Cô gái áo trắng ngoại hình không tệ đứng trên đài không kìm được nhắc nhở hắn.
Yêu thú cấp năm gấu Phong Hỏa tại Hắc Thủy sơn mạch là loài thú sống theo bầy đàn, có khả năng phòng ngự mạnh mẽ, cộng thêm lực công kích của hệ phong hỏa, có thể nói là vô cùng nổi tiếng.
Thông thường, ngoại môn đệ tử chưa đạt đến Võ đạo lục trọng thiên thì tuyệt đối không dám một mình khiêu chiến loài yêu thú này.
“Không cần đổi, nhiệm vụ ba sao này, ta nhận!”
Trong số các nhiệm vụ, Lâm Phi lựa chọn nhiệm vụ ba sao, bởi vì loại nhiệm vụ này thưởng khá nhiều, còn giúp thực lực tăng lên, trong số đó quan trọng nhất là có thể qua việc khiêu chiến yêu thú quần cư để tu luyện “Kim cang bất hoại chi thân”, tăng cường năng lực phòng thủ của chính mình
Sau khi đăng kí nhiệm vụ ba sao xong.
Lâm Phi không định tiếp tục ở lại đây, quay người bỏ đi.
“Này, ngươi quên lấy đồ rồi!”
Vừa quay đi, Lâm Phi đột nhiên nghe thấy tiếng của cô gái.
“Đồ?” Lâm Phi bỗng bừng tỉnh, mình thật sự quên lấy tài liệu cụ thể liên quan đến gấu Phong Hỏa.
Hiểu biết của Lâm Phi về khu treo thưởng chỉ có những gì “Lâm Phi” cũ để lại, không quá mức hiểu biết. Quên mất chuyện tài liệu cũng không có gì lạ.
Quả nhiên, lúc đem tài liệu đến, sự tò mò hiện lên trong đôi mắt đẹp của cô gái.
“Sư đệ này, gấu Phong Hỏa không phải là dễ đối phó, sư tỷ khuyên ngươi nên từ bỏ nhiệm vụ này đi, ngươi nên biết, nếu nhiệm vụ thất bại, điểm công huân sẽ bị trừ, mất công huân sẽ ảnh hưởng đến Huyền công, Huyền công cấp Hoàng, đổi đi….”
Cô gái trên đài công việc chừng mười bảy, mười tám tuổi, mặc một bộ quần áo trắng, ngoại hình không quá xuất sắc nhưng cũng có thể coi là mỹ nhân hiếm thấy, môi anh đào nhỏ nhắn, mang nét cười nhàn nhạt, hiện ra vẻ thiếu nữ hoạt bát.
“Cảm ơn lòng tốt của sư tỷ, con người ta yêu thích thử thách, có thử thách thì cuộc sống mới phong phú.” Lâm Phi cười nói, nói xong, lấy tài liệu rồi bỏ đi.
Cô gái áo trắng lầm bầm, “Hừ hừ, tên nhóc ngạo mạn, bổn tiểu thư khuyên ngươi, ngươi lại không thềm nể mặt, ta rủa ngươi xui xẻo!”
Vừa dứt lời, lại thêm một cô gái xuất hiện sau lưng cô gái áo trắng, giọng nói kỳ ảo vang lên, tựa như dòng suối róc rách chảy trong rừng núi.
“Du Du, ngươi đang tức giận chuyện gì?”
“Thanh U tỷ, ngươi xuất quan rồi!”
Cô gái áo trắng lập tức chạy đến ôm lấy cô gái áo xanh, vẻ mặt vô cùng vui vẻ, khiến những người xung quanh nhìn mà hâm mộ, ghen tức, hận không thể biến thành một cô gái.
“Đương nhiên rồi, nếu ta không ra ngoài thì làm sao biết được, Du Du của chúng ta có vẻ như nhìn trúng người nào, không lẽ muội đang tư xuân, muốn đàn ông?” Cô gái áo xanh mỉm cười xinh đẹp như trăm hoa nở rộ.
“Hừ, Thanh U tỷ, tỷ thật xấu xa, tỷ mới muốn đàn ông.”
...
Đi ra khỏi khu treo thưởng.
Dòng người bên ngoài vẫn không ngừng lui tới khu treo thưởng để nhận nhiệm vụ treo thưởng, tranh thủ làm các nhiệm vụ để nhận điểm công huân, hơn hết là để kiếm thêm nhiều bạc.
Huyền Thiên đại lục là thế giới của các võ giả.
Một võ giả muốn trở nên nổi tiếng, uy chấn đại lục, ngoại trừ các loại huyền công mạnh mẽ, cần có chỗ đứng vững chắc, Huyền công cấp Hoàng, đệ tử ngoại môn cần tu luyện huyền công thích hợp với mình, cần càng nhiều bạc càng tốt, còn cần cả điểm công huân nữa.
Một quyền Huyền công hạng hai, ba động tí đã mất mấy ngàn lượng bạc.
Một quyền Huyền công cấp Hoàng hở ra cũng mất hơn mấy chục ngàn lượng bạc.
Chỉ nghĩ đến số bạc tiêu phí để mua Huyền công đã thấy khủng bố rồi.
Võ giả tu luyện ít Huyền công, khi tranh đấu sẽ chịu thiệt không ít, hai người thực lực bằng nhau, chỉ cần một người tu luyện nhiều huyền công hơn, công với Huyền công cấp Hoàng cũng đã đủ áp đảo đối phương rồi.
Ở Thần Vũ môn, đệ tử gia tộc, đệ tử hàn môn muốn có được huyền công thì cần phải có điểm công huân.
Khu treo thưởng, nhờ vậy mới phát triên được như bây giờ.
