• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỗ Thiên Phúc vác cái bụng căng tròn của mình lên phòng: "Kì lạ! Lúc nhỏ ăn tận ba chén cơm không làm sao, bây giờ ăn chỉ có một chén cơm đầy mà lại no như vậy!"

Người ta nói rằng dạ dày lâu ngày chứa ít thức ăn sẽ bị co lại, cho nên chúng ta thấy có những người nhỏ con mà ăn rất nhiều chính là vì dạ dày của họ bị dãn to ra.

(Lời tác giả: Khuyến cáo các bạn ăn vừa đủ no, không ăn ít quá cũng không ăn nhiều quá, rất có hại cho dạ dày.)

Lên phòng nằm ườn thả lỏng người trên giường, Đỗ Thiên Phúc hơi nhăn mặt vì sức ép của cái bụng no.

Điện thoại trên bàn học run lên báo hiệu tin nhắn đến, Đỗ Thiên Phúc lười biếng bước xuống giường, đem điện thoại cùng mình nằm lên giường một lần nữa.

Mộc Tịch: "Chị nói với công ty rồi nhé! Ngày mai chị với em sẽ ký hợp đồng, nhớ đem căn cước công dân hoặc chứng minh nhân dân của em nhé. Hẹn em 2 giờ chiều ngày mai tại địa điểm cũ."

Công việc livestream kiếm tiền nhờ lượt xem không phân biệt lứa tuổi, trẻ em dưới 15 tuổi cần có sự đồng ý của phụ huynh, trên 15 tuổi chỉ cần có căn cước công dân hoặc chứng minh nhân dân.

Đỗ Thiên Phúc dùng ngón tay thon dài của mình gõ trên bàn phím điện thoại: "Dạ em biết rồi, hẹn gặp chị ngày mai."

Ngày hôm sau, đúng 2 giờ chiều Đỗ Thiên Phúc đi đến quán nước cũ, tìm chỗ bàn trống rồi đặt mông xuống chờ.

Khoảng 5 phút sau, Mộc Tịch đến ngó ngang ngó dọc tìm Đỗ Thiên Phúc, chỉ mất vài giây đã thấy vóc dáng nhỏ nhắn mà nổi bật của cậu ngồi cạnh cửa sổ chăm chú nhìn vào điện thoại, cô nhanh chóng đi đến rồi nói xin lỗi vì đường nhà cô bị tắt nên đến trễ vài phút.

Đỗ Thiên Phúc lắc đầu, khua khua tay: "Không sao đâu ạ! Em không thấy phiền gì đâu."

Mộc Tịch đưa một bản hợp đồng cho Đỗ Thiên Phúc, trong đó đa số là thỏa thuận của hai bên. Cậu đọc kỹ sau đó cũng ký vào.

Đỗ Thiên Phúc đề nghị: "Em xin phép được giấu mặt ạ."

Mộc Tịch cũng không từ chối: "Được, đó là quyền quyết định của em. Nhưng em muốn livestream về cái gì?"

Đỗ Thiên Phúc: "Hát cover ạ."

Mộc Tịch có chút yên lặng, thật ra livestream cũng khá phổ biến nhưng đa số mọi người đều dùng nó cho việc kinh doanh bán hàng, kinh phí lượt xem cũng rất ít. Nếu ký hợp đồng với công ty nào đó cũng sẽ có lương nhưng để chăm lo cho cuộc sống thì chắc chắn là điều không thể.

Nhìn Đỗ Thiên Phúc nổ lực như vậy, chị thấy lạ: "Nếu hát như vậy sẽ rất khó kiếm tiền đó."

Đỗ Thiên Phúc thản nhiên đáp: "Em biết mà. Em không cần kiếm thêm tiền đâu ạ, nhà em không có gì ngoài tiền."

Mộc Tịch:...

Người thân mà nghe thấy câu này chắc chỉ có thể phán một câu: "Đúng là tuổi dậy thì, đổi tính đổi nết không lường trước được."

Sau khi bàn bạc xong công việc, Mộc Tịch quyết định sẽ đặt mọi niềm tin vào cậu nhỏ này, đầu tư cho cậu một cái micro loại tốt.

window.googletag = window.googletag || {cmd: []}; googletag.cmd.push(function() { googletag.defineSlot("/21758146787/enovel_banner_200x250", [300, 250], "gpt-passback").addService(googletag.pubads()); googletag.enableServices(); googletag.display("gpt-passback"); });

Mộc Tịch nói điều đầu tiên cần làm là đăng video cover lên nền tảng xã hội để có một lượng lượt xem nhất định sau đó mới có thể livestream.

Đỗ Thiên Phúc nghe xong cũng gật đầu đồng ý.

Tài khoản của Đỗ Thiên Phúc hiện tại là không lượt theo dõi, không video. Tên tài khoản là Ladi

Đỗ Thiên Phúc nằm trên giường không biết nên bắt đầu từ đâu, micro hạng xịn cũng đã được Mộc Tịch dắt đi mua, nó hiện đang nằm trên bàn.

Suy nghĩ hồi lâu quyết định hát lại bài hát yêu thích của mình.

Sau nửa tiếng đăng tải, mới đầu chỉ có vài lượt xem nhưng do giọng hát trời sinh ngọt ngào ấm áp chạm đáy lòng người, có vài người đã chia sẻ cho bạn của mình rồi dần nó trở thành vài nghìn lượt xem. Đương nhiên video đầu tiên sẽ rất khó khăn, con số vài nghìn nghe có vẻ lớn lao nhưng thật ra rất nhỏ bé.

Đỗ Thiên Phúc nhìn lượt xem trên màn hình cũng có chút vui, mới bắt đầu mà như vậy cũng đã quá đổi vui sướng.

Ngày kế tiếp, cậu tiếp tục đăng tải thêm một video, lượt xem gấp đôi hôm qua, lượt theo dõi cũng có dấu hiệu tăng.

Thường thì cậu luôn hát vu vơ mấy đoạn nhỏ nên không sao, nhưng sau hai ngày hát đi hát lại để chỉnh sửa nên cổ họng rất khô. Cậu bắt đầu tập thói quen đem một chai nước to lên phòng, từ bây giờ cần có một cái thanh quản tốt.

Bùi Khả Như cũng thấy sự kì lạ của cậu chủ nhỏ, lúc rảnh rỗi sẽ tò mò mà lén lút trước cửa phòng cậu.

Sau một tuần đăng tải liên tục, giọng của người mới đã bắt đầu khàn hát khó lên nốt cao.

Ngày chủ nhật đầy tiếng ho khan, Bùi Khả Như sau nhiều ngày tò mò cũng biết cậu chủ nhỏ nhà mình làm gì, lén lén lút lút quay ban ngày tránh Dương Minh Phong ở nhà, chắc là do ngại. Chị đợi lúc không có Dương Minh Phong ở gần liền hỏi han Đỗ Thiên Phúc.

"Cậu đang tập hát hay là quay video gì đúng không?

Đỗ Thiên Phúc giật mình, nghĩ bụng Bùi Khả Như thường ở nhà dưới không đi lên lầu, dùng giọng nói khô khan đáp trả: " Chị...chị biết rồi sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK