• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quá nhục nhã,Cao Thị liều mạng nhào tới muốn tát Hoạ Lam. Con tiện tì này khi nào lại lớn lối như thế!! Ta phi ta phi, đồ nghiệt chủng!!! Aaa!!!!

Mộc Chu Tước nãy giờ đứng xem kịch thấy ả di nương muốn đả thương tỷ mình thì hoảng sợ đem thân chắn một cái tát cho nàng. Mộc Hoạ Lam vốn thừa sức đối phó với Cao Thị, nhưng nàng lại không ngờ cái bánh bao nhỏ này lại nhanh chân chen lên trước trong lúc nhất thời thất thần không phản ứng.

CHÁTTTT!!!!

tiếng tát vang khắp đình, Thương Thị tối sầm mày mặt, lần này thì ả thật không xong rồi. Cái tát của Cao Thị mang hết 3 phần sức lực lại nói Chu Tước chỉ là một tiểu tử, vừa hứng thay cho Hoạ Lam một đòn lập tức ngã xuống đất. Mộc Hoạ Lam bây giờ mới sực tỉnh, nàng nhìn vật nhỏ trên mặt hằn dấu 5 ngón tay thì Hàn khí bắt đầu tuôn khỏi cơ thể. Hay hay hay!!! Cao di nương Ngươi là người đầu tiên dám thách thức ta quá hai lần! TA TỚI GIỚI HẠN CỦA MÌNH RỒI!! Hảo!

Họa Lam cúi người đỡ Chu Tước dậy, trong lòng đau xót thay cho hắn. Sau đó mới nghiêng người nhìn Cao thị:

- Ta hỏi, ngươi có thân phận gì trong phủ?

-ta...ta

Bắt gặp ánh mắt tu la của nàng Cao Thị giật mình lùi về sau ba bước, run sợ, phải ả ta là ai chứ!? Chỉ là một di nương thấp cổ bé họng nhờ ơn hoàng thượng mà được vào Tướng Quân phủ, còn nàng, nàng đường đường là chủ nhân của cả cái vương phủ này là đại trưởng nữ của Mộc Gia...

So với nàng ả chỉ là một con kiến không hơn kém....Chỉ Một câu hỏi nhỏ mà đã trực tiếp làm cho Cao Thị cúi đầu sợ hãi... Ả sợ rồi sợ rồi, muốn buông lời cầu xin nhưng tiếc thay lưỡi đã bị cắt!

- vậy ngươi nói thử xem ta phải trị ngươi thế nào mới phải lý?! A~ là lỗi của ta, ngươi không nói được mà nhỉ?~~

Họa Lam cười châm biếm tiếp tục:

- di nương à di nương, các ngươi tuổi xuân phơi phới mà đã phải thủ tiết, thật tội nghiệp mà a ~ Vậy thì Mộc Hoạ Lam ta coi như bây giờ sẽ đi làm việc phúc ha ~

Thương thị thật hoảng rồi, một câu này của Hoạ Lam, làm sao mà ả không nghe ra chứ!

-Vương Quản Gia!

Nàng nhoẻn miệng hô một tiếng liền có một nam tử trung niên chạy tới lĩnh mệnh. A~cũng thật cảm ơn cái tân thể này còn nhớ nơi cất giấy bán thân nhaa!!

- ĐEM hai vị di nương cao quý của ta vào nguyệt lầu xanh bán đấu giá!

Cả đình tĩnh lặng ~

Cao thị quá kinh hãi mà ngất đi, còn thương di nương thì lê lết quỳ xuống

Hoảng loạn túm lấy váy nàng

-Đừng.. Đừng!!!!ta không muốn chết.. Đừng mà... Ta cầu ngươi!!!

Nguyệt lầu xanh là cái dạng địa phương gì ai ai trong khinh thành đều biết.

Nữ tữ, nam tử bị bán vào đây để đấu giá, mỗi lần như vậy họ sẽ bị lột trần cho ăn xuân dược, biểu diễn trước mặt khách hàng. Tệ hại hơn người mua các nàng đa số là cầm thú, đã bị bán đi rồi thì coi như là rơi vào địa ngục, sống không xong mà chết cũng không được!!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK