๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ “Chu Lâm”. Bất ngờ nhìn thấy Chu Lâm, trong lòng ta vui mừng không thể tả được, lao vụt tới trước mặt hắn. Ta hỏi: “Ngươi thoát ra được rồi à?” Chu Lâm đứng đó, tay cầm bó đuốc, ánh lửa bập bùng đỏ rực như đang nhảy múa chiếu lên làm cho khuôn mặt hắn vừa sáng sủa lại vừa bí ẩn. Hắn không trả lời, thay vào đó lại hỏi ta làm sao mà vào được đây. Ta vén áo, nắm lấy Đóa Đóa, rồi kể lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.