Từ Vy khoác tay vị hôn phu của mình đi tới chỗ cô. Từ xa cô ta đã nhìn thấy trang sức trên người của cô không khỏi ganh ghét. Nhìn lại trang sức trên người cô ta còn không giá trị bằng một chiếc bông tai của cô. Cả chiếc túi giới hạn mà cô đang xách cả thế giới chỉ có một chiếc vậy mà lại ở trong tay cô "chắc những thứ này cũng chỉ là Lục Dương mua"..ha
- Aiz chị gái, anh rể cảm ơn hai người đã tới buổi tiệc đính hôn của em. Chừng nào mới tới lượt hai người ạ.
Tố Nhu tỏ vẻ khó chịu:
- Không tới lượt cô quan tâm.
- Nhìn bộ trang sức chị mang và cả chiếc túi chắc là đều được Lục tổng tặng đó nhỉ dù sao chị cũng chỉ là một nhà thiết kế mà thôi. Anh rể thật tốt. Truyện Việt Nam
Nghe được câu này tất cả mọi người xung quanh lại bắt đầu bàn tán. Tất cả các con mắt đều dồn vào bốn người.
Lục Dương thật chướng mắt con người này không phải bà xã nhà anh muốn tự ra tay anh đã làm cho con người này phải bay màu từ lâu lắm rồi, dám đụng vào vợ anh sao:
- Nhị tiểu thư nói sai rồi tất cả đồ trên người cô ấy đều là tiền cô ấy tự mua trừ chiếc vòng tay ra là tôi tặng không biết cô có ý kiến gì không.
Tất cả con mắt ở đây đều phải nhìn cô bằng con mắt khác. Một người trẻ như cô chỉ làm nhà thiết kế mà trên người mang đồ cả hàng chục tỷ thật quá là ngưỡng mộ.
Từ Vy thấy mọi người nói vậy cô ta làm gì để yên cho cô chứ.
- Aiz tôi chỉ hỏi vậy thôi làm gì dám ý kiến với Lục tổng chứ. Chị à không phải chị quen đại gia nào đó cắm sừng Lục tổng chứ.
Cô thật muốn lao vào tát cho cô ta mấy cái mà:
- Cô không biết sao tôi rất giỏi kiếm tiền, công việc của tôi rất nhiều. Không giống một số người chỉ biết tiêu tiền ba mẹ, cả ngày thanh thơi chỉ biết bay nhảy, mua sắm.
- Chị nói như vậy là ý gì.
- Hôm nay ngày vui của cô tôi không chấp nhất loại người như cô tôi có một món quà thật lớn muốn tặng cho cô đây..
Cô nở một nụ cười ai nhìn cũng lạnh sống lưng.
Cô lấy điện thoại nhắn tin nhắn cho ai đó. Lập tức trên màn hình xuất hiện hình ảnh một đôi nam nữ đang làm chuyện xấu hổ mà người trong video là Từ Vy cùng một người đàn ông khác. Lúc này mặt cô ta đã tái mét không còn một giọt máu. Mọi người lại một phen xì xầm bàn tán to nhỏ.
Thẩm Huân nhìn thấy mặt đã đen hơn cả mực quay sang tát cho Từ Vy một bạt tai.
- Cô thật đê tiện.
- Anh nghe em giải thích chuyện này là chị ta giở trò không phải em.
Lý Mai và Từ Nam thấy vậy liền chạy tới, bà ta bắt đầu diễn.
- Sao con lại làm vậy với con bé, con làm chị mà không biết thương em lại tới đây phá hoại hạnh phúc của em mình sao. Ông nhìn đi ông đã thấy rõ bộ mặt thật của tiểu Nhu chưa hả. Tiểu Huân không phải như con thấy đâu là con bé bị oan đó.
Từ Nam vẫn luôn nhọc lòng với đứa con này của mình. Ông lên tiếng:
- Con có thể để gia đình ta yên ổn chút được không.
Cô chỉ biết nhếch môi cười vậy mà người cha này của cô lại không tin tưởng cô một chút nào. Cô tức giận thật rồi nhìn mặt cô giờ như một con người khác, nhìn rất đáng sợ cô cười một đột nhiên cười một cách man rợ. Cả anh đứng bên cạnh cũng chưa từng nhìn thấy cô như vậy:
- Lý Mai bà câm mồm cho tôi bà đứng đó đợi đi lát nữa tới lượt bà.
Thẩm Huân thấy Lý Mai khóc lóc bên cạnh cũng có Từ Vy phụ hoạ theo anh ta liền tin tưởng quay ra nhìn Tố Nhu anh ta lên tiếng:
- Cô đừng có mà dở trò với tôi có ngon thì mang bằng chứng ra đi.
Nghe tới câu này Tố Vy còn sợ hơn nữa cô ta lên tiếng:
- Chị à nếu chị đã không muốn đến bữa tiệc này thì chị về đi em sẽ không muốn trách chị đâu.
Mọi người lúc này đều cảm thấy cô ta đáng thương còn Tố Nhu là một người không biết liêm sỉ nhưng cũng không dám nói lớn vì sợ Lục Dương sẽ ghi thù.
- Ai nói là tôi không muốn tới chứ, tôi rất muốn tới, tới phá nát hạnh phúc của cô, của mẹ cô nữa... Haha. Anh muốn chứng cứ đúng không được. Mang người vào cho tôi.
Lúc này Tần Hữu, Nhã Hân bước vào bên cạnh có hai tên vệ sĩ đi cùng là người đàn ông ở trong video đó. Anh ta khai hết mọi chuyện trong video chính là anh ta và Từ Vy. Hôm đó ở quán bar hai người họ gặp nhau cô ta uống say sau đó dụ dỗ ngủ cùng anh ta.
Mọi chuyện sáng tỏ Thẩm gia tuyên bố từ hôn. Thẩm Huân cũng lên tiếng:
- Từ nay trở đi tôi và cô không liên quan tới nhau, cô nhìn cô đi khi nào cũng chê chị cô mà nhìn lại mình đã được một góc của cô ta chưa.
Cô ta như nghe tiếng sét đánh ngang tai chỉ biết ngồi khóc lóc ỉ ôi ngồi chửi rủa Tố Nhu. Lý Mai lúc này cũng không dám lên tiếng nữa còn Từ Nam ông ta cảm thấy áy náy mình đã sai thật rồi sao.
Thẩm Huân đang bước về thì bị cô kêu đứng lại:
- Thẩm thiếu gia dừng bước.
- Cô có chuyện gì muốn nói với tối sao.
- Nói với anh thì không có nhưng mà anh có nợ tôi một chuyện lớn hôm nay tôi trả cho anh.
Cô nhìn sang Tần Hữu thấy anh ta đã hiểu gật đầu một cái trên màn hình lại hiện ra video của Thẩm Huân lên giường với rất nhiều cô gái. Anh ta quay lại chuẩn bị ra tay với cô thì chưa bước được ba bước đã nghe thấy tiếng... Đoàng... Đoàng
Vậy mà cô lại cầm súng bắn đầu gối anh ta khụy xuống. Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn cô. Anh đứng bên cạnh con chưa kịp nhìn vừa thấy cô đưa tay vào trong túi chưa tới năm giây mà hai viên đạn đã bắn vào hai đầu gối để Thẩm Huân quỳ xuống. Trần Niên đứng một bên còn chưa hoàn hồn nữa. Thẩm Huân cũng rất sốc khi mà cô lại ra tay như vậy với hắn. Thẩm gia hoảng sợ mẹ anh ta đứng một bên khóc lóc vì thương cho con trai mình:
- Con khốn mày tưởng có Lục Dương chống lưng liền không coi ai ra gì sao. Thẩm gia sẽ kiện cho mày ngồi tù.
- Ngồi tù sao người ngồi tù là mày đó thằng chó, mày làm gì mày không rõ sao dám bỏ thuốc vào nước uống của tao. Mày tưởng tao sẽ bỏ qua sao. Còn Thẩm gia nhà mày chắc giờ đã chuẩn bị ra đường ở rồi đó.
Cô vừa nói xong ba Thẩm Huân vừa nhận được cuộc điện thoại. Thẩm thị làm ăn phi pháp đã bị phá sản và bị thu mua lại để lên là Lãnh Phong. Ông ta sụp đổ nhìn cô không biết cô là nhân vật lớn nào mà lại có thể vừa nói một tiếng là Thẩm thị phá sản liền phá sản. Ông ta quỳ xuống dập đầu xin cô tha thứ, Thẩm Huân còn quay sang hỏi ông:
- Ba làm vậy với cô ta làm gì chứ chẳng lẽ Thẩm gia không cứu nổi con sao.
- Mày im mồm ngay cho tao thằng khốn nạn. Xin cô hãy tha cho Thẩm thị đó là tâm huyết cả đời của tôi, cô muốn đánh muốn giết thằng này thế nào cũng được làm ơn tha cho Thẩm thị.
Đùng một cái anh ta không nghe nhầm chứ. Cô là ai mà nói phá sản liền phá sản. Tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao nghi ngờ là Lục Dương giúp cô. Cô cũng quay trả lời ông ta:
- Việc đã làm không thể rút lại tôi muốn giới thiệu với ông một người. Vào đi.