” Chờ đêm đến, tổ cô nãi nãi nhìn thấy bọn hắn lúc đó người sẽ hiểu “. Nói xong hắn liền để Mỹ Linh dìu tôi vào nghỉ ngơi. Tôi sợ Tiểu La bạch cùng với tôi chia ly liền có thể khó khăn mà gặp lại, vậy nên tôi đem theo Tiểu La bạch dắt vào bên trong.
“Tổ cô nãi nãi, đây là phòng ngủ của ngài, ngài nhìn coi có còn thiếu sót cái gì không. Cái này ta Vì ngài mà đi chuẩn bị”. Xem ra trước mặt Lâm Nhuận,Mỹ Linh đối với tôi một mực cung kính.
Nhưng ở với một mình cô ấy Tôi cảm giác lạnh lạnh khó hiểu.
Rõ ràng cô ấy ôn nhu khiêm cung nhưng nhưng tôi lại thấy được trong con người ấy quá nhiều hắc ám. Cực kỳ giống như một đầu hung thú khát máu ẩn giấu trong bóng đêm lúc nào cũng có thể nhảy ra mà đem tôi ăn tươi nuốt sống.
Tôi ghi nhớ những những điều cần thiết, hiện tại nếu là tổ cô nãi nãi tôi cũng có thể giả tạo thành một người lớn tuổi mà hỏi dò: “Này cô gái! Tôi trông thấy cô rất đẹp.Cô có bạn trai chưa.?”
Mỹ Linh mỉm cười:” tôi chưa.”
” vậy Cô thấy tôn nhi của tôi có gì không tốt, cô vậy mà sao không nhìn trúng hắn”. Không sai, đây chính là những câu nói thường dùng mà các trưởng bối hay nói chính là Ghép đôi uyên ương.
“Không phải như vậy tổ cô nãi nãi, ngài hiểu lầm rồi, ông chủ tôi trong lòng đã có người khác, vả lại ngài cực kỳ cưng chiều Người kia, một mực cẩn thận từng li từng tí cất giấu người kia đi,không muốn nàng nhiễm nữa phần bụi bặm của nhân gian này. Chỉ sợ, sợ nếu như tổ cô nãi nãi liền muốn gặp nữ tử kia thì ông chủ cũng không nỡ để ngài gặp đâu.”
Cô ấy chính là nói đến Tiểu Tinh sao.
Lòng tôi chợt dâng lên.
Tôi lại muốn tìm hiểu nguồn gốc mà hỏi tiếp:” tại sao vậy,ta là là tổ cô nãi nãi của tiểu tử kia, tổ cô nãi nãi muốn nhìn vợ hắn một chút,hắn cái gì mà không chịu.
E là ngày ấy cảm thấy …bẩn. Mỹ Linh mỉm cười nói, nụ cười của nàng ngọt ngào có thể nói là như dao đâm vào người. Tôi may mắn không phải thật sự là tổ cô nãi nãi.Nếu không thì cây đao kia đã đâm vào lòng tôi rồi. Tôi nhìn cô ấy khi nói những lời này liền không nói được gì chỉ sợ nói ra là mình đổ đầy thêm sự ghen ghét đối với tiểu tinh.
“Nói vậy là có ý gì?”tôi hỏi.
Mỹ Linh nói:”Trong mắt ông chủ,nữ tử kia trên đời là đệ nhất tinh khiết,Hoàn Mỹ. Bất luận kẻ nào ngài đều cảm thấy dơ bẩn. Ngay cả đến bản thân mình ngày ấy cũng cảm thấy bẩn lại càng không cần phải nói tới tổ cô nãi nãi người.
“À, thì ra là thế người nói như vậy ta ngược lại càng cảm thấy nữ tử kia có chút hứng thú, nàng ta đang ở đâu?” Tôi làm bộ cao hứng mà hỏi.
Mỹ Linh nói:” ông chủ đã giấu cô ấy đi rồi.”
Xem ra không có cách nào để hỏi ra chỗ ở của Tiểu tinh, Vậy là tôi nói bóng nói gió những chuyện khác:” vậy còn ngươi, người có người trong lòng chưa.?”
Mỹ Linh nói:” không có.”
“Có ai theo đuổi cô không.?”
Mỹ Linh cười nói:” nhiều năm trước có một người nhưng đã chết rồi.”Tôi lập tức siết chặt bàn tay.
Là Võ.
Là La võ.
Tôi nên tìm hiểu rõ sự tình, Đúng là đồ đần kia,năm đó tôi không từ mà biệt chính là vì không muốn cho hắn biết được Mỹ Linh đang ở chỗ nào. Thật không nghĩ đến thời gian tôi rời đi quá dài hắn vẫn có thể tìm được Mỹ Linh.
Cũng khó mà tránh được,dù sao đều là trong một thành phố, thành phố lại không quá lớn, bọn hắn sớm muộn gì đều có thể nhìn thấy nhau.
“Hắn nói là tâm hắn đã thuộc về ta cho nên ta liền moi tim của hắn móc ra ra làm thành tiêu bản,đặt ở ngăn tủ đầu giường. Nói thật tim Hắn so với con người hắn không có đáng yêu nhiều đâu,” Mỹ Linh cười nói. “Và con chó của anh ấy,Ta nghĩ rằng con chó rất trung thành, vì vậy ta đã để lại một cái đầu chó ở cùng anh ấy”.
Trời ơi đó là con chó của cô.
đột nhiên tôi cảm thấy sự im lặng trong nhà Âm thao so với con chó không thành tinh thật tốt hơn nhiều.
“Tổ cô bà bà, ngài còn muốn hỏi gì không?” Mỹ Linh hỏi.
Tôi nói:”không có.”
Thứ muốn biết cũng hầu như đã biết.
Trái tim tôi đau đớn, vừa nghỉ tới trái tim của La võ thì tâm trí tôi như bị bóp chặt.“Vậy tôi ra ngoài trước, ngài có cần gì hãy đến phòng khách tìm tôi.’ Mỹ Linh nói sau khi được tôi đồng ý, rồi cô ấy liền đi ra ngoài.
Đợi cô ấy đóng cửa xong tôi rốt cuộc cũng không cần ngụy trang nữa,trái tim tôi chùng xuống cả người đều buông lỏng đi rất nhiều.
“Tỷ tỷ chị xinh đẹp người diễn xuất không tệ nha”. Vừa buông lỏng thì Củ Cải nhỏ liền ngiêng đầu nói với tôi.
Thấy con bé đáng yêu như thế, trong lòng tôi thật sự mềm nhũn nhịn không được đưa tay sờ cái mũi của con bé mà nói:” đến con cũng biết ta đang diễn trò à.”
Tiểu La Bạch nói:” ta nhìn người cùng với lúc nói chuyện phiếm với thúc thúc kia thật giống như là bộ dạng muốn giết con thế nhưng là người rõ ràng chính là đem con từ trong bàn tay người mẹ xấu xa mà cứu ra. Nếu người thật muốn giết con như vậy,thì sẽ không cứu con đâu. Chuyện này chỉ có thể nói rõ là người đang diễn trò thôi, là diễn xuất cho thúc thúc kia nhìn thấy,con nhìn rất đúng có phải không.”
” Con làm sao lại thông minh như vậy chứ” tôi sờ đầu con bé.
Tiểu La Bạch nói:” bởi vì ba ba con sinh hoạt rất ngớ ngẩn,Nếu như con không thông minh vậy thì sớm chết đói rồi.”
Tôi…
Có một loại cảm giác kinh khủng mang tên là baba trong lòng con bé.
” Cùng lắm thì cái thúc thúc kia thật sự xấu xa sao?” tiểu La bạch đặt mông ngồi lên trên giường tò mò và hỏi.
Lúc đầu tôi muốn nói con bé đừng quan tâm nhiều như vậy. Hết thảy đều đã có tôi ở đây rồi, mặc kệ là người xấu tới mức nào tôi đều nhất định sẽ bảo vệ cho con bé thật tốt. Thế nhưng khi tôi nghĩ kỹ lại, kỳ thực tôi căn bản không có giỏi giang như vậy, tôi chính là một chiến thần cặn bã. Mà khả năng còn không sánh bằng con rùa đen nhỏ trong túi kia đâu, nói chi tới chuyện bảo vệ hệ tiểu La Bạch.
Thứ duy nhất tôi có thể làm chính là nhất định phải dạy cho con bé phân biệt thiện và ác. Coi như tôi không có năng lực bảo vệ con bé thì con bé cũng sẽ biết đâu là ác nhân để còn đường mà đề phòng ác nhân.
tôi sờ đầu Tiểu La bạch nói:” Không sai thúc thúc kia chính là người xấu vừa rồi tỷ tỷ kia cũng là người xấu con nhớ nha. Người xấu trong miệng đều động một chút là nói muốn giết muốn đánh,tỷ tỷ kia đối với người yêu mình còn có thể ra tay, lại còn liên lụy đến cả con chó. Lòng của cô ấy tột cùng không biết có bao nhiêu là ác độc mới có thể nghĩ ra như vậy.
Tiểu La bạch liền nói ‘ Chị gái xinh đẹp, ngươi thật sự là mâu thuẫn nha, đã muốn con đề phòng người xấu lại muốn đem con tới trong hang ổ của người xấu. Người tột cùng là có biết mình làm cái gì không.”
Tôi chết lặng.
Ai có thể tưởng tượng được một đứa bé trong miệng lại có thể nói ra được những lời này.
Lời con bé nói đều rất trật tự rõ ràng. Mặc dù chỉ là những câu đơn giản,con bé giống như là đều hiểu rõ hết.
Thân có một chút xíu vậy mà lại già dặn đến như thế. trong lòng tôi không biết là vui mừng hay là chưa xót. Bởi vì mừng vì đó chính là con gái của tôi thật thông minh, nhưng đau đớn chua xót lại vì tôi hi vọng con bé có thể là một đứa trẻ đơn thuần mà lớn lên không phải cần biết đến thế sự nhiều như vậy.
Còn nói:” Đúng! ta làm việc gì cũng thật mơ hồ,nhưng may mắn con càng giống phụ thân con đem chuyện mọi làm đều rất rõ ràng “. Tôi nhẹ nhàng nói.