Họa Lam giật mình hồi tỉnh, nàng vốn là trên đường hồi phủ, thấy Trúc Như ngồi đối diện ngạc nhiên nhìn mình, Hoạ Lam gật đầu nói
- Không sao! Chỉ là ta hơi mệt, em không cần...
Bỏ lửng câu nói, mày đẹp Hoạ Lam lặp tức cau lại, bất quá chỉ là thoáng qua nàng lại trở về dáng vẻ lạnh lùng ban đầu,Trúc Như khó hiểu nhìn tiểu thư, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ lặng yên nhìn chủ nhân rơi vào giấc mộng.
Họa Lam nhắm mắt, nàng mới cảm nhận được một lượng lớn công lực, ít nhất có thể đánh ngang hàng với nàng, nhưng nguồn nội lực này lại không có ý định tấn công mà thậm chí là ngược lại, muốn bảo trợ xe ngựa cho nàng. Miễn sao không phạm thì Hoạ Lam nàng xin nhận một phần lễ này.cỗ
kiệu vẫn hướng về Mộc phủ mà chạy. Ngoài đường, tấp nập người qua lại, duy chỉ có một bóng ảnh màu tím cô đơn nhìn về phía xe kiệu của nàng, đôi mắt như chứa ngàn vạn nhu tình thương nhớ...
- Vương gia, ngài đã hạ lệnh cho vô thần bảo vệ Mộc tiểu thư, cũng không nên náng lại đây lâu
- Ta biết!
Đáp gọn một câu, Phong Tiêu Chiến xoay lưng không nhìn kiệu hoa đã khuất bóng từ lúc nào nữa, mắt mang theo chút nhu tình còn sót lại, Phong Tiêu Chiến cười nhạt
- Hội hoa cũng sắp đến rồi nhỉ?
Tru Nhất nghe chủ tử hỏi, thì đều giọng đáp
- Vâng ạ! Ngày mốt Thần Bắc sẽ gởi thiếp tới An Trù, vương gia có muốn dự
- Dự, đích thân ta sẽ đi
Tru Nhất vòng tay, đôi mắt thoáng qua vẻ ngạc nhiên hiếm thấy, vương gia nổi tiếng ghét những nơi ồn ào như yến tiệc, vậy mà bây giờ lại tỏ ý muốn tham gia một cách bình thản, chuyện này cũng tính là có liên quan tới vị Mộc đại tiểu thư kia đi!
Nhẹ nhàng cất bước, Phong Tiêu Chiến cười mỉm, nàng có đến sao ta lại không dự, huống hồ chi, với gương mặt và trí Thông minh kia, chắc chắn Phong Tiêu Chiến ta đây phải rước vào thân thêm nhiều địch thủ, ha