21218.
“Teng teng!” Tô Tiểu Hinh lấy ra bức tranh hôm nay vẽ cùng anh hai, “Đây là cháu cùng anh hai vẽ đó, ông có thích không?”
Long Sở Hùng lập tức nhận lấy, mở ra xem, ông ta vui mừng gật đầu, “Ông nội thích đó, ông nội đem bức tranh để vào cái khung hình, treo trong thư phòng của ông có được không?”
“Được đó!” Hai đứa nhóc vui mừng đồng ý.
“Vậy bây giờ chúng ta đến thư phòng dùng cái khung hình gắn lên nha!” Long Sở Hùng nói.
Hai đứa nhóc đã không đợi được muốn đi cùng ông nội.
Tô Lạc Lạc nhìn thấy cảnh yêu thương nhau của ông cháu, không kìm được cong môi lên cười, hiện nay cô đã không còn bận lòng việc đưa con về nhà họ Long, bởi vì những thứ bọn trẻ cần không chỉ là tình mẹ, tình cha, còn có tình yêu của trưởng bối, như thế này mới có thể bồi dưỡng được tính cách lành mạnh.
Giờ đây, từ cánh cửa bên cạnh khu vườn, người hầu đang đẩy xe lăn của Long lão phu nhân qua đây, đầu tóc trắng xóa, nhưng tinh thần linh lợi, bà đeo một cặp mắt kính lão, không nhìn thấy Tô Lạc Lạc đang ngồi trên ghế sofa, bà nói với con dâu, “Tiểu Ân à! Đứa con đó đến rồi sao?”
Tưởng Ân nhìn sang mẹ chồng, cười lên, “Mẹ, Lạc Lạc đến rồi, mẹ xem.”
Tô Lạc Lạc ngồi trên ghế sofa lập tức đứng dậy, nhìn sang bà lão đó, cô nhất thời không biết nên xưng hô như thế nào, Long Dạ Tước cảm nhận được sự lo lắng của cô, trầm ấm cười, “Theo anh gọi bà là được rồi!”
Tô Lạc Lạc cúi người chào hỏi bà lão, “Xin chào bà nội!”
Long lão phu nhân lập tức đẩy cao cặp mắt kính lão, “Ôi! Nha đầu này rất xinh đẹp đó.”
Long lão phu nhân nhìn vào khuôn mặt căng tròn và đầy đặn của Tô Lạc Lạc, hoàn toàn không giống bộ dạng những yêu tinh thẩm mỹ ngày nay, bà nhìn là thích ngay. Giờ đây Long lão phu nhân cũng hối hận trước đây đã tin lời của người bên nhà họ Tô, mang hình tượng lần đầu của cô gái này nghĩ đến xấu như vậy, hiện nay, khi hai đứa cháu chắt ở đây, tâm trạng mỗi ngày của bà đều cực kỳ tốt, trong nhà tràn ngập những tiếng cười của trẻ con, trong đáy lòng của bà cũng thấy vui mừng mãn nguyện.
“Lạc Lạc, xin lỗi, trước đây bác và bà nội có chút hiểu lầm về con, con đừng để trong lòng nha!” Tưởng Ân nói xin lỗi với Lạc Lạc.
Tô Lạc Lạc ngơ ngác mấy giây, không ngờ người nhà họ Long quả nhiên vì chuyện này mà xin lỗi cô, hơn nữa khẩu khí chân thành, khiến lòng của cô có một sự ấm áp và cảm động, cô vội vàng lắc đầu, “Con không có để trong lòng, bác gái, bà nội, hai người không nên tự trách.”
Long lão phu nhân vui mừng nhìn vào cô, cảm thấy đứa con gái trước mắt này còn thuận mắt hơn so với Tô Ngữ Phù, bà vội vàng hô lên, “Dạ Tước, chiêu đãi tốt Lạc Lạc đó, sau này chúng ta là người một nhà đó!”
Câu nói này, khiến trên mặt của Tô Lạc Lạc có chút đỏ lên, câu nói này, người đàn ông bên cạnh lại cực kỳ thích nghe.
“Bà nội, con dẫn Lạc Lạc đi dạo trong vườn hoa.” Long Dạ Tước cũng không hy vọng cô cảm thấy bó buộc trong nhà, dẫn cô ra ngoài đi dạo, có thể thả lỏng một chút.
Long Dạ Tước nắm lại bàn tay của cô đi theo hướng vườn hoa, phía sau,l Tưởng Ân nhìn sang mẹ chồng, “Mẹ, mẹ xem hai đứa quá xứng đôi đó! Xem ra, nhà họ Long gần đây của chúng ta sắp có hỷ sự rồi đó.”
“Được, lần này, mẹ tuyệt đối sẽ không phản đối nữa.” Long lão phu nhân cũng cười khà khà.
Trong vườn hoa, Tô Lạc Lạc luôn im lặng, bên cạnh cô, Long Dạ Tước có chút lo lắng nhìn vào cô, “Đang suy nghĩ gì đó?”
Tô Lạc Lạc đang nghĩ, trước đây cô không quan tâm sau này Long Dạ Tước sẽ cưới một phụ nữ như thế nào, hiện nay, cô thực sự để ý rồi đó, nếu như anh cưới người phụ nữ khác về đây, vậy bọn trẻ phải làm sao đây?
“Nếu như em không gả cho anh, anh sẽ cưới người phụ nữ khác về nhà chứ?” Tô Lạc Lạc ngẩng đầu lên nhìn anh ta, ngu ngốc hỏi một câu.
Long Dạ Tước nghe xong, ánh mắt híp lại mấy phân, “Ý của em là, cả đời này sẽ không kết hôn sao?”
Tô Lạc Lạc trong giây lát không thể trả lời được, Long Dạ Tước đột nhiên ôm lấy cô, đôi môi mỏng hôn trên khuôn mặt ngây ngơ của cô, “Tốt, vậy thì cả đời này cũng đừng kết hôn.”
Tô Lạc Lạc phản ứng lại, trên mặt lập tức đỏ lên nhìn vào anh, “Anh… Anh cũng cả đời này không kết hôn sao?”
“Nếu như em sợ kết hôn, vậy chúng ta cứ như vậy sống hết suốt cuộc đời cũng được, dù sao tờ giấy đó có hay không cũng được, cũng không quan trọng.” Ánh mắt tình cảm sâu nặng của Long Dạ Tước nhìn vào cô.
Đột nhiên trái tim của Tô Lạc Lạc, thình thịch đập loạn lên, cô xấu hổ né tránh ánh mắt của anh, “Ai nói em không kết hôn thì phải sống với anh cả đời chứ!”
“Không cùng anh sống hết cả cuộc đời, em muốn cùng ai sống hết cả đời chứ?” Ánh mắt của Long Dạ Tước đột nhiên tinh anh nhấp nháy, giống như lập tức muốn đánh nhau với người khác vậy.
Tô Lạc Lạc nhếch môi cười, “Em cùng bản thân em sống hết cả đời.”
Long Dạ Tước nghe xong, xem như cũng hài lòng quẹt qua sống mũi của cô, “Vậy anh không chê cùng em sống hết cả đời.”
Trong đáy lòng của Tô Lạc Lạc không nhịn được lộ ra một chút ít ngọt ngào, cô ngước đầu lên nhìn anh nói, “Được thôi, nếu như anh thực sự muốn cùng em sống hết suốt cuộc đời, vậy anh phải bảo đảm, cả đời này ngoại trừ em, không được yêu người phụ nữ khác.”
“Trái tim của anh rất nhỏ, chỉ có thể chứa đựng một người, mà người đó chính là em.” Long Dạ Tước nói xong, ôm lại eo của cô, nụ hôn nóng rực áp lên.
Tô Lạc Lạc muốn điên lên, người đàn ông này có thể chú ý trường hợp hay không, lở như bị người khác nhìn thấy, cô mới đến nhà họ Long, danh tiếng này không thể huỷ được.
Nhìn thấy cô nghiêm túc vùng vẫy như vậy, Long Dạ Tước vẫn buông cô ra, Tô Lạc Lạc tức giận nhìn vào anh, “Ban ngày không được làm bậy.”
Người đàn ông nào đó lập tức lý giải sai lầm, anh ta mốc môi cười, “Được thôi, ban ngày không được làm bậy, vậy ban đêm thì có thể làm bậy.”
“Anh… Ban đêm cũng không cho phép.” Tô Lạc Lạc tức giận bổ sung một câu.
Long Dạ Tước không còn cách đối với cô, híp lại đôi mắt nhìn vào khuôn mặt bướng bỉnh của cô, “Vậy anh sẽ kiên nhẫn chờ đợi khi em cầu xin anh làm bậy đó!”
“Sẽ không có ngày đó đâu.” Tô Lạc Lạc cắn vào môi hứ một tiếng.
Long Dạ Tước thì không tin, dù sao khi anh và cô thân mật với nhau, phản hồi của người phụ nữ này cũng rất mãnh liệt, chỉ cần không lâu sau, người phụ nữ này nhất định chủ động muốn anh làm bậy đó.
Tô Lạc Lạc nhìn thấy quy mô của nhà họ Long, đột nhiên hiểu được vì sao Tô Ngữ Phù liều mạng muốn gả vào đây, nhà họ Long được xem như là hào môn thật đó, không giống như những người khác đánh sưng mặt lên giả vờ làm người mập, nhưng mà, Tô Lạc Lạc đối với tiền tài của nhà họ Long không có chút cảm giác động long, bời vì cô không phải là người yêu tiền bạc.
Tô Lạc Lạc đột nhiên nghĩ đến một người, Dạ Trạch Hạo, tuy rằng hai tháng không có liên hệ với anh, nhưng mà, anh cũng là con cháu của nhà họ Long, hiện nay, tình trạng của cô và anh lại giống nhau rồi, rõ ràng biết được người thân đang ở đây, nhưng không dám nhìn nhận. Tô Lạc Lạc cũng lo lắng người đàn ông bên cạnh, còn có gia tộc vô cùng ấm áp ôn hoà như vậy, nếu như thân thế của Dạ Trạch Hạo bị vạch trần, Long phu nhân lúc nãy, còn có Long Dạ Tước bên cạnh này, họ sẽ nhận được sự tổn thương như thế nào chứ!Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK