Kỳ Hạo thở dài, chậm rãi nói"Đúng, mẹ không chỉ một lần nói mình chọn sai cuộc hôn nhân mà còn dẫn tới hại em! Khi đó, ba làm ăn thất bại, nên tính tình trở nên thất thường,
Uống rượu về nhà liền đánh người đập đồ, cuối cùng, mẹ cũng không chịu nổi đã chuẩn bị mọi thứ đưa hai anh em mình đi khỏi nhà, nhưng vừa ra tới cửa bị ba bắt gặp, nhốt anh và mẹ trong phòng suốt một tháng.
Sau khi thoát khỏi phòng thì không thấy bóng dáng của em đâu?Dù hỏi cách nào ba cũng không trả lời, mẹ tìm em suốt thời gian dài, có một lần ba say rượu vô tình nói ra là đã bán em đi, thật sự ba không những uống rượu còn mê bài bạc.
Đúng lúc bị nhiều người đòi nợ đâm ra túng quẫn đành bán em cho người khác đổi lấy tiền trả nợ, mẹ vì sốc nên mắc bệnh tim!”
Ngải Tuyết không còn hơi sức cử động, nước mắt cứ chảy, cuối cùng mệt mỏi ngủ mê man trên giường.
"Vi Vi, em ngủ ngon, từ nay về sau, anh hai sẽ bảo vệ em, mặc dù không cho em được cái gì, nhưng anh có thể lấy mạng sống của mình đổi lấy sự an toàn cho em, quyết không để em chịu thêm bất kì tổn thương nào!”
Kỳ Hạo nhìn chăm chú khuôn mặt em gái mình, tự nói với lòng, nếu như không bảo vệ được cô, mình cũng không còn mặt mũi gặp mẹ.
Bên kia, Trương Thiên cười hì hì cầm báo cáo giám định ADN đưa cho Mộ Dung Kiệt, anh vất vả lắm mới xin được giấy xét nghiệm từ tay bác sĩ.
"Không có việc gì cút ngay ra ngoài cho tôi!"Mộ Dung Kiệt một mặt chán chường, mấy ngày nay anh uống không biết bao nhiêu rượu, hút bao nhiêu điếu thuốc, lòng anh đau đến thở cũng trở nên khó khăn.
Cho dù là vậy, ban ngày vùi đầu vào công việc, ban đêm rút mình vào quán bar.
"Đại ca, anh xem bản báo cáo này xem, cỏ thể trị được tâm bệnh của anh!”
"Nếu không có hiệu quả, anh nên tự mình đi vào ao cá sấu!” Mộ Dung Kiệt cầm báo cáo lên, nghía qua xem sao, con ngươi lạnh lẽo ngay lập tức sáng rõ rệt.
Nhìn phần báo cáo phía dưới, cả người Kiệt đông cứng. Anh chưa từng nghĩ tới, Ngải Tuyết và cậu nam sinh kia là anh em huyết thống với nhau.
"Đại ca, còn có một việc là…. ba ngày trước mẹ của cậu nam sinh đó bởi vì bệnh tim tái phát nên đã qua đời!”
"Anh nói cái gì, ba ngày trước, mẹ hắn mất?”Anh chẳng dám tưởng tượng, nếu sự thật là như vậy, anh lấy gì cầu xin sự tha thứ từ bảo bối của anh.