"Lôi Đình Nhất Kích!"
"Vạn Lôi Bôn Đằng!"
Trên lôi đài số bảy, đao mang như lưới bao phủ khắp nơi, đao ý lạnh lùng khiến những đệ tử đứng xung quanh lôi đài vô thức cách ra mười trượng, sợ bị đao mang chém tới gần.
Mọi người chỉ thấy một bóng người, một tiếng ngã xuống trên lôi đài, nghiễm nhiên đối thủ đã mất đi năng lực chiến đấu, mấy bộ vị trên người bị thương không nhẹ, căn bản không cách nào chiến đấu được nữa, không thể nghi ngờ Lâm Phi lại tấn thăng một lần nữa.
"Ôi mẹ ơi, Lâm Phi lại thắng!"
"Xem ra thực lực của Võ Đạo thất trùng thiên muốn đánh bại tên Lâm Phi này đã là chuyện không thể nào rồi, trừ phi đệ tử Võ Đạo bát trùng thiên xuất thủ, bằng không trong đám Võ Đạo thất trùng thiên sẽ ít người có thể là đối thủ của hắn!"
"Ai nói không đúng đâu, ban đầu còn tưởng lời đồn nhằm vào Lâm Phi chỉ là phóng đại, bây giờ nghĩ lại thì chúng ta hẳn đã sai rồi, Lâm Phi đã trở thành hắc mã đầu tiên trên lôi đài, dù không phải hắc mã thì cũng là một con thiên lý mã."
"Nếu vận khí tốt thì Lâm Phi sẽ có hi vọng đứng trong hàng ngũ một trăm đệ tử đứng đầu, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi đã làm được đến thế này, điều này đã không dễ dàng rồi, ít nhất lão tử cũng chưa từng thấy qua tốc độ tu luyện khủng bố đến như vậy!"
...
Một màn xảy ra trên lôi đài số bảy đã xảy ra mấy lần.
Đây là lần thứ tám Lâm Phi đánh bại một đệ tử Võ Đạo thất trùng thiên rồi.
Chỉ trong bốn ngày ngắn ngủi, Lâm Phi đã trình diễn một màn điên rồ, từ sau khi đánh bại Bành Bảo, bất kể kẻ nào lên lôi đài, Lâm Phi đều sẽ đánh bại đệ tử đó bằng cách xuất chiêu nhanh nhất và đột ngột nhất.
Quan trọng chính là Lâm Phi luôn sử dụng đao pháp Bôn Lôi trên lôi đài, không thay đao pháp khác.
Một bộ đao pháp đánh bại các đối thủ cùng cấp, loại chuyện này tương đối hiếm thấy, nhất là khi Lâm Phi vận dụng đao pháp Bôn Lôi tùy ý rồi, nhìn như chiêu thức hờ hững đánh xuống đối phương, thật ra lại tỏa ra uy lực không thể tưởng tượng được.
Trừ lần đó ra, thân pháp Lâm Phi vận dụng khiến người khác kinh ngạc kết hợp với đao pháp đều thể hiện sự quỷ dị, khiến đối phương khó lòng phòng bị, rõ ràng hướng công kích ở bên trái, kết quả hướng xuất hiện lại là bên phải, nhiều kẻ vì vậy mà phải trả giá đắt.
Gặp phải một đối thủ biến thái như Lâm Phi, cả đám đệ tử đều thấy đau đầu, không biết vì sao trong đám đệ tử lại có nhiều người nguyện cầu cho đệ tử rút thăm đừng để bọn họ gặp phải tên Lâm Phi biến thái này.
Trên lôi đài số bảy trong nháy mắt bao phủ mây đen, những người khác cũng không thể bình tĩnh được.
....
Trận so tài trăm đệ tử đứng đầu chính thức tiến vào ngày thứ năm.
Đảo mắt một cái mà trận so tài đã trôi qua bốn ngày, nghênh đón ngày thứ năm hoàn toàn mới.
Bốn ngày, đệ tử ngoại môn đã sàng lọc một lượng lớn, về cơ bản những đệ tử dưới Võ Đạo thất trùng thiên tuyệt đại đa số đều bị loại bỏ.
Sau khi đã sàng lọc thì chính thức đến giai đoạn trận so tài một trăm đệ tử mạnh nhất, sau khoảng thời gian đấu loại bốn ngày, hiện giờ số đệ tử còn dư lại không quá một nghìn.
Hơn ba nghìn đệ tử ngoại môn của Thần Vũ môn, trong đó đệ tử cấp thấp chiếm đa số, những đệ tử trên Võ Đạo lục trùng thiên đều có số lượng giảm dần, nếu không vì sao khi tu luyện lên những cảnh giới cao hơn, những đệ tử có thể gian lận như Lâm Phi này sẽ không xuất hiện một người thứ hai.
Trong bốn ngày diễn ra vòng đấu loại đã có một lượng lớn đệ tử bị loại, hiện giờ trước mắt còn lại hơn tám trăm đệ tử bắt đầu tranh đấu kịch liệt một trăm thứ hạng đầu,
Hơn tám trăm đệ tử, thực lực thấp nhất chính là tu vi Võ Đạo thất trùng thiên, thực lực mạnh nhất chính là Võ Đạo cửu trùng thiên, khoảng cách giữa các Huyền giả chẳng qua chỉ bằng một bước ngắn mà thôi.
Tỉ lệ phân chia như sau, Võ Đạo thất trùng thiên chiếm năm phần, Võ Đạo bát trùng thiên chiếm ba phần, Võ Đạo cửu trùng thiên chiếm hai phần, phân chia trong số hơn tám trăm đệ tử này.
Hạng một trăm đệ tử mạnh nhất có thể biết được kịch liệt tới cỡ nào.
Mười hạng đầu ngoại môn sẽ rải rác khắp nơi, đây cũng chẳng phải thứ giành được dễ dàng, phải qua sáu cửa chém sáu tướng mới thành.
Trận so tài tranh hạng một trăm đệ tử đứng đầu, thời khắc cạnh tranh khốc liệt cuối cùng đã tới.
...
Lâm Phi vẫn cầm thẻ bài số bảy trăm linh bảy trong tay, đối với hắn mà nói thì con số này vô cùng đặc biệt.
Không biết do vận khí tốt, hay có duyên với số bảy, địa điểm chiến đấu cũng ở lôi đài số bảy, nghiễm nhiên trở thành tư thế chủ nhà.
Sáng sớm, đến lượt trận đấu của Lâm Phi, đối thủ chính là một đệ tử Võ Đạo thất trùng thiên tên là Trần Dũng, sử dụng một bộ khoái kiếm. Mặc dù Trần Dũng rất đề phòng Lâm Phi, ngay từ đầu đã thi triển toàn bộ ưu thế công kích của khoái kiếm, nhưng dù có làm gì thì Lâm Phi cũng sẽ không cho hắn cơ hội, thi triển đao pháp Bôn Lôi, không tới mười chiêu đã đánh bay vũ khí của Trần Dũng, đá một cước khiến đối phương bay khỏi lôi đài, thuận lợi giành chiến thắng.
Lâm Phi lại thoải mái giành được thắng lợi.
Đám đệ tử dưới lôi đài không hề ngạc nhiên, cũng không bất ngờ, trái lại đã biểu hiện vẻ quen thuộc, nếu thật sự Lâm Phi không thủ thắng thì đó mới là điều kì lạ.
Sau đó Lâm Phi có tới lượt thêm một trận nữa, đối thủ cũng là Võ Đạo thất trùng thiên, tương tự như những trận trước dễ dàng chiến thắng.
Liên tiếp đánh bại các đệ tử Võ Đạo thất trùng thiên khiến nhiều đệ tử không dám đối diện với Lâm Phi nữa.
Hết nửa buổi sáng, hơn tám trăm đệ tử đã thuận lợi đào thải hơn hai trăm đệ tử.
Buổi chiều, trận so tài vẫn tiếp tục.
"Số bảy trăm linh bảy Lâm Phi đối chiến với số sáu trăm mười hai Cổ Khôn!"
Sau khi trọng tài chấp sự tuyên bố lên dãy số này, ánh mắt của vô số đệ tử bị hấp dẫn nhìn về lôi đài này, trong đó có các đệ tử cao giai, cũng có không ít trưởng lão chấp sự, cuối cùng Lâm Phi đã đến thời khắc đối chiến với cao thủ Võ Đạo bát trùng thiên, cũng thường như mọi người nói là cao thủ cương khí.
Trong vòng năm ngày, danh tiếng của Lâm Phi yên lặng tăng lên, không còn là hạng vô danh nữa, trong mắt mọi người là một hắc mã tương đối mạnh mẽ.
Liên tiếp đánh bại đệ tử Võ Đạo thất trùng thiên, lại dùng loại đao pháp hung mãnh, dùng xu thế kết hợp đao và quyền đánh bại đối thủ, phần lực chiến đấu này người bình thường không cách nào thực hiện được.
Cho nên Lâm Phi trong mắt người khác, ngoại trừ đệ tử Võ Đạo bát trùng thiên có thể áp chế ra thì những đệ tử Võ Đạo thất trùng thiên khó có thể chiến thắng được.
Trên lôi đài số bảy, những đối thủ thất bại tu vi Võ Đạo thất trùng thiên chính là những minh chứng tốt nhất.
Số bảy trăm linh bảy Lâm Phi đối chiến với cao thủ cương khí, điều này không thể nghi ngờ khiến không ít đệ tử cảm thấy nhẹ nhõm, không cần phải đối chiến với tên biến thái này nữa, không chừng bọn họ còn có cơ hội đi tiếp, mà không phải thua trong tay Lâm Phi, trong lúc vô hình những rặng mây đen bao phủ trên đầu bọn họ đã dần tan biến, nghênh đón ánh nắng mặt trời xuân ấm áp, tinh thần sảng khoái, không còn vẻ lo lắng như trước nữa.
Lâm Phí đứng dưới lôi đài lập tức bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm.
Dù là ai cũng đều muốn biết ba tháng trước một Lâm Phi không có tiếng tăm gì có thể tỏa sáng rực rỡ, hoàn thành được một màn không thể này hay không.
Nếu Lâm Phi đối chiến thất bại với Cổ Khôn, tương đương với mất đi cơ hội khiêu chiến Trương Vạn Sơn, ngược lại cũng sẽ có một màn kịch hay.
Hắn hít thở sâu một hơi, áp chế khí tức trong lồng ngực, Lâm Phi trong nháy mắt ngập tràn ý chí chiến đấu vô hạn.
"Cuối cùng cũng đến lượt của cao thủ cương khí rồi, hi vọng ngươi sẽ không để ta thất vọng!"
Lâm Phi di chuyển ánh mắt, đúng lúc nhìn thấy vị trí Trương Vạn Sơn đang đứng, môi hơi cử động, dường như đang muốn nói điều gì đó.
Nụ cười trên mặt Trương Vạn Sơn trong nháy mắt cứng đờ, hắn nhận ra đối phương rõ ràng đang nói, "Ngươi chờ đó, tiếp theo chính là ngươi đấy!"