Cô dãy dụa một lúc rồi ngừng hẳn lại. Bọn chúng đưa cô tới một khách sạn tình dục kiểu mới nhất.
Kỉ Tình mở mắt. Cô đang bị trói trên ghế ngồi ở giữa căn phòng, xung quanh căn phòng, trên tường, trên bàn đều treo những thứ dụng cụ kì lạ. Kỉ Tình hốt hoảng nhìn người vừa mới bước vào:
Lam Thiên......anh bắt tôi làm gì?? Mau thả tôi ra....thả ra.
Cô tốt nhất hãy im lặng cho tôi, ha, thả cô ra? Nghĩ dễ quá nhỉ? Cô có biết thằng chồng của cô đã huỷ hoại tất cả của tôi rồi không?? Nếu được nhìn thấy cô cùng với tôi, liệu hắn có phát điên lên không nhỉ??HaHaHa...
Anh điên rồi....... điên thật rồi....
à không chỉ có mình tôi đâu, tôi còn mời thêm vài người anh em nữa tới chung vui, cô yên tâm tôi sẽ làm cô vĩnh viễn nhớ ngày hôm nay..
Nói rồi một đám khoảng hai mươi người đàn ông bước tiếp vào. Nhân lúc Lam Thiên Không để ý, Kỉ Tình nháy mắt ra hiệu cho bọn chúng, sau đó bình thản ngồi đó. Một tên trong đám đó bưng một chai rượu vang đỏ tới, rót cho lam thiên một ly, để hắn uống. Lam Thiên uống hết ly rượu, nhíu nhíu mày, cảm thấy vị rượu này không đúng lắm nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều mà đến bên bàn lấy một ít xuân dược uống vào, Vừa uống xong cả cơ thể hắn trở nên nóng rực, hơi thở gấp gáp, bứt rứt khó chịu tuy nhiên chỗ đó của hắn lại không đứng lên được, đúng... là không lên được.
Kỉ Tình cười đểu một cái, nhìn hắn đầy châm chọc tức tối hắn cướp trai rượu tu hết một lúc sau mới được...
Nhưng khi lên được thì đầu óc hắn lại quay cuồng, cả cơ thể thì phản ứng mãnh liệt chỉ muốn thật nhiều, thật nhiều. Mà Kỉ Tình kia cũng từ từ đứng dậy bước ra khỏi phòng để mặc Lam Thiên đang phát điên cùng đám lưỡng giới trong đó.
Ra khỏi phòng, Kỉ Tình kia bèn biến thành Tô Phàm, vừa đi vừa cười lạnh:
Dám chơi ông à, vậy ông để mày chơi tới chết...
Rồi anh ta nhấc điện thoại gọi đi, chỉ thấy không lâu sau hơn trục người phụ nữ cũng bước vào căn phòng đó...
Trong biệt thự, Tần Mặc Uy, Kỉ Tình và Hàn Vũ đang ngồi trước đốm sáng bạc, qua đó họ có thể thấy tình cảnh, ôm thanh hỗn loạn trong phòng. Tần Mặc Uy Vuốt tóc Kỉ Tình:
Đây là loại thuốc mới được nghiên cứu, nó khiến con người ta rơi vào mê loạn nhưng đầu óc lại hoàn toàn tỉnh táo. Khi mới uống thuốc sẽ hơi choáng vạ́ng nhưng sau đó sẽ rơi vào trạng thái tỉnh táo nhất chỉ tiếc người uống nó sẽ không điều khiển được bản thân mình.
Thật đúng là như vậy Lam Thiên với khuôn mặt mang đầy đau khổ cùng thù hận bị đám nam không ra nam, nữ không ra nữ và một đám phụ nữ hành nghề luân phiên mà hắn cũng ra sức làm với họ, dù cho thực sự hắn không muốn.
Tần Mặc Uy nhìn khung cảnh hỗn độn đó, bịt hai mắt Kỉ Tình, nói vào tai cô:
Em biết cách huỷ hoại một người đàn ông tốt nhất là gì không?? Không phải cướp đi của họ thứ gì cả mà chỉ cần để họ thấy mình bị một đám đàn ông khác luân phiên trong lúc còn tỉnh táo. Sau đó họ sẽ thân tàn, ma dại.
Kỉ Tình gật đầu bị anh kéo ra ngoài. Hàn Vũ Rùng mình toát hết cả mồ hôi. Lão đại của anh ta thật đáng sợ mà.
Mấy ngày sau báo chí có đưa tin sốc: Chủ tập đoàn Lam Thị, Lam Thiên vì ăn chơi quá đà đã bỏ mạng trong một khách sạn nhỏ. Theo lời chủ khách sạn, anh ta đã cùng hơn bốn mươi người cả nam cả nữ luân phiên trong ba ngày liền không hề ăn uống hay ngừng nghỉ...
Kỉ Tình khẽ ho ném tờ báo qua một bên, hôm nay cô phải dẫn Tần Dịch và Tần Ngạo ra ngoài chơi.
Trong thư phòng Tần Mặc Uy lạnh lùng nghe Hoắc Tầm báo cáo:
Lão đại, người phụ nữ trong ảnh là Hạ Chí Linh, mẹ của Kỉ Tình, bà ta là người đứng sau tất cả mọi chuyện...
Tần mặc Uy nhíu mày, anh phải giai quyết chuyện này thật nhanh, không để cô phải bận lòng. Đưa mắt nhìn Hoắc Tầm:
Hẹn gặp bà ta, tôi có một số chuyện cần nói. còn nữa, bắt Hạ Tuyết Nhu lại cho tôi, điều người qua đây, sử lí ông chùm Trung Quốc này.
Hoắc tầm nghe lệnh lui đi làm việc, Tần Mặc Uy vẫn suy tư nhíu mày, anh cứ cảm thấy có gì đó không ổn mấy, Hôm nay cô dẫn hai đứa nhỏ ra ngoài chơi. Nghĩ tới đây anh chừng mắt, Không ổn rồi.................