Chương 27: Cái gọi là nói giỡn
Trang gia.
"Đại ca, ngươi đã trở lại! Tà Y tiền bối nói sao về chuyện Trang Linh tỷ tỷ?" Trang Khiêm hỏi.
"Hắn nói hắn không có biện pháp, nhưng hắn sẽ mời người tới hỗ trợ."
Trang Khiêm có hơi kinh ngạc: "Bằng hữu Tà Y? Người có thể làm bằng hữu cùng Tà Y tiền bối chắc chắn không phải hạng người đơn giản gì. Đại ca, Tà Y có nói là ai không?"
Trang Hạo lắc đầu: "Không biết, lại nói tiếp, thái độ của Tà Y đối với ta có chút quái quái."
"Vẫn là bởi vì ngươi từ hôn Kỳ Thiếu Vinh sao?" Trang Khiêm hỏi.
Trang Hạo cau mày: "Ta cũng không biết, có lẽ không chỉ như vậy."
Trang Khiêm: "......"
"A khiêm, ngươi nói xem giữa ta cùng Tà Y có thể có thù oán gì đó hay không?"
Trang Khiêm trừng lớn mắt, khó hiểu nhìn Trang Hạo: "Đại ca, sao ngươi lại có loại suy nghĩ này?"
Trang Hạo lắc đầu: "Ta cũng không biết, chỉ là luôn cảm thấy có lẽ bản thân đã lơ đãng mà làm ra chuyện gì đó không thể tha thứ."
"Vậy sao, vậy thì tốt rồi. Đại ca, con người không phải hoàn mỹ, ai cũng sẽ có khả năng phạm phải sai lầm."
Trang Hạo: "......"
"Trang Lâm Mộ biểu thúc đúng là phát rồ rồi, thế mà trước kia ta lại không nhìn ra người này có thể ác độc như vậy." Trang Khiêm nói.
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Đáng thương Trang Linh tỷ tỷ."
"Đại ca, sao người không nói việc này cho ta, xem ngươi cùng Lâm Viễn biểu thúc diễn kịch, ta còn thật sự cho rằng Trang Linh tỷ tỷ đã chết." Trang Khiêm oán giận nhìn Trang Hạo.
Trang Hạo thở dài: "Nói cho ngươi? Nếu ngươi không giữ mồm giữ miệng, lỡ nói ra thì làm sao bây giờ?"
Trang Khiêm: "......"
Trang Nhân Tuyền đi ra: "A Hạo, còn chưa nghỉ ngơi sao?"
"Vâng, tam thúc, Trang Lâm Mộ vẫn không chịu mở miệng sao?" Trang Hạo hỏi.
Trang Nhân Tuyền lắc đầu: "Ta nghĩ hơn phân nửa là hắn thật sự không biết, Lâm Viễn biểu thúc ngươi ngoại trừ Tà Y cũng đã đi tìm vài y sư, nhưng vẫn không có tiến triển gì thêm."
Trang Hạo hít sâu một hơi: "Nếu thật sự là như thế, vậy cũng chỉ có thể trông cậy vào bằng hữu Tà Y."
............
Kỳ Thiếu Vinh đúng hẹn mang theo Dịch Phàm đến Trang gia. Trang Hạo liếc mắt một cái liền thấy được người đứng bên cạnh Kỳ Thiếu Vinh.
Trang Khiêm đi đến nhỏ giọng nói bên tai Trang Hạo: "Đại ca, bằng hữu Tà Y quả nhiên là cùng một phong cách thần thần bí bí với Tà Y, người này che cũng quá kín mít, so sánh ra, Tà Y thật ra còn lộ nhiều hơn so với người này."
Dịch Phàm mặc áo choàng đen, mặt đeo mặt nạ, chỉ lộ ra một đôi mắt khôn khéo.
Kỳ Thiếu Vinh đi đến trước mặt Trang Hạo: "Đi thôi, đến phủ đệ Trang Lâm Viễn."
Trang Hạo tiến lên nhìn Dịch Phàm: "Không biết tên huý các hạ là?"
Dịch Phàm hai tay chống lưng: "Vô danh tiểu tốt, không đáng để Trang đại thiếu nói đến."
Trang Hạo: "......"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Được rồi, Trang đại thiếu, chúng ta không cần nhiều lời, đến xem Trang Linh thôi."
Trang Hạo gật đầu: "Được."
Trang Linh nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh, hòa khí cười cười với Kỳ Thiếu Vinh một chút: "Lại lần nữa phiền toái Tà Y, thật sự làm ta có chút bối rối."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Lần này ta chỉ tới tiếp khách, sợ là không ra được phần sức lực gì."
Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn về phía Dịch Phàm: "Phiền toái ngươi."
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái, cuối cùng chuyển ánh mắt đến trên người Trang Linh.
"Trang Linh tiểu thư, có thể để ta xem mạch cho ngươi không?" Dịch Phàm hỏi.
Trang Linh cười cười, đưa cổ tay về phía Dịch Phàm: "Đương nhiên là được."
Dịch Phàm xem cổ tay Trang Linh một chút, nhíu mày nói, "Trang Linh tiểu thư, phụ thân ngươi rất có tâm với ngươi a! Huyết linh cổ được nuôi rất tốt, có lẽ ngươi không biết, đại đa số ký chủ của huyết linh cổ đều bị gặp sạch sẽ trước khi nó trưởng thành."
Sắc mặt Trang Linh căng chặt một chút.
Dịch Phàm cười cười: "Chỉ đùa vui một chút."
Trang Khiêm thò đầu lại gần, khẽ nói với Trang Hạo: "Vị bằng hữu này quả nhiên cùng một đức tính với Tà Y, khó trách người ta đều nói, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!"
Trang Hạo: "......"
"Các hạ có biện pháp gì sao?"
Một con rắn nhỏ màu đỏ tươi từ trên cổ tay Dịch Phàm bò ra, rắn nhỏ vừa bò ra, Trang Linh lập tức kêu thảm thiết một tiếng, Dịch Phàm lập tức thu rắn nhỏ lại.
"Cái đó là thứ gì?" Trang Hạo hỏi.
"Ta bồi dưỡng ra một cổ vương, nó có tác dụng áp chế những cổ trùng bình thường, bất quá, cổ độc trong người Trang Linh tiểu thư đã ràng buộc quá sâu với nàng, phỏng chừng là không chia không lìa. Trang Lâm Viễn các hạ, có phải ngươi đã cho Trang Linh tiểu thư dùng lượng lớn lượng dắt tâm thảo không?" Dịch Phàm quay đầu nhìn Trang Lâm Viễn.
Trang Lâm Viễn nghe vậy, đồng tử co thắt một trận, gian nan gật đầu: "Đúng vậy." Trên thực tế, Trang Lâm Mộ cứ cách một đoạn thời gian lại đưa chút linh thảo lại đây, dắt tâm thảo chính là một loại trong số đó. "Dắt tâm thảo này có để lại di chứng gì sao?"
Dịch Phàm nhún vai: "Cũng không tính là di chứng gì, dắt tâm thảo có thể gia tăng liên hệ giữa ký chủ cùng cổ trùng, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn
(có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu)."
Trang Lâm Viễn nhắm mắt lại: "Vậy ngoại trừ chia cắt cổ trùng thì còn có biện pháp gì khác không?"
"Có a! Bất quá, nếu có thể chia cắt cổ trùng là tốt nhất."
Trang Khiêm tò mò nhìn Dịch Phàm: "Vì sao loại phương pháp này lại tốt nhất?"
"Huyết linh cổ đại bổ, nếu có thể lấy nó hầm canh cũng rất tốt, tuy rằng khi chia cắt linh cổ khỏi thân thể ký chủ, dược hiệu sẽ tổn thất mấy phần nhưng cho dù chỉ có dư lại hai ba phần, dược hiệu cũng có thể lộ rõ, nếu chia cắt linh cổ ra, trong thù lao của ta cũng có một chén canh." Dịch Phàm nhàn nhạt mỉm cười.
Trang Khiêm: "......"
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Hắn đang nói giỡn."
Trang Hạo gật đầu: "Đã nhìn ra."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"