Khương Dịch Duy đúng là giả say thật, tửu lượng của hắn không tồi, cho dù có bị mời hết rượu cũng không đến nỗi đầu óc không tỉnh táo.
Lộ Kiều đẩy đẩy bả vai Khương Dịch Duy, tay bị bắt lại để trên đầu. Cậu nâng đầu gối đẩy chân Khương Dịch Duy, muốn hắn đừng được nước lấn tới.
Nào biết đụng tới đồ vật không nên đụng, không khí trở nên xấu hổ không thôi.
Khương Dịch Duy nguyên bản không có phản ứng gì, hạ thân vừa bị vào chạm vào một cái như vậy nháy mắt liền thức tỉnh.
Cảm thấy thân thể đối phương thay đổi, Lộ Kiều cũng không dám nhìn thẳng Khương Dịch Duy, vành tai cũng đỏ lên một màu.
"Em liền biết anh say rượu là giả mà, bằng không sao có thể có phản ứng..." thanh âm Lộ Kiều không lớn, đi vào tai Khương Dịch Duy giống như đang làm nũng, làm tâm hắn càng lúc càng ngứa.
"Tiểu Lộ" Khương Dịch Duy nhẹ giọng, thanh âm ôn nhu không nói, trầm ổn trêu chọc, tựa như đang hỏi có thể chứ?
Lộ Kiều không đành lòng làm Khương Dịch Duy gắng gượng mà không có cách nào giải quyết, giật giật cổ tay: "Anh đừng có nắm chặt tay em như vậy, em muốn ... Chạm vào anh"
Nói xong tầm mắt chuyển về phía dưới Khương Dịch Duy: "Em dùng tay..."
Nghe vậy, Khương Dịch Duy buông Lộ Kiều ra, để cậu tùy ý ngồi trên người hắn.
Toàn bộ quá trình thực sự vi diệu, Khương Dịch Duy mơn trớn đôi chân dài Lộ Kiều, xúc cảm tinh tế sảng khoái. Tựa như chỉ cần một tay có thể ôm hết đôi chân đang ở trước mắt hắn đung đưa như gió thổi cành liễu này.
Thần sắc Khương Dịch Duy tối lại, giữ lấy gáy Lộ Kiều hôn xuống, cảm thụ nhịp tim lẫn nhau.
Lộ Kiều không nhớ rõ Khương Dịch Duy bao lâu mới kết thúc, nhưng nhớ rõ tay mình muốn gãy. Hắn không cho Khương Dịch Duy tiến vào, mông lại bị ma sát đến đỏ bừng, còn trên Khương Dịch Duy lộng ..... Đồ vật.
Lúc Khương Dịch Duy giúp hắn lau khô, đầu óc Lộ Kiều nổ cái đùng, nghĩ thế nào cũng cảm thấy thẹn thùng.
"Đau không" Lau đến một nửa, Khương Dịch Duy đột nhiên hỏi.
Lộ Kiều liếc mắt nhìn hắn: "Cũng không có vào, đau cái gì?"
Chủ yếu là do Lộ Kiều quá trắng, cho nên nhìn cái mông bị cọ đến đỏ bừng Khương Dịch Duy cho rằng cậu sẽ đau.
Hắn duỗi tay giúp Lộ Kiều xoa xoa, tay vừa mới đặt xuống lại liền buông.
Lộ Kiều không hiểu Khương Dịch Duy muốn sờ sờ ở đâu, cậu nhíu mày lại nhìn hắn: "Anh muốn sờ mà không dám sờ a? Em hiện tại cũng không có mặc qυầи ɭóŧ, anh có thể tùy tiện sờ."
"Nếu muốn lặp lại chuyện vừa rồi một lần nữa, anh không ngại sờ xuống đâu." Khương Dịch Duy nói, thấy Lộ Kiều lắc đầu nguầy nguậy mới cầm qυầи ɭóŧ mặc lên cho cậu.
Lộ Kiều rất hưởng thụ cảm giác Khương Dịch Duy giúp mình mặc quần áo, nghĩ đến Khương Dịch Duy dùng tay giúp hắn một lần, hôm nay cậu đã đem nợ trả xong rồi. Lần sau, lại làm loại chuyện kíƈɦ ŧɦíƈɦ này, chẳng phải là lấy hàng thật giá thật mà làm sao?
Dựa theo biểu hiện đêm nay của Khương Dịch Duy, 30 cái bóng bay cả đêm cũng dùng không ít, ngẫm lại thật là khiến lòng người kích động.
Thấy Lộ Kiều cúi đầu cười trộm, Khương Dịch Duy vuốt vuốt tóc Lộ Kiều đầu: "Đang cười cái gì?"
"Không có gì......" Lộ Kiều buộc mình thu lại ý cười, đem đề tài chuyển tới nơi khác, "Anh uống rượu, xe để em lái."
Khương Dịch Duy gật đầu, ngồi vào ghế phụ.
Khoảng hai mươi phút sau, Lộ Kiều lái xe về đến cửa nhà Khương Dịch Duy. Đậu xe rồi đi vào trong cũng không quên nói với Khương Dịch Duy: "Hôm nay em đã mua một bộ sofa màu đen rất hợp với nhà mới của chúng ta, ngày mai 2 giờ có thể giao đến."
"Mua giường cũng rất lớn, đỡ cho anh chiếm giường phía em, hại em chỉ có thể ngủ một góc." Nhưng mà ngẫm lại, hai người gắt gao ôm nhau nằm một góc giường, loại cảm giác này lại thực ấm áp.
Khương Dịch Duy đẩy nhẹ sau lưng Lộ Kiều đem người tiến đến phòng tắm, sau đó mới đáp: "Ngày mai hai chúng ta cùng đi nhà mới bố trí"
"Không đến công ty có thể chứ?" Lộ Kiều cởϊ qυầи áo hỏi.
"Chỉ một ngày, không có vấn đề gì." Khương Dịch Duy tri kỷ mà đem Lộ Kiều thả vào bồn tắm.
Lộ Kiều thoải mái mà nhắm mắt, khi mở lại cố ý làm Khương Dịch Duy một thân ướt sũng, khóe môi mang ý cười mà bắt đầu nói tao: "Cùng nhau?"
Khương Dịch Duy cầu mà không được, mặc kệ Lộ Kiều có nói giỡn hay không. Hắn thật sự đứng trước mặt Lộ Kiều cởi bỏ quần áo, bước vào bồn tắm.
Lộ Kiều nói đùa thành thật, âm thanh ép tới thật thấp: "Anh thế nào lại nghe không hiểu em nói giỡn hả?"
Khương Dịch Duy không nói lời nào, chỉ là đem Lộ Kiều nhấc lên rồi giúp hắn tẩy rửa. Lúc ở trên xe dùng khăn lau không sạch hết được, hắn đem sữa tắm bôi lên toàn thân Lộ Kiều, không có chỗ nào không có.
Lần tắm rửa này như bị đuổi, Lộ Kiều nghẹn đến khó chịu muốn chết. Rốt cuộc lau khô người muốn lên giường, xốc chăn liền thấy "Vết bẩn" đêm hôm qua trên khăn trải giường.
Cậu xấu hổ muốn chết, nhìn chằm chằm khăn trải giường, nghĩ có nên bắt Khương Dịch Duy lấy bộ mới ra thay.
"Làm sao vậy?" Thấy Lộ Kiều chậm chạp không lên giường, Khương Dịch Duy đến bên cạnh Lộ Kiều hỏi. Khi nhìn thấy "vết bẩn" trên giường, hắn không nhịn được mà cười nhẹ.
Lộ Kiều xoay người bụm miệng Khương Dịch Duy: "Anh đừng cười! Nếu không phái anh hôm qua đòi dùng tay giúp em, em có thể ra trên giường sao?"
"Là anh không tốt" trên mặt Khương Dịch Duy hãy còn ý cười, hắn đổi drap giường mới ôm Lộ Kiều lên giường.
Hắn đem Lộ Kiều ấn vào ngực, hôn trán Lộ Kiều một cái nói: "Ngủ ngon"
Cơn buồn ngủ của Lộ Kiều dâng lên, hai mắt nhắm chặt đến nỉ non một câu "ngủ ngon" không nói, ngẩng đầu hôn lên cằm Khương Dịch Duy.
Giống như mèo nhỏ dính người, làm Khương Dịch Duy đem cậu ôm chặt hơn nữa.
Ngày hôm sau không đến 10 giờ, Khương Dịch Duy nhẹ nhàng dậy chuẩn bị bữa sáng, thu thập đồ đạc. Hắn đem quần áo bỏ vào vali, đã chuẩn bị tốt mọi thứ hôm nay có thể dọn vào nhà mới.
Lộ Kiều tỉnh lại liền thấy bóng dáng Khương Dịch Duy ngồi xổm trên mặt đất đóng gói hành lý, đường đường là một bá đạo tổng tài mà giờ phút này lại làm cho Lộ Kiều có cảm giác manh tương phản, thậm chí cảm thấy nam nhân này thực sự rất đáng yêu.
"Thu dọn xong rồi sao?" Cậu xuống giường đi đến bên cạnh Khương Dịch Duy.
Khương Dịch Duy đem Lộ Kiều kéo đến nhà bếp, đem đồ ăn sáng đặt trước mặt Lộ Kiều rồi mới nói: "Nhanh, em ăn trước."
Lộ Kiều gật đầu: "Lát nữa hai chúng ta tranh thủ về nhà em, em cũng dọn dẹp chút quần áo. Sau đó lại đến cửa hàng trang sức thủ công lần trước, em có đặt làm chút đồ. Xong rồi vừa lúc đến nhà mới chờ gia cụ giao đến, được chứ?"
"Được" Khương Dịch Duy xoa bóp vai cổ Lộ Kiều, cúi đầu bên tai cậu hỏi: "Đặt làm cái gì?"
"Đi anh sẽ biết." Lộ Kiều đẩy Khương Dịch Duy bắt hắn nhanh đem quần áo sắp xếp xong, không chịu lộ ra chính mình đã đặt làm cái gì.
Khương Dịch Duy phát hiện miệng Lộ Kiều còn rất kín, lắc đầu tranh đi toilet.
"Anh có phải không muốn dọn quần áo hay không?" Lộ Kiều đối với cửa toilet mà kêu, "Không phải thì em giúp anh đóng vali lại a?"
Nghe Khương Dịch Duy nói được, Lộ Kiều chạy nhanh ra tủ đầu giường mang mấy hộp áo mưa nhét vào mới vừa lòng kéo khóa vali.
Lộ Kiều đặc biệt giống tiểu hài tử trộm làm chuyện xấu, làm được rồi còn không ngừng mừng thầm.
Đến lúc cùng Khương Dịch Duy đến nhà mình thu thập hành lý rất cao hứng, không kém đứa trẻ có quần áo mới là bao.
Khương Dịch Duy phát hiện Lộ Kiều hôm nay phá lệ vui vẻ, mở miệng hỏi: "Như thế nào cao hứng như vậy?"
"Hôm nay hai chúng ta dọn đến nhà mới, có thể không cao hứng sao?" Trước giở ở nhà Khương Dịch Duy, luôn có một loại cảm giác hai người chỉ là còn đang giai đoạn kết giao.
Mà sau ngày hôm nay bọn họ phải ở tại nhà mới, đó chính là ngôi nhà chân chính của bọn họ.
Trên đường đến nhà mới, Lộ Kiều lấy vòng tay đã đặt, lúc ở trong xe cậu không vội đưa cho Khương Dịch Duy xem, một hai phải chờ đến nhà mới mới đưa cho hắn.
Bận cả một buổi sáng, Lộ Kiều nằm liệt trên sàn nhà, cảm thấy linh hồn nhỏ bé của mình mệt chưa từng có.
Một lát sau, Khương Dịch Duy cũng tranh qua chỗ Lộ Kiều, hắn giống như đại cẩu, đem đầu vùi ở cổ Lộ Kiều.
"Hơi thở của anh làm cổ em ngứa." Lộ Kiều xoay người đè trên người Khương Dịch Duy, vuốt vuốt cổ tay Khương Dịch Duy, lấy ra vòng tay đã đặt
Đem vòng tay có mặt chữ L mang lên tay Khương Dịch Duy, Lộ Kiều lại đem vòng tay củ gừng đưa cho Khương Dịch Duy, ý bảo hắn giúp mình mang lên.
Hai mặt dây tuy rằng giản dị nhưng rất tinh xảo, bị ánh sáng chiếu lên tỏa sáng lấp lánh. Thấy Khương Dịch Duy nhìn chúng nó phát ngốc thật lâu, Lộ Kiều ôm Khương Dịch Duy, mười ngón tay của hai người đan lấy nhau: "Thích sao? Hai vòng tay cùng nhau, chính là tương lai, ý tứ chính là anh một đường đều có em" (Lộ nghĩa là đường trong tiếng trung)
"Thích" Khương Dịch Duy nói không lên những lời hoa mỹ, nhưng hắn thực sự thích đến không được.
Lộ Kiều ôm cổ Khương Dịch Duy cười, lại nghĩ tới cái gì mà chạy đến phía hồ bơi bên trái hỏi: "Vì cái gì mà có hai bể bơi? Cùng nhau bơi không tốt sao?"
Khương Dịch Duy mang Lộ Kiều hướng hồ bơi bên phải đi: "bên này là chúng ta, bên trái cho chó."
??Chó có đãi ngộ cũng thật tốt quá đi!
Lộ Kiều trợn mắt há hốc mồm, cởi giày sắn ống quần dùng chân nghịch nước trong hồ.
Mùa hè oi bức, lại mới vừa mệt đến một thân đầy mồ hôi. Chân vừa mới bỏ vào nước, Lộ Kiều cư nhiên nổi một tầng da gà.
"Anh không thấy nóng sao?" Hắn cũng muốn Khương Dịch Duy mát một chút "Anh xuống bơi vài vòng đi! Em muốn nhìn anh bơi."
Khương Dịch Duy trước nay đều không cự tuyệt được yêu cầu của Lộ Kiều, thay quần bơi rồi xuống bơi một vòng,
Phong cảnh trước mặt vô cùng tốt, hình ảnh Khương Dịch Duy cởi trần bơi dưới nước quả thực là phong cảnh đẹp mất ngày mùa hè.
Lộ Kiều xem đến cực kỳ sảng khoái.
Khương Dịch Duy đứng trong nước cầm Lộ Kiều chân hỏi có muốn cùng nhau bơi hay không, Lộ Kiều lắc đầu, dùng chân để lên ngực Khương Dịch Duy
Xúc cảm lòng bàn chân tiếp xúc với ngực thực vi diệu, Khương Dịch Duy bộ dáng cả người ướt sũng cũng gợi cảm muốn chết. Lộ Kiều bị vẻ đẹp trai này làm chân mềm cả ra, muốn cùng Khương Dịch Duy làm điều gì đó.
"Khương Dịch Duy" dùng chân câu lấy eo Khương Dịch Duy, thấy người trong nước thờ ơ, Lộ Kiều hơi bất mãn mà nói "Anh như thế nào lại giống như tảng đá, không hiểu em muốn làm cái gì?"
Nói rồi chân còn di chuyển xuống dưới vài phần.
Nước bể bơi lạnh, Khương Dịch Duy vẫn bị Lộ Kiều hun đến khô nóng không chịu được. Hắn lấy tay bắt lấy cái chân đang làm càn của Lộ Kiều, không biết dùng lực như thế nào mà liền đem người mang xuống nước.
Lộ Kiều hoảng sợ, gắt gao ôm lấy cổ Khương Dịch Duy. Cậu còn chưa định thần, liền cảm giác lỗ tai tê rần, bị Khương Dịch Duy cắn một ngụm.
Ngay sau đó, giọng nói Khương Dịch Duy khàn khàn lười biếng liền vang lên bên tai Lộ Kiều.
Chỉ nghe hắn tự mình tinh tường mà nói: "Lộ Kiều, em thật sự khi dễ anh là cục dá, không nghĩ đến anh lập tức đè em?"
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Lộ, nghe được chưa? Thỉnh ngươi chuẩn bị tốt bị Khương tổng khi dễ!
11Aug21
Editor: Chương sau có thể có H a.
Danh Sách Chương: