๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Tiếng vọng dần lắng, ta chứng kiến Quản lý Dương và Lưu ca nhìn Mẫn Hương, giữa đồng tử giãn ra rồi nhanh chóng co lại, chắc là đã nhìn thấy "bản chất" của Mẫn Hương, trong lòng sửng sốt. Còn ta thì một tiếng hét đã làm Mẫn Hương giật mình sợ hãi, bối rối, hồi phục lại tinh thần, lao vào lòng Quản lý Dương khóc lóc, nói ô ô ô, có kẻ đang bắt nạt ta... Trên khuôn mặt Quản lý Dương lúc xanh lúc trắng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.