• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau ngày hôm đó, tối nào Tần Mặc Uy cũng như con thú xổng xích vậy, điên cuồng ăn cô. Kỉ Tình thường thầm hỏi: Người đàn ông lạnh lùng, đứng đắn lúc trước đi đâu rồi???????

Hôm nay cũng như mọi ngày, cô ngủ thẳng một giấc đến giữa trưa mới tỉnh. Vừa mở mắt đã thấy người nào đó tinh thần sáng lạn sán lại gần như con cún con:

Em tỉnh rồi??

Kỉ Tình lườm anh một cái, đỡ cái eo đau nhức vào nhà vệ sinh. Sau khi vệ sinh cá nhân xong hai người xuống ăn sáng. Hôm nay Tần Mặc Uy có công việc rất quan trọng nhưng lại nguy hiểm nên không cho cô đi cùng.

Hôm nay cô cũng hơi mệt nên vừa tiễn anh đi xong thì cũng quay trở về phòng ngủ. Nghĩ lại khoảng thời gian vừa rồi cô thở dài, không ngờ anh trong chuyện kia lại kinh khủng như vậy.

Đang nằm nghỉ ngơi bỗng dưng cô cảm thấy bụng dưới đau quặn lên, đau tới mức cô lăn lộn trên giường, miệng không phát ra nổi tiếng kêu nào. Rồi cô cảm thấy dưới hạ thân một mảng ướt đẫm, Máu chảy rất nhiều, cô nghĩ cắc là dì cả tới thăm, nhưng chảy nhiều máu như vậy cũng rất kì bèn gọi Trác Ngôn tới. Sau khi kiểm tra một hồi, xác định cô ổn anh ta sờ sờ mũi:

Ừm..........ờ....... Cô có thai rồi....

Anh nói Gì cơ, nói lại, tôi nghe không rõ.

Kỉ Tình ngoắc ngoắc ngón tay với anh ta, mặt nhăn nhúm lại.Trác Ngôn nói to hơn:

Cô có thai rồi, chính Xác là hai tuần..

Ờ, vậy anh ra ngoài đi.

Trác ngôn trừng mắt, thái độ kiểu gì vậy?? nhưng nói chung thì anh ta cũng rất vui vì lão đại sắp có con rồi. trước khi ra ngoài anh ta còn bổ xung thêm một câu:

Chảy máu như vậy cô không phải lo, tôi kiểm tra rồi, thai rất bình thường, chắc có lẽ do chúng ta sở hữu năng lực nên tình trạng mang thai hơi bất thường thôi.

Kỉ Tình gật đầu sau đó đợi anh ta ra khỏi phòng cô mới đặt tay lên bụng vuốt ve. Máu đã được cầm rồi, không còn chảy nữa nhưng bụng vẫn đau. Cô mỉm cười, trong này vậy mà có một sinh mạng nhỏ đang lớn lên, thật thần kỳ. Bây giờ cô rất muốn nói ngay cho Tần Mặc Uy biết thế nhưng anh phải đi giải quyết công việc mà, Cô đưa tay tạo ra một vầng sáng bạc qua đó có thể thấy rõ Tần Mặc Uy. Anh cùng hoắc Tầm và Hàn Vũ đang trong một phòng hội nghị lớn. Cô nghe thấy đối phương đang đe dọa anh giao ra thứ gì đó.Cụ thể thì không rõ, hình như là một viên đá gì đó, Tần Mặc Uy không nói gì, đứng dậy bỏ đi.

Hắn ta rút súng ngắm thẳng vào đầu anh, Tần Mặc Uy không quay lại, cứ thế đi tiếp, Hoắc Tầm nhìn ông ta chằm chằm, cánh tay cầm súng chĩa vào Tần Mặc Uy từ từ bị bẻ cong lại, khẩu súng ngắm thẳng đầu ông ta mà nã đạn.

Tần Mặc Uy búng tay một cái, đám người đó bỗng dưng nhốn nháo cả lên đỡ lấy ông ta, chẳng còn ai nhớ tới chuyện vừa sảy ra cả.

Đợi anh vào xe ngồi rồi, Kỉ Tình mới mỉm cười thu lại ánh sáng, nằm trên giường đợi anh, ô rất mong chờ nhìn khuôn mặt anh lúc biết được tin này a~

Hơn ba tiếng sau đó, Tần mặc Uy lúc này đang cúi người nhìn bụng kỉ Tình vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi:

Em vừa nói cái gì?? em có thai???

Kỉ Tình gật đầu, Tần Mặc Uy như mất toàn bộ khả năng ngôn ngữ ngồi thừ người ra đó, Kỉ Tình ngồi đợi rất lâu rất lâu để nghe anh bày tỏ cảm xúc nhưng cứ nhìn anh như tượng đá ngồi đó khiến cô rất rất rất buồn ngủ nha~

Đến khi Kỉ Tình xác định nằm xuống chuẩn bị đi ngủ thì Tần Mặc Uy mới ôm chầm lấy cô, vẻ mặt đầy vui sướng và hạnh phúc. Kỉ Tình giọng lười biếng:

Tiểu mặc à, cung phản xạ của anh dài đủ quấn mười vòng trái đất rồi đó.

Ừ.

Anh có vui không??

Ừ.

Sao anh chỉ ừ mãi thế??

Ừ.

......

Chợt cô thấy vai mình ươn ướt, mới hốt hoảng vỗ vỗ anh:

Anh khóc hả??

Ừ.

Cô im lặng để anh ôm, có lẽ cái tin tức này hơi sốc đối với anh nhỉ?

Một lúc sau cô mới thấy anh dụi dụi vào cổ cô, giọng khàn khàn:

Tình,Cảm ơn em, cảm ơn em đã cho anh một gia đình hoàn chỉnh như vậy, anh rất vui, rất hạnh phúc.....

Kỉ Tình cười, kéo anh lên giường đi ngủ, cô đang rất rất buồn ngủ rồi đó=_=.

- --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cái Thai của Kỉ Tình phát triển rất nhanh, bụng cũng lớn hơn của người bình thường rất nhiều, Trác Ngôn cho cô biết, cô mang thai song sinh. Ờ thì tin này rất tốt, cô rất vui nhưng kéo theo sự lo lắng thái quá của ai đó. Ví dụ như....

Sáng sớm khi cô ngủ dậy, vừa mở mắt đã bắt gặp hai con mắt sáng quắc đang nhìn mình chằm chằm khiến cô có hơi ớn lạnh, đưa tay đẩy đẩy mặt anh:

Nhìn gì thế?

Em dậy rồi, để anh đưa em vào nhà vệ sinh..

Em tự đi được.

Không được, trong đó trơn, nhỡ ngã thì làm sao?? . Truyện Đông Phương

Không phải anh cho người trải thảm dày bên trong rồi sao??

.............

Khi cô mang thai được sáu tháng, hàng đêm Tần Mặc Uy cứ nhìn bụng cô chằm chằm thỉnh thoảng còn có thể hỏi một câu thực sự rất rất ngớ ngẩn.

Em nói xem, làm sao bụng người có thể to được như vậy. Em xem, tròn như quả bóng vậy.,,

Kỉ Tình:........

Em mang vậy có nặng quá không??

Kỉ Tình:........

To như vậy không sợ vỡ ra sao??

Lần này cô thực sự, thực sự rất rất =_= cạn lời nha~.

Thỉnh thoảng Cô còn thấy tự dưng mặt anh buồn rười rượi tự dưng đến cọ cọ mình.

Xin lỗi, anh không biết mang thai lại cực khổ như vậy.

May mà tâm lí cô vững vàng chứ không có lẽ cũng nhập viện lâu rồi nha..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK