- NGƯƠI!! TIỆN NỮ!! CÒN KHÔNG MAU NGẬM MỒM LẠI!!!
- HA HA HA!!
Họa Lam cười lớn, cười chảy cả nước mắt, thú vị quá thú vị đi!!!.
Mộc Suất nghe Đại công chúa phỉ báng cục cưng của mình, đang vô cùng tức giận nhưng thấy Họa Lam cười, ông liền im lặng chờ xem diễn biến, Mộc Tướng Quân ông cũng biết thân biết phận lùi lại cho nữ nhi trình diễn chứ không lát nữa về phủ ông sẽ liền bị bán bơ cho mà coi!
- Xin hỏi, ĐẠI CÔNG CHÚA LÀ ĐANG MUỐN GIẾT AI?????
- ĐỪNG GIẢ NGU TIỆN NHÂN!! TA HẬN NGƯƠI!! AAAAA!!
Chu Thư Tình điên tiết nhào ra khỏi tay của tên lính, lao về phía Họa Lam như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.Nhưng nhanh như cắt, ả ta đã khụy xuống nền đất,lăn lộn,đau đớn hét lớn
- MẮT!! MẮT TAAAAAAAA!!!
Đại tướng quân giật mình nhìn về phía ái nữ, đây là chiêu thức gì, tới ông còn không kịp nhìn thấy, nữ nhi rốt cuộc, ngươi học từ ai, ra tay nhanh như chớp, thủ đoạn không nhân nhượng. hoàn toàn là một con nhện giăng sẵn bẫy chờ mồi.
An Phương Qúy Phi hả hê nhếch mép, tới ta mà còn thấy được sự nguy hiểm của Trưởng nữ đại tướng quân, ngươi đúng là muốn tìm chết rồi Thư Tình! Ca Thi Hoàng nãy giờ đứng yên một góc cũng hoảng sợ tới bật khóc, loạn thần ôm chặt lấy mặt. Rốt cuộc Họa Lam nàng ta là thứ gì? Sao có thể độc ác tới như thế.
Máu chảy một lúc một nhiều, con mắt bên trái của Thư Tình hoàn toàn bị hủy, bây giờ ở đó chỉ còn lại hốc trống đầy máu. Nàng ta đau đớn thét oán ầm trời nhưng chỉ được một lúc, cơ thể nữ nhân tự động gục xuống mà ngất đi. Thật tức cười!
Họa Lam vẫn ngang nhiên đứng trước Đại công chúa, máu dính trên bàn tay đang nắm của nàng trông vô cùng kinh tởm, nàng chỉ cười không nói, hướng về phía Chu THư Hoại mà cất lời, trong một khoảng khắc, dường như vạn vật đều yên tĩnh chờ nàng xé nát
- Hoàng Thượng, ta gởi ngươi.
Mộc Họa Lam xòe tay, thả con mắt trái của Đại công chúa xuống nơi Con heo già đang đứng, mặt lão lúc này có thể nói là đang vô cùng kinh sợ, không còn một tí máu, đồng tử như muốn co hết vào ruột trắng. TRƯỞNG NỮ MỘC HỌA LAM CỦA PHỦ TƯỚNG QUÂN, NGƯƠI KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI.!
- Trả lại cho ngươi con mắt của ái nữ yêu quý, mau đem nàng ta về y phủ chữa trị...nhưng mà...a...
Họa Lam xoay người nhận lấy khăn tay từ Trúc Như lau sạch vết máu, cười nói
- TA dám chắc bệnh này tới thần thánh cũng không thể chữa a....