Vạn Tố Y suy nghĩ về nó một cách cẩn thận. Có vẻ như không có yêu cầu đặc biệt nào: “Tốt nhất là làm việc giống Tôn Ích một chút.”
Cô đã quen với Tôn Ích, điều này có thể gây phiền toái cho Vạn Tố Y khi điều gì đó thay đổi hoàn toàn.
“Không được.”
Mạnh Kiều Dịch trực tiếp từ chối yêu cầu từ Vạn Tố Y.
“...”
Vạn Tố Y hơi ngạc nhiên, nhưng không biết tại sao Mạnh Kiều Dịch từ chối: “Tại sao?”
“Giống Tôn Ích? Không phải đó là tìm trai sao?” Đặc vụ và trợ lý, Mạnh Kiều Dịch cũng không có yêu cầu, nhưng kiên quyết yêu cầu giới tính phải là phụ nữ.
Vạn Tố Y nghe những lời của Mạnh Kiều Dịch, cô không thể nhịn cười được: “Anh muốn đi đâu? Em chỉ nói rằng em muốn người tỷ mỉ toàn diện như Tôn Ích, những cái khác em không nhắc đến. “”
Lúc này, hai vợ chồng họ nói chuyện về Tôn Ích, Tôn Ích đứng cạnh Mạnh Kiều Dịch, cảm thấy có vô số phát súng bắn vào mình, rất ủy khuất.
“Con gái phù hợp hơn, ngoại trừ con gái, sẽ không có người đàn ông nào cẩn thận như Tôn Ích.” Mạnh Kiều Dịch giống như Tôn Ích không tồn tại mà trả lời Vạn Tố Y.
Tôn Ích nhân lúc Mạnh Kiều Dịch không nhìn mình, qua ra nhìn Mạnh Kiều Dịch với ánh mắt phẫn uất, Mạnh Kiều Dịch ngước lên và nhìn Tôn Ích khiến Tôn Ích cả người đang sợ hãi, ngay lập tức thu lại tầm nhìn.
“Được rồi, vậy làm theo yêu cầu của anh. Nguyễn Ca của em ở đây sẽ giúp em tìm. Nếu phù hợp em sẽ nói với anh.” Vạn Tố Y nhìn Nguyễn Ca đang mỉm cười rồi liếc nhìn Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch nói với Vạn Tố Y: “Được rồi, anh biết rồi.”
Lúc Vạn Tố Y trả lời điện thoại Nguyễn Ca không muốn quấy rầy. Nhìn Vạn Tố Y cúp điện thoại, mỉm cười và ngồi xuống trước mặt Vạn Tố Y: “Mạnh phu nhân, tôi thực sự ghen tị với cậu, tình cảm của cậu và ông Mạnh thực sự cải thiện rất tốt. “
“Cải thiện cái gì?” Vạn Tố Y không hiểu ý Nguyễn Ca.
“Ừ... Ý là hai người bây giờ tình cảm rất tốt không còn bối rối nữa?” Hai người trước đây có sự khác biệt lớn như vậy, Nguyễn Ca khá lo lắng về việc nó sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của họ.
Vạn Tố Y không trả lời kiểu này. Tay Vạn Tố Y cầm phấn tán phấn. Khi nghĩ về Nguyễn Ca, cô mỉm cười và trả lời: “Tớ không biết, nhưng tớ không cảm nhận được.”
Mạnh Kiều Dịch nghĩ trong lòng, Vạn Tố Y sẽ không biết, nhưng từ phản ứng của anh và phản ứng của cô, Vạn Tố Y đã không nghĩ thế.
“Điều đó thật tốt.” Nguyễn Ca nhún vai trước mặt Vạn Tố Y và nói với cô: “Hoạt động của cậu còn bao lau nữa bắt đầu?”
“Vẫn còn hai mươi phút nữa, đủ rồi.” Khuôn mặt của Vạn Tố Y gần như xong rồi, thời gian đối với cô như vậy là đủ.
Sự kiện hôm nay là gì, Vạn Tố Y chỉ biết một phần của mình, những người khác không biết, chỉ nghe Tôn Ích nói anh sẽ mời một siêu sao khác hợp tác với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y không quan tâm hợp tác với ai, Tôn Ích không hỏi, ban tổ chức không thông báo, cho đến bây giờ, Vạn Tố Y không biết ai sẽ hợp tác hôm nay.
Nguyễn Ca dựa vào cái bàn phía sau Vạn Tố Y nhìn vào lớp trang điểm của Vạn Tố Y. Nhìn vào nó một cách nghiêm túc thì có tiếng gõ cửa.
Vạn Tố Y liếc nhìn bảng điều khiển cửa, tốc độ của Nguyễn Ca nhanh chóng tăng lên: “Tớ sẽ mở cửa, đó chắc là MC đã lên sân khấu.”
