“Chị dâu, nếu Nguyễn Ca có động tĩnh gì thì rất mong chị báo cho em biết một tiếng” Tưởng Tiêu Trảng nhìn Vạn Tố Y đề nghị: “Chị cũng biết bố em cũng cứ ép em, em cũng không có cách nào nhưng nếu Nguyễn Ca muốn rõ ràng thì em cũng có thể phối hợp”
Tưởng Tiêu Trảng nói cũng rất mơ hồ nhưng Vạn Tố Y lại rất hiểu ý của anh ta, gật đầu: “ Chị sẽ làm thế”
Tưởng Tiêu Trưởng dang hai tay lên tiếng: “ Cảm ơn chị dâu nhé”
Anh ta vốn định đưa tay ra để ôm Vạn Tố Y nhưng thấy ánh mắt như muốn giết người của Mạnh Kiều Dịch nên anh ta đã dừng lại,anh ta đối diện với con gái luô thoải mái quen rồi cũng không hề có sự chú ý gì nhưng Mạnh kiều Dịch nhìn anh ta như vậy đúng thật là rất có ích.
“Em đến chỉ để phàn nàn thôi sao?” Mạnh Kiều Dịch dường như thấy Tưởng Tiêu Trảng đến vẫn chưa nói đến vấn đề then chốt.
Hôm nay Tưởng Tiêu Trảng nói chuyện vốn không có trọng tâm: “ Chỉ là phàn nàn chút”
“Mục đích đến của em lần nào cũng rất kì quặc” Mạnh Kiều Dịch cau mày, Tưởng Tiêu Trảng đều vậy, nếu chuyện quan trọng anh ta sẽ không tìm Mạnh Kiều Dịch, những chuyện tầm thường anh ta lại thích đến tìm Mạnh Kiều Dịch để than thở.
Tưởng Tiêu Trảng biết Mạnh Kiều Dịch định nói gì tiếp, vì để tránh né “Lộ chuyện” nên Tưởng Tiêu Trảng đã đề nghị rời đi trước: “ Em phải đi rồi, hai hôm nay em phải tránh những tin tức như này”
Nếu anh ta còn không đi, e là sẽ có cuộc điện thoại từ nhà họ Tưởng gọi đến, đến lúc đó anh ta muốn trốn cũng không kịp nữa.
Tưởng Tiêu Trảng nói xong câu đó, Vạn Tố Y cẫn chưa có cơ hội để trêu trọc lại anh ta đã đi mất rồi.
“Anh ta đến cũng thật vôi vã, đi cũng vội vã” Vạn Tố Y ở đây vài lần đều gặp anh ta.
Cho dù trước đây Vạn Tố Y không hiểu sao Mạnh Kiều Dịch lại đối xử không khách sáo với Tưởng Tiêu Trảng như vậy thì bây giờ cô cũng hiểu rồi.
Mạnh Kiều Dịch không hề ngước mắt nhìn Tưởng Tiêu Trảng mà chỉ nhìn Vạn Tố Y: “ Đợi thêm chút nữa, anh sắp xong rồi”
“Không sao, anh cứ bận đi mặc dù em không giúp anh được việc lớn gì nhưng việc nhỏ em có thể làm được” Vạn Tố Y đưa hai ngón tay nên ra hiệu sợ Mạnh Kiều Dịch không hiểu nên giải thích: “để em giúp anh dọn chỗ tài liệu này, gửi chuyển phát nhanh chắc là không vấn đề gì.”
“Mạnh Kiều Dịch bị vẻ ngoài dễ thương của Vạn Tố Y trêu trọc, anh mỉm cười và chỉ tay: “ Chuyển phát nhanh đều ở đó, làm phiền bà Mạnh rồi”
“Không vấn đề gì” Vạn Tố Y ra hiệu bằng tay Ok, làm công việc chuyển phát nhanh là công việc dễ chịu nhất rồi.
Vạn Tố Y vừa hứa với Mạnh Kiều Dịch đã ngay lập tức rời khỏi vị trí đến phía vị trí chuyển phát nhanh, mỗi lần mở ra cô lại đọc cho Mạnh Kiều Dịch xem bên trong là gì.
Mạnh Kiều Dịch mỉm cười với Vạn Tố Y: “Em không cần phải nói cho anh, em xem nội dung rồi phân loại ra cho anh, có thời gian anh xem là được”
“Được rồi” Vạn Tố Y rất thích sắp xếp những thứ này,như vậy cô có thể đường đường chính chính tò mò những cái chuyển phát nhanh này của anh.
Vạn Tố Y cận thận và tháo dỡ hàng chuyển phát nhanh, những hàng này đa số đều là thư cũng có một số hàng hóa, Vạn Tố Y nhìn những bức thư càng thấy tò mò, cô để hợp đồng vào một sấp, những loại khác để vào một sấp, rất nhanh từ tất cả những bức thư này cô phát hiện ra một bức đến từ bệnh viện.
Hồ sơ bệnh án này không giống như những gì cô thấy lần trước. Đây là một báo cáo chẩn đoán. Nó cho thấy tình trạng của Mạnh Kiều Dịch đang dần được cải thiện. Nhìn thấy như vậy, Vạn Tố Y không vui lắm.Trước đó cô đã nói chuyện với Mạnh Kiều Dịch và hy vọng rằng Mạnh Kiều Dịch sẽ đi khi anh đi kiểm tra lại và để cô đi cùng...
Nhưng Vạn Tố Y lại không hề biết lần này kiểm tra, Mạnh Kiều Dịch lại gần như có ý muốn giấu cô.
Đây không hề là chuyện lớn, nhưng Mạnh Kiều Dịch giấu cô là để cô cảm thấy thoải mái hơn thôi,
Bản báo cáo chẩn đoán của bệnh viện không phì hợp ở công ty, vẫn nên để bên cảnh sau mang về nhà để xem.
“Mạnh Tổng, ông Hồ nói bên xưởng có chút vấn đề, cần phải họp khẩn, muốn mời ngài đi một chuyến” Thư kí gõ cửa và nói với Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch vẫn còn đang nhìn tập tài liệu không hề vì lời của thư kí mà chuyển ánh nhìn: “Nói với anh ta, việc như này anh ta nên tự giải quyết, tôi không có thời gian”
“Nhưng... Ngài Hồ nói lần này rất nghiêm trọng cần ngài quyết định” Thư kí nhìn Mạnh Kiều Dịch làm khó anh.
Ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch chuyển từ tập tài liệu sang cô thư kí nhưng sắc mặt không hề thân thiện: “ uhm? Quyết định gì vậy? Đuổi ông ta hay là hạ chức đây?”
Mạnh Kiều Dịch nói như vậy, thư kí không biết nói gì nữa.
Vạn Tố Y cũng kịp thời giải vây: “ Em thấy hay mình đi một chuyến cũng có lẽ việc cũng nghiêm trọng thật”
“không cần” Mạnh Kiều Dịch kiên quyết nói.
“Hay anh cứ đi một chuyến đi, cũng không gấp gì vài phút, ở đây vẫn còn một số chuyển phát em chưa xong mà đợi anh về em cũng làm xong rồi” Vạn Tố Y mỉm cười tay chỉ vào đống chuyển phát.
Ngọn lửa trong mắt Mạnh Kiều Dịch càng cao thì chỉ cần Vạn Tố Y nói thì có thể dập tắt, khuôn măt nghiêm túc đã mỉm cười: “ Được rồi, em đợi anh ở đây nhé”
“...”
Nghe lời Mạnh Kiều Dịch, thư kí nhìn Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch bằng ánh mắt kì lạ. Đối với việc khó như này, Mạnh Kiều Dịch chỉ nói hai câu là xong?
Cô thư ký chỉ biết rằng bên ngoài đã đồn rằng Mạnh Kiều Dịch cực kỳ yêu vợ, nhưng cô không ngờ rằng Mạnh Kiều Dịch, người thuộc tầng lớp thượng lưu, lại rất biết nghe lời Vạn Tố Y...
Vạn Tố Y gật đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch rời khỏi. Đợi Mạnh Kiều Dịch rời khỏi cô lại tiếp tục dỡ các tập chuyển phát thi thoảng lại nhìn sang tập chẩn đoán bệnh của Mạnh Kiều Dịch.
Cô nhìn một lúc rồi cầm lấy nó nhìn lại lần nữa
Bệnh của Mạnh Kiều Dịch rất hiếm, thái độ của anh đối với bệnh của minhd cũng rất thận trọng. Vấn đề này Vạn Tố Y cũng biết rất rõ nhưng tại sao anh vẫn giấu cô.
Vạn Tố Y đang cầm tập chẩn đoán thì một giọng nói quen thuộc cắt ngang: “ Ông chủ mạnh không ở đây sao?”
Vạn Tố Y gật đầu nhìn người xuất hiện trước mặt mình, cô lập tức đứng dậy: “ anh ấy đi họp rồi”
“Vậy tôi đợi anh ta một lúc” Thạch Lai đi thẳng vào, đóng cửa, tìm chuyện để nói với Vạn Tố Y: “ lâu rồi không gặp, đối việc của cô, tôi cũng đọc tin tức cả rồi”
Hôm nay mọi người đều nói chuyện với Vạn Tố Y, đa số đều liên quan đến tin tức về cô. Vạn Tố Y đối diện với chủ đề của Thạch Lai không hề lo lắng, chỉ cười như một câu trả lời.