๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Tâm tình của ông ta vô cùng kích động, tay liên tục quơ quào vung lên. Đạo sĩ lông mao nhếch mép cười lạnh, nói: “Ông có thể rời đi, nhưng tại sao lại không suy nghĩ một chút, nếu thật sự có ma quỷ hay Dã nhân, liệu chúng sẽ chọn một nhóm người hay một người đơn độc để tấn công?" Hắn nói xong, siết chặt chiếc túi trên vai, tiếp tục bước đi về phía trước. Chú ba cũng không để ý đến ông Khương nữa....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.