Nguyễn Ca luôn có thể phân biệt nhiệm vụ của mình mọi lúc. Cô ấy là một trợ lý ngày hôm nay và cô ấy đang làm những gì trợ lý nên làm.
Vạn Tố Y đã hoàn thành bước cuối cùng và liếc nhìn Nguyễn Ca. Nếu cô ấy thực sự có một trợ lý nhiệt tình như Nguyễn Ca, Vạn Tố Y sẽ phải lo lắng về bất cứ điều gì.
Khi Nguyễn Ca đi ra mở cửa, Vạn Tố Y nghe thấy tiếng cửa mở, nhưng không nghe thấy câu trả lời của Nguyễn Ca. Cô liếc nhìn cánh cửa và hỏi một cách tình cờ: “Ai vậy?”
Nguyễn Ca thấy Dư Thiệu Lâm sững sờ ở đây. Nghe giọng nói của Vạn Tố Y cô ấy nhận ra mình không nhìn nhầm. Cô nhìn chằm chằm vào Dư Thiệu Lâm, rồi trả lời Vạn Tố Y: “Không có gì, cậu trang điểm trước, tớ sẽ thông báo cho cậu khi bắt đầu.”
Nói rồi, Nguyễn Ca đóng cửa, đứng ngoài cửa nhìn Dư Thiệu Lâm: “Sao anh ở đây?”
“Tôi ở đây rất lạ à?” Dư Thiệu Lâm quét qua Nguyễn Ca một vòng và vô thức đưa tay lên để xóa đi biểu cảm kì lạ trên khuôn mặt của Nguyễn Ca.
Nhưng mà Nguyễn Ca tránh đi, Nguyễn Ca nhìn hắn không vui: “Dư Thiệu Lâm, tôi nói anh nghe không hiểu à?l
“Cái gì?” Dư Thiệu Lâm luôn giả ngây ngô để trêu tức Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca hít một hơi thật sâu trông đặc biệt khó chịu: “Tôi với anh chẳng có quan hệ gì rồi, vậy xin sau này đừng tìm tôi, hiểu không?”
Cô ấy và Dư Thiệu Lâm đã ở bên nhau rất nhiều năm, cuối cùng cũng có lúc Dư Thiệu Lâm đuổi còn cô chạy. Để cô ấy có cơ hội nếm mùi bị đá. Thành thật mà nói, cô ấy nói những lời này khá tuyệt.
Dư Thiệu Lâm hoàn toàn không hiểu Nguyễn Ca: “Cô có nghĩ tôi cố tình đến vì cô không?”
“Không?” Đây có phải là sự trùng hợp? Nếu không tin, làm sao họ có thể gặp nhau ở trung tâm thương mại?
“Thực sự không phải vậy.” Dư Thiệu Lâm tự nhiên phủ nhận những lời của Nguyễn Ca, thái độ thực sự không có vấn đề gì.
“Ồ, thì ra một ảnh đế sao, nói dối trông như thế này.” Nguyễn Ca xác định là kiếm Dư Thiệu Lâm để đến với mình
“haha. Tôi tự hỏi tại sao cô lại ở đây.” Dư Thiệu Lâm không nhận Nguyễn Ca, cố tình nhắc nhở Nguyễn Ca: “Đây chắc là phòng thay đồ của cô Vạn.”
“...”
Nghe những lời của Dư Thiệu Lâm, làm sao hắn biết đây là phòng thay đồ của Vạn Tố Y?
Dư Thiệu Lâm liếc nhìn phòng thay đồ, rồi giả vờ nhận ra Nguyễn Ca: “Vâng, tôi quên nói. Tôi được mời tham gia với cô Vạn để giúp đỡ sự kiện này. Rất mạnh mẽ và chiều dài của con người rất đẹp. Tôi chưa bao giờ thấy một người thực sự.
“...”
Dư Thiệu Lâm thực sự không thể thay đổi nó mọi lúc. Miễn là một phụ nữ xinh đẹp, cô ấy nghĩ về mối quan hệ. Thông thường những người phụ nữ đó thậm chí còn chuyển sự chú ý sang Vạn Tố Y: “khôngbiết xấu hổ? Người ta đã kết hôn!”
“Cô thì sao?” Dư Thiệu Lâm đột nhiên nở một nụ cười và hỏi Nguyễn Ca: “cô nói rằng chúng ta đã ly hôn, tôi chưa hỏi cô về công việc của cô. Thật không hay khi hỏi tôi về mọi thứ.”
Nguyễn Ca nâng cổ và nhìn thẳng: “Tố Y là người bạn tốt của tôi, và dĩ nhiên tôi giúp cô ấy.”
“Điều này không ảnh hưởng đến việc tôi, cô với với cô ấy.” Dư Thiệu Lâm dường như rất thích thú Nguyễn Ca thì phải..