"Không còn gì đáng ngại, không lâu sẽ tỉnh lại, nhưng phải chú ý tới tâm trạng của bệnh nhân, không thể có kích động quá lớn!”
Hiện tại Trương Thiên mới cảm giác mình được sống lại, cơ thể xụi lơ xuống góc tường. Anh dường như không dám tưởng tượng, nếu như chẳng may đại ca gặp phải chuyện anh sẽ phải làm gì.
Tử Mặc thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn trời đất.
"Cũng nên trở về rồi, nơi này có chúng tôi là được, trong bang còn rất nhiều vụ chưa xử lý, hiện tại đại ca cần nghỉ ngơi, tuyệt đối không được gây thêm bất cứ phiền phức nào." Tử Mặc luôn trầm ổn nên uy nghiêm của anh đối với anh em trong bang rất có trọng lượng
Lời anh nói tức là lời đại ca nói nên mọi người phải tuân theo.
"Anh Mặc, đại ca có gì phải báo với anh em một tiếng!”
"Ừ!”
Trong phòng bệnh, Trương Thiên, Tử Mặc và Lãnh Băng yên lặng đứng chờ đợi ở trước giường. Đứng có một chút đã hơn mười giờ.
"Hai người đi ăn cơm đi, đại ca tỉnh lại tôi sẽ thông báo, đừng để đại ca chưa tỉnh các người đã ngã bệnh trước.” Tử Mặc nghiêng đầu lại, vỗ bả vai của Trương Thiên.
"Tôi không đi, tôi muốn nhìn đại ca tỉnh lại!” Trương Thiên kiên cường chống đối, đại ca không tỉnh anh lấy đâu ra tâm trạng ăn uống.
"Tôi đi mua!" Lãnh Băng xoay người, Tử Mặc nói rất đúng, người là sắt, cơm là thép.
***********
"Theo tin tức xế chiều hôm nay, tại thị trấn Dương Tuyền trên tuyến đường cao tốc đã xảy ra tại nạn, một chiếc xe Rolls-Royce do chạy quá tốc độ đã đâm vào vệ đường rơi xuống núi, theo sát phía sau là hai chiếc xe BMW.
Nhưng người đàn ông trong xe Rolls-Royce đã được hai người đàn ông trong xe BMW tới cứu, khẩn cấp đưa vào bệnh viện! Hiện trường tai nạn, không có phát hiện dấu vết thắng xe nào, theo người dân gần đó đó nói, ông đang đi xe đạp về nhà.
Đến đoạn đường này thì nhìn thấy một chiếc xe đang chạy bình thường đột nhiên đánh tay lái nên đâm vào vệ đường rơi xuống sườn núi. Mọi thứ diễn ra rất nhanh dọa ông sợ đến run người, cũng may vào giờ đó trên đường không có xe qua lại, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Theo điều tra ban đầu cho thấy, người đàn ông xảy ra tai nạn vốn tiếng tăm lẫy lừng ở châu Á, đại thiếu nhà Mộ Dung – thiếu gia Mộ Dung Kiệt! Trước mắt hiện đang được cấp cứu, tình trạng chưa rõ.”
Ngải Tuyết ngơ ngác nhìn phóng sự trên TV, nước mắt như hạt đậu từng giọt thi nhau chảy xuống.
Trời ơi, cô đã làm nên tội gì?
Anh thế nhưng lại……..