"Chúng ta có nhân cơ hội tấn công luôn không?" Tinh Lan hỏi.
Tinh Mạc Già lắc đầu: "Mặc dù đang là thời cơ rất tốt cho chúng ta nhưng mọi người cần nghỉ ngơi."
Tinh Lan gật đầu: "Xác thật nên nghỉ ngơi hồi sức mấy ngày. Quân địch bị tổn thất nghiêm trọng, mấy ngày tới cũng không có dư thừa tinh lực đi tấn công chúng ta."
Tinh Mạc Già hạ lệnh toàn quân nghỉ ngơi dưỡng sức năm ngày, trong thời gian này việc tuần tra sẽ để cho máy bay chiến đấu tự động và cơ giáp tự động.
Mọi người gật đầu tán thành. Tuy họ cũng thiệt hại không ít nhưng ít ra không có thương vong, chỉ là mệt mỏi thôi, nghỉ ngơi mấy ngày là được. Không như kẻ địch, thiệt hại cả về người và của.
Kẻ địch của Quân thủ vệ Rạng Đông lúc này quả thực là sứt đầu mẻ trán với tình hình chiến sự cực kì không xong. Bọn chúng căn bản không ngờ tới được Quân thủ vệ Rạng Đông lại mạnh như vậy.
Những kẻ cao tầng chỉ huy cuộc xâm lược này cũng không thể tin được. Chúng trầm mặc ngồi họp video.
"Chúng ta đã thương vong quá nhiều, việc xâm lược Trái Đất hay là bỏ đi?" Một kẻ ngập ngừng hỏi.
"Thế khác nào thừa nhận chúng ta yếu kém hơn lũ tạp chủng đó?!" Một người khác tức giận hỏi.
"Nhưng chúng ta tổn thất quá nghiêm trọng! Hơn nữa trận chiến lần này còn được phát sóng trực tiếp trên toàn vũ trụ! Sự thảm hại của chúng ta đều bị nhìn thấy hết rồi! Giờ thừa nhận yếu kém thì có sao?" Một người đập bàn nói.
Không khí lâm vào trầm mặc. Phải nhỉ, cuộc chiến này được phát sóng trực tiếp trên toàn vũ trụ, sự thất bại thảm hại của họ đã bị nhìn rõ nhất thanh nhị sở.
"Vậy liều một phen đi." Người vừa không đồng ý nhận thua nói. "Đại công sắp kết thúc bế quan rồi, thêm cả chúng ta nữa, tôi không tin lũ tạp chủng đến từ Trái Đất có thể chống lại được nhiều Bán Thập giai như vậy."
Những người khác suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.
Bọn họ đã không có đường lui nữa. Đã vậy thì liều một phen!
Bốn vị vương của Tinh Minh và Tinh Tà mấy hôm nay vẫn luôn chú ý phát sóng trực tiếp, thấy Quân thủ vệ Rạng Đông thế mà có thể đánh cho kẻ địch chạy tan tác, còn tổn thất nghiêm trọng cả về người và của như vậy, không khỏi kinh ngạc.
"Thằng nhóc Tinh Mạc Già này thật sự mới mười bảy tuổi sao? Tuổi này ở Trái Đất thì còn chưa trưởng thành nhỉ. Sao nó có thể làm được đến mức này?" Solis nhíu mày hỏi. "Kế sách vẫn còn có chút non nớt, nhưng có thể thấy nó rất quen thuộc việc bày mưu tính kế trên chiến trường. Rốt cuộc nó đã gặp những gì trong Khu Vực Chết Chóc?"
"Tôi có điều tra, hơi khó khăn một chút nhưng vẫn tra được một số thông tin." Neve nói. "Cả hai trăm sáu lăm thí luyện giả Trái Đất trước khi bị cưỡng bách tham gia phó bản Bệnh Viện Tâm Thần Hòa Bình thì đã tham gia một phó bản tên là Đại Lục Hỗn Loạn."
"Bối cảnh của Đại Lục Hỗn Loạn là cung đấu phương Tây, Tây đại lục cực kì hỗn loạn, cần thiết có thế lực đứng ra thống nhất Tây đại lục."
Lục Thanh nhìn một chút tư liệu về Đại Lục Hỗn Loạn, tuy thông tin ít đến đáng thương nhưng vẫn có thể nhìn ra Tây đại lục loạn như thế nào, không khỏi cảm thán:
"Chẳng trách Tinh Mạc Già lại có thể chỉ huy tốt như vậy."
Tinh Tà cũng thu được tư liệu về những phó bản Tinh Mạc Già đã trải qua, tuy ít nhưng hắn vẫn nhận thấy được hoàn cảnh của con trai lúc đó nguy hiểm như thế nào và tự hào vì sự trưởng thành của Tinh Mạc Già, cũng vô cùng đau lòng.
"Cây Nhỏ thật sự là giống hệt em năm đó." Tinh Tà vùi đầu vào mái tóc thơm mùi bồ kết của Blake nói. "Tình cảnh của em năm đó cũng cực kì nguy hiểm, nhưng em vẫn có thể an toàn sống sót."
Blake cười: "Cha nào con nấy, không phải sao."
Tinh Tà cũng cười: "Đúng nhỉ."
Ánh mắt hắn lướt qua hình của Yến Mạc Thù trong tư liệu, đôi mắt đỏ hơi nheo lại.
"Cậu nhóc này không bình thường."
"Anh nói Đêm Đêm sao? Quản gia nhỏ của Cây Nhỏ đấy, và cũng là Thâm Hải." Blake đã điều tra tất cả những gì liên quan đến con trai, tất nhiên cũng biết mối quan hệ giữa Tinh Mạc Già và Yến Mạc Thù.
"Nó là Thâm Hải?" Tinh Tà ngạc nhiên. "Thâm Hải đã biến mất rất lâu rồi mà?"
"Cái này tôi cũng không rõ, nhưng tôi chắc chắn Đêm Đêm chính là Thâm Hải."
"Vậy, cái người mà con trai nói là đang theo đuổi Yến Mạc Thù chính là..."
Blake gật đầu, lấy ra tư liệu của Lancelot: "Là Diệu Nhật."
"Chậc, qua nhiều năm như vậy Thâm Hải vẫn bị thằng nhãi Diệu Nhật bố láo này quấn lấy. Mà tính tình của Diệu Nhật cũng chả thay đổi gì, vẫn láo toét và thích tự vả như vậy." Tinh Tà tặc lưỡi.
Bên cạnh con trai bảo bối đúng là chẳng có ai dễ chọc cả.
Blake như cảm nhận được gì mà nhìn sang bên cạnh, lấy mười hai đốm sáng đủ màu sắc, nở nụ cười: "Tinh Tà, chuẩn bị máu đi."
Người Trái Đất phải nói là vừa ngạc nhiên trước sự dũng mãnh của Quân thủ vệ Rạng Đông vừa tự hào.
Đây chính là thí luyện giả của Trái Đất bọn họ!
Không phải lũ nền văn minh cấp cao luôn treo cái danh lũ kiến hôi để chỉ bọn họ trên mồm sao? Nhìn đi, bọn chúng bị lũ kiến hôi đánh cho chạy tan tác kìa!
Người Trái Đất càng nghĩ càng đắc ý, ngẩng đầu ưỡn ngực chăm chú quan sát Quân thủ vệ Rạng Đông qua màn hình phát sóng trực tiếp.
Thấy Tinh Mạc Già không nhân cơ hội tấn công luôn mà lựa chọn nghỉ ngơi dưỡng sức, các nhà lãnh đạo và quân nhân gật đầu tán thưởng. Quả thực đây là thời cơ tấn công rất tốt, quân địch thiệt hại quá nghiêm trọng, nếu tấn công luôn thì sẽ dễ dàng giành được chiến thắng, nhưng quân mình cũng thiệt hại không ít, liên tục chiến đấu trong cường độ cao như vậy khiến họ đã rất mệt mỏi, nếu tiếp tục tấn công sẽ không chống đỡ nổi.
Có dũng có mưu, biết tiến biết lùi, đây là điều mà một vị chỉ huy đủ tư cách cần phải có.
