô, cút đi cho tôi!"
Hứa Thư Kỳ giật mình, lùi về sau một bước, căn môi tức giận rời đi.
Chuyện này khiến Bùi Hoàn Phong không thể tập trung làm tốt những công việc tiếp theo, lúc về đến nhà thì trạng thái không đúng lắm, nhìn thấy Tô Y Y đang ngồi trên sofa đọc báo, ánh mắt cũng tối đi chút ít.
Tô Y Y nhạy cảm phát hiện ra được biến hóa của anh, nhưng không lên tiếng hỏi.
Mãi đến khi hai người ăn cơm tối, Bùi Hoàn Phong đột nhiên bỏ đũa xuống bàn, hai tay khoanh trước ngực cau mày không nói, thì Tô Y Y mới cảm nhận rõ rệt vẻ bực bội của anh.
"Nếu như anh không muốn ở với em thì anh không cần miễn cưỡng. Lần này đúng là em đổi một thân phận khác trở về, cho nên anh có gì không hài lòng cứ nói thẳng ra với em là được, em sẽ rời đi." Khi Tô Y Y nói ra câu này vẻ mặt cô lạnh nhạt, cứ như chẳng hề để chuyện này vào bụng.
Nhưng Bùi Hoàn Phong không hề có ý kêu cô rời đi, anh chỉ đang nghĩ đến việc Tô Y Y có người tình, cho nên mới bực bội, không kiềm chế được muốn tức giận mà thôi.
Thấy Bùi Hoàn Phong không nói gì, Tô Y Y cũng không ăn nữa, buông bát đũa xuống đi ra phòng khách bật tivi lên.
Trùng hợp, trên màn hình đang phát hình ảnh thân mật của ngôi sao nổi tiếng Hứa Thư Kỳ và Bùi Hoàn Phong chủ tịch tập đoàn Bùi Thị.
Tô Y Y rũ mắt, nghĩ đến hai năm trước Bùi Hoàn Phong yêu thương bảo vệ Hứa Thư Kỳ, trong lòng chua xót ghen tị. Cho dù bây giờ Bùi Hoàn Phong có nói thêm một câu "anh yêu em" với cô, nhưng chuyện đã xảy ra trong qua khứ thì chẳng thế nào thay đổi được.
Tivi bỗng dưng bị đổi kênh, Tô Y Y ngẩng đầu lên nhìn, thấy Bùi Hoàn Phong đang cầm điều khiển mặt mày bực bội.
"Em muốn rời khỏi anh như thế, là định ở cùng với người tình của em đúng không?" Ánh mắt anh sâu xa, cả người tỏa ra khí lạnh, nhìn vào trông vô cùng hấp dẫn.
Tô Y Y cúi đầu xuống, cười lạnh: "Bùi Hoàn Phong, đừng xem tôi thành người giống như anh, bên cạnh tôi không hề có Hứa Thư Kỳ gì đó."
Câu nói đầy ý khiêu khích khiến Bùi Hoàn Phong siết chặt nắm tay, đang định lên tiếng phản bác, thì điện thoại bỗng dưng đổ chông.
Người gọi đến là Hứa Thư Kỳ, Bùi Hoàn Phong không muốn bắt máy, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Tô Y Y, đầu anh nóng lên, ấn thẳng vào nút bắt máy.
"Hoàn Phong, em cho rằng anh sẽ không nghe máy nữa chứ…" Giọng nói của Hứa Thư Kỳ vọng ra, không biết vì sao lại trông vô cùng suy yếu.
Bùi Hoàn Phong cau mày, cứ cảm thấy có gì đó bất thường.