Mục lục
TRỌNG SINH CHI PHẾ TÀI ĐỘT KÍCH
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

TSCPTĐK - Chương 216




(dreamhous2255)



Chương 216: Vệ binh lăng mộ



Vô số chiến sĩ cổ quái mang mũ sắt từ trong lăng mộ ào ạt chạy ra.



Vệ binh phủ thành chủ phong tỏa đường lập tức rối loạn.



"Đó là cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh cả kinh hỏi.



"Vệ binh lăng mộ, nghe nói thời điểm Hỏa Ma Vương chết đã khiến 30 vạn binh lính tuẫn táng cùng, một khi có người xâm lấn lăng mộ, đám vệ binh này liền tự động thức tỉnh, ngăn cản người tiến vào." Trang Hạo đáp.



Kỳ Thiếu Vinh trừng lớn mắt: "Ý ngươi là đám chiến sĩ mang mũ sắt này có tới 30 vạn người?"



Trang Hạo gật đầu: "Theo lý thì chính là vậy."



Kỳ Thiếu Vinh: "......" 30 vạn! So sánh ra, Tần Thủy Hoàng dùng 3000 tượng binh mã tuẫn táng thật sự chỉ là trò chơi của trẻ nhỏ.



Qua Nhã xách váy vừa chạy vừa kêu la sợ hãi, "Đó là thứ gì?"



Qua Nhã vướng bận xách váy, giày cao gót cũng không tiện, rất nhanh liền bị bỏ lại phía sau, một lượng lớn binh mã chạy về phía Qua Nhã.



Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, ma pháp quang hệ bạo dũng tràn ra.



Mấy vệ binh đuổi theo Qua Nhã lập tức bị đánh ra một đường.




(dreamhous2255)



Qua Nhã quay đầu, tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh, dưới ánh mặt trời, quanh thân Kỳ Thiếu Vinh được ma pháp quang hệ bao lấy, có vẻ thánh khiết vô cùng.



"Tỷ tỷ, nhanh chạy đi!" Qua Lâm kéo Qua Nhã một cái.



Trang Hạo nhìn qua Kỳ Thiếu Vinh: "Ngươi thật nhiệt tâm!"



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Nói thế nào thì người ta cũng từng mời chúng ta ăn cơm!"



Trang Hạo gật đầu: "Được rồi!"



Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, quét bay đám vệ binh đuổi tới, "Tuy rằng số lượng có hơi nhiều, nhưng mà cũng may không lợi hại lắm."



"Nếu đã tới, vậy chúng ta cũng qua xem xem." Trang Hạo huy động pháp trượng, bảy hệ ma pháp tán về tứ phía, đánh ra một con đường.



Bởi vì Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo tạo ra động tác lớn, vệ binh liền dồn dập đuổi về phía hai người.



Qua Lâm quay đầu lại, nhìn về phía Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, hưng phấn nói: "Tỷ tỷ, vệ binh lăng mộ đuổi về phía hai tên tôm chân mềm kia rồi!"



Qua Nhã nhíu mày lại: "Người ta cũng không phải là tôm chân mềm."




(dreamhous2255)



Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, những nơi ma pháp quang hệ đi đến, đường lập tức được dọn sạch.



Giải quyết xong vệ binh ngăn đường, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo dần tiến tới trung tâm chiến đấu kịch liệt.



Cửa vào lăng mộ, thành chủ mang theo tám cao thủ cấp chín cùng vệ binh chạy ra chiến đấu kịch liệt, ma pháp sư vong linh cưỡi cốt long bay trên không xem náo nhiệt.



Một đám vệ binh lưng đeo cánh từ trong lăng mộ bay ra, ma pháp sư vong linh nguyên bản còn muốn đứng ngoài cuộc cũng bị cuốn vào trong chiến đấu.



Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, một tấm chắn ma pháp hai màu hắc bạch xuất hiện xung quanh hai người, thành công che dấu đi hơi thở.



Trang Hạo tò mò nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đây là cái gì?"



"Ta mới nghiên cứu ra gần đây, chắn cấm ma, dung hợp ma pháp quanh minh cùng hắc ám, có thể che chắn tất cả hơi thở, còn có thể chống đỡ công kích ma pháp." Kỳ Thiếu Vinh đáp.



Trang Hạo cười cười: "Thứ này rất không tồi!"



"Ta cũng cảm thấy như vậy."



"Hai vị tiểu hữu, có thể xuống hỗ trợ một chút không?" Thành chủ Đế Lan thành hướng về phía Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo nói.




(dreamhous2255)



Kỳ Thiếu Vinh không khỏi khó xử: "Náo nhiệt không thể xem loạn, hơi không chú ý một chút liền bị bắt đi giúp đỡ?"



Trang Hạo gật đầu: "Xuống giúp đỡ đi, mấy người kia hình như có hơi quá sức rồi."



Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Bọn họ đáng ra nên đến muộn hơn một chút, nếu đến muộn, nói không chừng còn có thể nhìn thấy đám người này lưỡng bại câu thương.



Tuy rằng không quá tình nguyện, nhưng Kỳ Thiếu Vinh vẫn cảm thấy cần bán cho thành chủ Đế Lan thành mấy phần mặt mũi.



Vệ binh tuẫn táng có mạnh có yếu, nhất là người đối chiến với thành chủ Đế Lan thành kia, thực lực cực mạnh.



Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh ra tay, thay đám người Huyền Lương chia sẻ một phần chiến lực, áp lực của Huyền Lương lập tức được giảm bớt.



"Thành chủ, ta thấy hôm nay chúng ta cứ tạm lui trước đi, bên trong không biết còn có bao nhiêu vệ binh, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn." Một cao thủ cấp chín bên người Huyền Lương nói.



Huyền Lương không cam lòng nhìn về phía lăng mộ: "Được rồi, chúng ta lui lại trước."



............



Thấy quân chủ lực lui lại, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo cũng theo vệ binh phủ thành chủ rút lui.



"Hai vị tiểu hữu là từ đâu tới, thực lực rất không tầm thường a!" Thoát ly đuổi giết của vệ binh lăng mộ, Huyền Lương đi tới bên người Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo thăm hỏi.




(dreamhous2255)



"Chúng ta tới từ một tiểu quốc xa xôi, thành chủ hẳn là chưa từng nghe nói qua." Trang Hạo nói.



Huyền Lương cười cười: "Không ngờ tiểu quốc xa xôi cũng có thể đào tạo ra hai vị cao thủ trẻ tuổi thế này!"



"Thành chủ quá khen!"



"Hai vị tiểu hữu cũng là tới vì lăng mộ Hỏa Ma Vương?"



Trang Hạo lắc đầu: "Chúng ta tới vì ngưỡng mộ văn hóa ma pháp của Đế Lan thành, còn lăng mộ Hỏa Ma Vương, chỉ là may mắn gặp dịp mà thôi."



"Thì ra là thế." Huyền Lương cười cười.



Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh đi theo đám người Huyền Lương tới chỗ dừng chân có không ít tiểu đội dong binh đoàn.



"Tứ thúc!" Qua Nhã cùng Qua Lâm nhìn thấy một người bên cạnh Huyền Lương, cao hứng chạy tới.



Qua Hồng không vui nhìn Qua Nhã cùng Qua Lâm: "Sao các ngươi lại ở đây?"



Qua Nhã xấu hổ cười đáp: "Chúng ta tới thăm dò lăng mộ của Hỏa Ma Vương."




(dreamhous2255)



Qua Hồng không vui răn dạy: "Hồ nháo! Các ngươi muốn tới tìm chết sao, nhanh trở về!"



Qua Lâm rầu rĩ nói thầm: "Thúc thúc, chúng ta thật vất vả mới tới được nơi này, cứ như vậy trở về rất uất ức a!"



"Cứ như vậy trở về uất ức, chết ở nơi này thì không uất ức sao?" Qua Hồng táo bạo mắng.



Qua Lâm nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, Kỳ Thiếu Vinh dựa vào bả vai Trang Hạo, Trang Hạo bình tĩnh nướng thịt nướng, không có ý tứ tới nói chuyện.



Qua Hồng theo ánh mắt Qua Lâm nhìn qua: "Nếu các ngươi có được một nửa sự lợi hại của người ta, ta cũng không đuổi các ngươi đi."



Qua Lâm hơi đỏ mặt lên: "Bọn họ là cùng chúng ta tới."



Qua Hồng không khỏi ngoài ý muốn: "Nói như vậy, các ngươi quen biết?"



"Tỷ tỷ từng mời bọn họ ăn cơm, bất quá......"



Qua Hồng: "......"



............



Qua Hồng mang theo Qua Lâm cùng Qua Nhã đi tới trước mặt Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, "Hai vị tiểu hữu, lúc trước đa tạ hai vị tương trợ."



Trang Hạo không thèm để ý nói: "Chuyện nhỏ không tốn sức gì."




(dreamhous2255)



"Ta nghe nói hai vị có quen chất nhi chất nữ của ta, chúng ta thật có duyên phận!"



Trang Hạo cười cười: "Cũng bình thường."



"Hai vị, trấn nhỏ lúc trước có phải từng có oán linh xuất hiện không?" Qua Nhã hỏi.



Phòng ốc xung quanh đổ nát nhiều như vậy, bọn họ lại không có cảm giác gì, ngay cả người của dong binh đoàn cũng như vậy, thấy thế nào cũng không quá bình thường!



"Không phải oán linh, là một bộ xương khô cưỡi long ưng." Kỳ Thiếu Vinh nói.



Qua Nhã sửng sốt một phen: "Có ma pháp sư vong linh tới, vì sao chúng ta không có cảm giác gì?"



Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Bởi vì các ngươi đều ngủ giống như heo, đương nhiên, ngươi không cần lo lắng, các ngươi ngủ như heo cũng không phải bởi vì các ngươi lười, mà là vì trúng ma pháp Vĩnh Dạ Trầm Luân."



Qua Nhã: "......"



Qua Hồng trừng lớn mắt, kinh nghi hỏi: "Bộ xương khô cưỡi long ưng?"



Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"




(dreamhous2255)



Qua Hồng nhăn mày lại: "Ta nghĩ các ngươi có khả năng đã gặp phải ma pháp sư vong linh Cao Lai, hắn chính là ma pháp sư đã biến trấn nhỏ thành tử trấn, nghe nói tên kia thích bắt lữ nhân qua đường làm thực nghiệm."



Qua Nhã nghe Qua Hồng nói, tức khắc da đầu tê dại, nếu không phải nhờ có hai người kia, nàng có lẽ đã chết một lần rồi!



"Ma pháp sư kia thế nào?" Qua Hồng hỏi.



Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Chẳng ra gì, hắn đánh với A Hạo một hồi liền đi."



Qua Nhã: "......"



"Kế tiếp hai vị có tính toán gì không?" Qua Hồng hỏi.



Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Đi thăm thú các nơi."



Qua Hồng gật đầu: "Đế Lan thành có rất nhiều danh thắng, các vị đi một chuyến cũng không tệ."



Qua Lâm khó hiểu nhìn hai người: "Thúc thúc nói hai vị rất lợi hại, vậy vì sao lúc trước trên đường không thấy hai vị ra tay?"



"Đệ đệ!" Qua Nhã bất mãn trừng mắt với Qua Lâm một cái.



Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta đã thanh toán một trăm vạn mời người của dong binh đoàn bảo hộ, nếu ta ra tay, vậy không phải tiền kia liền mất trắng sao?"




(dreamhous2255)



Qua Nhã: "......"



Qua Lâm: "......"



Qua Hồng cười cười: "Tiểu hữu thật hài hước! Trên đường tiểu hữu không ra tay chắc là vì cảm thấy không cần thiết đi."



Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, nghĩ nghĩ đáp: "Cũng có nguyên nhân này."



Qua Hồng nhìn về phía Trang Hạo nãy giờ vẫn trầm mặc không lên tiếng, "Tiểu hữu ra tay không giống cao thủ cấp chín bình thường, chẳng lẽ là đã chạm tới cái chắn kia?"



Trang Hạo ngẩng lên, nhìn Qua Hồng một cái, lắc đầu: "Vẫn chưa có, ngài quá coi trọng ta."



Qua Hồng lắc đầu: "Cũng không phải là ta coi trọng ngươi, mà là ngươi khiêm nhường."



Qua Nhã lập tức đỏ mặt lên, không dám tin tưởng nhìn Trang Hạo, thầm nghĩ: Tầng chắn kia, chẳng lẽ chính là tầng chắn thánh cấp!



......



"Thúc thúc, sao ngươi lại ở chỗ này?" Qua Lâm hỏi.



"Ta được thành chủ mời tới thăm dò lăng mộ Hỏa Ma Vương." Qua Hồng đáp.



"Vậy thăm dò thế nào?" Qua Lâm không nén nổi tò mò.



Qua Hồng lắc đầu: "Không thuận lợi lắm!"



"Thúc thúc, hai người kia rất lợi hại sao?"



"Đương nhiên, thực lực của một người trong đó đã tới bán thánh, bọn họ nhìn qua đều rất trẻ, không biết là tới từ nơi nào." Qua Hồng nhịn không được cảm thán.



Qua Nhã hít sâu một hơi, không khỏi cười khổ một tiếng, đối phương lợi hại như vậy, lúc trước nàng còn cảm thấy bọn họ vô năng.




(dreamhous2255)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK