Vạn Tố Y đẩy xe cho Dương Thục Nghi, vừa nghe Dương Thục Nghi nói vừa gọi người chuẩn bị bữa tối.
“Tố Y, con lại đây bây giờ những việc này không thể để con làm nữa, con hãy cứ chăm sóc tốt cho mình đi, nếu không cẩn thận va vào con thì mẹ sẽ hối hận lắm” Dương Thục Nghi cuối cùng cũng không nhắc đến chương trình đó nữa, kéo tay Vạn Tố Y không để cô đẩy xe nữa.
Mạnh Kiều Dịch thuận tay giúp Vạn Tố Y đẩy xe cho Dương Thục Nghi: “mẹ, mẹ đến thật đúng lúc, hôm nay con vừa để nhà bếp học cách chăm sóc Tố Y của mẹ rồi, tý nữa mẹ thử xem nhé”
“Thật sao? Vậy thì mẹ phải thử mới được” Dương Thục Nghi cũng trả lời Mạnh Kiều Dịch, chuyển suy nghĩ sang tỏ vẻ yêu thương Vạn Tố Y: “Tố Y, sau này nếu con muốn uống canh thì nói với mẹ nhé, đưng có cố chấp, người hầu nấu không ngon bằng mẹ được”
“con biết tay nghề của mẹ rồi, nhưng lại để mẹ tận tay chuẩn bị cho con thì không hợp lý lắm” hơn nữa,. Vạn Tố Y không thể mỗi ngày đều về nhà mẹ để uống canh được.
“Có gì không được?” Dương Thục Nghi phủ nhận lời nói của Vạn Tố Y, bà nói ra những lời trong lòng mình: “Nếu con mà ở cùng một nhà, mẹ ngày nào cũng làm cho con ăn”
Dương Thục Nghi nói đến nhà đương nhiên là nhà bà rồi.
Vạn Tố Y không hề nghe ra ý của Dương Thục Nghi, Mạnh Kiều Dịch thì lại hiểu ngay, Mạnh Kiều Dịch đẩy xe đi vào bếp, để người hầu chuẩn bị đồ bê lên.
“Mẹ nhìn xem, có phải rất giống không?’ Mạnh Kiều Dịch đặt dụng cụ ăn lên bàn trước mặt Dương Thục Nghi, thêm lần nữa cắt mạch chuyện của bà.
Dương Thục Nghi nhìn trên bàn ăn một lát có vẻ rất ổn: “ rất tốt có vẻ giống rồi”
“Tố Y à, gần đây còn chỗ nào khó chịu không con? Con nếu có thấy chỗ nào không ổn thì nói với mẹ nhé, biết chưa?” Dương Thục Nghi lại ứng phó được Mạnh Kiều Dịch và nghiêm túc hỏi han Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y mỉm cười: “mẹ, mẹ đừng lo quá cho con”
“Sao nào?” Dương Thục Nghi vẫn chưa nhận ra thái độ trong ánh mắt cô.
“Chắc con là con rể của mẹ rồi” Mạnh Kiều Dịch không giải thích gì chỉ thở dài một rồi nói một câu.
“...”
Dương Thục Nghi sững sờ trong ít phút rồi cười lớn: “haha, lại không phải sao? Bây giờ, Tố Y đã cướp mất vị trí của con trong tim mẹ rồi, thậm chí là còn vượt xa cơ”
Dương Thục Nghi thừa nhận một cách rất bình tĩnh, Mạnh Kiều Dịch đưa tay lên tim mình, chau mày tỏ vẻ buồn đau: “ Có một người lại thương vợ con như vậy, con lại mất đi một người thương con rồi”
“Có thể nói như vậy” Dương Thục Nghi vẫn không sợ con trai mình đau lòng tiếp tục bổ sung.
Mạnh Niên Nguyên vốn dĩ không muốn tham gia cuộc đối thoại của họ nhưng nghe thấy lời của Dương Thục Nghi, ông không nhìn được cười: “Bà à, bây giờ càng ngày càng giống trẻ con rồi, sao lại làm tổn thương con trai mình thế chứ?”
Dương Thục Nghi mỉm cười nhìn Mạnh niên Nguyên một lát rồi tiếp tục cười nói: “ Ông thì hiểu gì? Tôi là đang muốn Kiều Dịch tự mình biết vị trí của mình thôi”
“Mạnh phu nhân, xem ra từ sau anh chỉ có thể ước cuộc sống của em thôi” Mạnh Kiều Dịch thở dài lạnh lùng nhìn Vạn Tố Y。
Vạn Tố Y mỉm cười giả như thừa nhận mà gật đầu: “Yên tâm đi, em sẽ chăm sóc tốt cho anh mà”
Vạn Tố Y mỉm cười đỡ Dương Thục Nghi ngồi xuống bàn ăn.
Dương Thục Nghi không hề gắp thức ăn cho con trai mình mà lại múc cho Vạn Tố Y một bát canh: “Con thử ăn xem, người ta vẫn nói miệng bà bầu lúc nào cũng nhạy cảm với mùi mà, có thể một lúc ăn được cũng không giống nhau lắm”
“Vậy để con thử một ngụm xem” Vạn Tố Y không hề tránh né, và cũng uống một ngụm.
Khẩu vị của Vạn Tố Y khá nhạy cảm, trong món đó cho cái gì cô đều có thể nhận ra
“Vâng hình như mùi vị có chút đậm, hình như thiếu gì đó” Vạn Tố Y bình luận một cách khá nghiêm túc.
“Mùi vị hơi đậm sao? Hay là hơi nhiều muối? Thiếu gì nhỉ,?.... còn gì chưa cho vào sao?” vì lời bình luận của Vạn Tố Y Dương Thục Nghi tò mò uống một ngụm nhưng không thấy thiêu gì.
Dương Thục Nghi uống cái này cảm giác như uống chính món mình làm nếu để nói bà làm bây giờ và món này thì bà nhất định sẽ không biết đâu là món làm.
“Không phải mặn, là hạt tiêu, vị hạt tiêu đậm quá, hình như còn thiếu một ít bạch chỉ, không giống vị mẹ làm cho lắm” Vạn Tố Y phân tích kĩ lương vô cùng chính xác.
Xem ra lời lưu truyền lại quả là cũng không có gì sai thât, ít nhất lời bình luận của bà bầu là chuẩn nhất.
“Được rồi, mau ăn cơm nào, nguội hết rồi” Mạnh Niên Nguyên lo Dương Thục Nghi làm ảnh hưởng đến bữa cơm của Vạn Tố Y lập tức cắt ngang.
Dương Thục Nghi gật đầu lập tức gắp thức ăn cho cô: “Chịu khó ăn nhiều chút, hôm nay ghi hình có lẽ rất vất vả rồi”
“Con cám ơn mẹ” Vạn Tố Y nhận đũa thức ăn mà Dương Thục Nghi gắp cho, Mạnh Kiều Dịch cũng gắp cho Vạn Tố Y: “đây là món e thích này”
Dương Thục Nghi và Mạnh Kiều Dịch đều gắp đồ ăn cho Vạn Tố Y, Vạn Tố Y nhìn bát đầy thức ăn rồi nghĩ không biết bản thân có ăn được hết không, đây đúng là làm khó cô mà.
“Ăn xong rồi nghỉ sớm đi, mẹ và ba ăn xong cũng về luôn” Dương Thục Nghi lập tức có rất nhiều điều muốn nói với vạn Tố y nhưng lo làm ảnh hưởng việc nghỉ ngơi của cô liền nói vậy/
Thời gian nghỉ ngơi của bà bầu là vô cùng quý báy, thực ra đối với Vạn Tố Y - một bà bầu bận rộn như vậy thì Dương Thục Nghi càng mong cô nghỉ ngơi nhiều hơn nưa.
Dương Thục Nghi rất lo lắng Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch sẽ cảm thấy hai người họ đang làm phiền cuộc sống của họ, vì vậy Dương Thục Nghi trừ phi rất muốn đến thăm họ thì mới đến bình thường rất ít khi đến.
“Đúng rồi đấy mẹ, lâu rồi mẹ không đến” Mạnh Kiều Dịch nói câu này để tiếp lời Dương Thục Nghi /
Dương Thục Nghi không đáp lại lời của hai người chỉ tiếp tục gắp thức ăn cho Vạn Tố Y, ăn xong cũng không ở lại mà đi về luôn
Vạn Tố Y định theo lời dặn của Dương Thục Nghi ngủ sớm chút nhưng lại có một tin sốc khiến Vạn Tố Y không thể nghỉ ngơi sớm được, điều này có liên quan đến tin tức riêng của Vạn Tố Y khiến cô cảm thấy vô cùng bất ngờ.