Thần Vũ môn thông qua các đệ tử, hoàn thành các loại nhiệm vụ, hai bên đều có thể hưởng lợi
Lâm Phi hiểu rất rõ, theo lời nhắc nhở của cô gái lúc nãy, người bình thường thật sự không có gan đối đầu với gấu Phong Hỏa, những nguy hiểm có thể xảy ra rất nhiều, nếu không cẩn thận sẽ phải bỏ mạng.
“Ai bảo giá trị kinh nghiệm của yêu thú cấp thấp không đáng kể, không thì ông đây tội gì phải đi săn yêu thú cấp năm, hoàn toàn là tự tìm lấy phiền phức, tiếc thật… Đúng rồi, cô gái vừa rồi có ngoại hình không tệ, trắng hồng đáng yêu, nếu như có thể dụ dỗ một chút, thưởng thức vẻ đẹp đó thì sướng rồi.”
…
“Lâm Phi, cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện, không uổng công ta vẫn luôn ở đây chờ ngươi.”
Trong lúc Lâm Phi đang có suy nghĩ bậy bạ, một âm thanh trầm thấp kèm theo chút tức giận, truyền đến từ phía trước
Tiếng nói giận dữ, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều đệ tử.
Bởi vì, nơi đây là cổng vào khu treo thưởng.
“Trời ơi, không phải Lâm Phi đó hả?”
“Lâm Phi là cái thá gì, chẳng thà nhìn sang kia, xem ai đang đứng bên đó kìa?”
“Là ai mà đáng… Cái gì? Sao sư huynh lại đến đây? Chẳng lẽ là nhắm vào Lâm Phi mới đến?”
“Sao sư huynh Trương Vạn Sơn có thể xuất hiện ở đây được? Không phải gần đây có lời đồn sư huynh đang tu luyện một bộ huyền công sao? Chẳng lẽ là vì chuyện của đệ đệ Trương Trọng Sơn?”
“Nhất định là thế rồi, Lâm Phi tường đại phát thần uy đánh trọng thương Trương Trọng Sơn, sau đó lại đánh bại Trương Phong Lãng, không ngờ rằng lại có thể ép được cao thủ ngoại môn hàng đầu như Trương Vạn Sơn ra mặt!”
“Lâm Phi gặp xui xẻo rồi, một khi sư huynh Trương Vạn Sơn đã tức giận, thì không có ai ngăn cản được.”
…
Trước mặt các đệ tử ngoại môn, ánh mắt của mọi người tập trung vào người trẻ tuổi đang tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, tất cả đều vô thức rùng mình một cái, tựa như đang ở sâu bên trong nơi tràn ngập băng tuyết, không kìm lòng được phải rời khỏi khu vực này, tránh xa hơi thở lạnh lùng kia.
Trương Vạn Sơn, Võ đạo bát trọng thiên, cao thủ cương khí!
Nhắc tới cái tên này, trong đám đệ tử ngoại môn, không ai không biết, cũng không ai không rõ, phàm là người đã đạt đến Võ đạo bát trọng thiên, cương khí bảo hộ thân thể, đều có hi vọng sẽ trở thành huyền giả.
Trương Vạn Sơn đích thân xuất hiện, mọi người ở đó đều hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
“Sư huynh Trương Trọng Sơn, lẽ nào thương thế của sư huynh sắp khỏi hẳn rồi? Muốn tiếp tục quay về dưỡng thương? Nếu đã như vậy, sư đệ cũng không khách sáo nữa.”
Trên miệng Lâm Phi xuất hiện một nụ cười, lộ ra chiếc răng nanh trắng toát, nhẹ nhàng tiến lên một bước, nói ra những lời mà không ai có thể tin được.
Tên Lâm Phi này có phải là uống nhầm thuốc rồi không?
Người khiển trách Lâm Phi trước, đúng là người thương thế đang dần khỏi hẳn Trương Trọng Sơn.
“Đừng qua đây, đứng lại cho ta, không được cử động.”
Trương Trọng Sơn nghe thấy vậy không khỏi sợ hãi, vô thức lùi lại vài bước, làm lộ ra nỗi sợ hãi trong lòng.
Bản thân mình thua trên tay tên phế vật Lâm Phi này, đại ca Trương Phong Lãng giúp đỡ, cũng bị đánh bại, hiện tại vẫn đang nằm trên giường dưỡng thương, trong tiềm thức hắn tự sinh ra cảm giác sợ hãi với Lâm Phi, đến bản thân hắn còn không biết điều này.
Lâm Phi không để ý đến Trương Trọng Sơn, khi thấy thương thế của tên khốn này hồi phục nhanh như vậy, trong lòng hắn không khỏi âm thầm kinh ngạc, không hổ là có một đại ca là cao thủ ngoại môn, dùng các loại đan dược liên tục chữa trị, thương thế sẽ khỏi nhanh chóng.
Liếc quanh một vòng, nhìn đến người nào, trên mặt khẽ có biểu cảm, trái tim người đó liền như rớt xuống.
“Hẳn người này chính là Trương Vạn Sơn, cao thủ cương khí hộ thân, nằm trong nhóm ba mươi người mạnh nhất trong số đệ tử ngoại môn, đại ca của Trương Trọng Sơn.
Trong tầm mắt Lâm Phi xuất hiện một người trẻ tuổi tướng mạo tương tự Trương Trọng Sơn, quanh người hắn ta lạnh như núi băng, hàn khí tỏa ra bức người, chưa cần đến gần, hàn khí đã kéo tới, vô hình tạo ra khoảng cách khó với tới giữa hai người.
Điều đầu tiên xuất hiện trong đầu Lâm Phi là, người này có liên quan đến Trương Trọng Sơn.