Nhìn Tinh Mạc Già rúc trong chăn, vùi đầu vào lòng Tinh Lan ngủ thẳng từ đêm hôm qua đến giữa trưa hôm sau cũng chưa tỉnh, lại nhìn Yến Mạc Thù và các thí luyện giả khác cũng ngủ mê mệt, bên ngoài Sơ Tinh Lãng Nguyệt chỉ còn lại máy bay chiến đấu tự động và cơ giáp tự động vẫn đang tận chức trách tuần tra bảo vệ căn cứ, người Trái Đất không khỏi đau lòng.
Hình như lớn tuổi nhất trong hai trăm sáu lăm thí luyện giả chỉ có ba mươi hay ba mươi mốt thôi thì phải. Tuy là đầu ba rồi nhưng vẫn quá trẻ! Nhìn cả người gầy đi một vòng rõ rệt và khuôn mặt không giấu được sự mệt mỏi kìa, đợi chiến tranh kết thúc phải bồi bổ thật tốt mới được!
Trong thời gian năm này, khác với các thí luyện giả khác đang nghỉ ngơi, Tinh Mạc Già cả ngày chạy đôn chạy đáo khắp nơi.
Là chỉ huy chỉ ở trong căn cứ theo dõi tình hình chiến trường, thi thoảng sẽ trợ giúp cho đồng đội, đến đi đường cũng là Tinh Lan ôm, Tinh Mạc Già căn bản không quá mệt, chỉ là thời gian dài vận dụng đầu óc quá mức dẫn tới đau đầu thôi, nghỉ ngơi một hôm là khỏe rồi.
Đến ngày thứ ba, Tinh Lan rốt cuộc nhìn không nổi Tinh Mạc Già từ sáng tới tối không ở phòng thí nghiệm thì cũng ngồi xem xét thông tin kẻ địch Tinh Hải điều tra được, cường thế bế y lên cưỡng bách Tinh Mạc Già nghỉ ngơi.
Những người khác gật đầu tán thành, đến cả Tinh Hải cũng không chút nào dị nghị với quyết định của Tinh Lan, nhanh chóng thu lại toàn bộ thông tin tình báo, để nó tránh xa tầm tay của Tinh Mạc Già.
Tinh Mạc Già: "..."
Thôi kệ đi, đằng nào cũng lập xong kế hoạch rồi.
Nghỉ ngơi hết năm ngày, Quân thủ vệ Rạng Đông lần nữa mặc lên quân phục, mở họp.
"Tiếp theo em muốn xâm nhập địch, đúng không?" Ekaterina hỏi.
Tinh Mạc Già gật đầu: "Xâm nhập vào chiến hạm địch, đánh từ bên trong ra, giành quyền kiểm soát toàn bộ quân đội của đối phương. Chuyện này em cần toàn bộ thí luyện giả có thiên phú hệ tinh thần tham dự, mỗi người sẽ có một người hệ cường công đi theo bảo vệ. Được chứ?"
"Không thành vấn đề." Các thí luyện giả có thiên phú hệ tinh thần gật đầu.
"Về đòn tấn công cuối cùng giáng lên kẻ địch, em muốn hệ khống chế đảm nhiệm việc này."
"Hệ khống chế?" Các thí luyện giả hệ cường công ngạc nhiên.
Tinh Mạc Già gật đầu: "Tất cả thí luyện giả hệ khống chế của chúng ta đều có thể khống chế trên diện rộng, tinh thần lực và thực lực đều từ Thất giai trở lên, hoàn toàn có thể làm được. Hơn nữa trong nhận thức của mọi người, hệ cường công mới càng thích hợp làm át chủ bài, nếu chúng ta dùng hệ khống chế sẽ giáng một đòn nặng nề cho chúng."
"Các anh chị nghĩ sao về việc này?"
Các thí luyện giả hệ khống chế nhìn nhau, đồng loạt nở nụ cười: "Tất nhiên có thể!"
Thiên phú hệ khống chế là một trong những thiên phú ít gặp, thường gặp nhiều nhất là cường công và phụ trợ, vậy nên nhân số không nhiều, cũng không nghiên cứu triệt để được về thiên phú hệ khống chế, tác dụng biểu hiện ra cũng không lớn, vì vậy những người mang thiên phú này không quá được coi trọng.
Quả thực, nếu dùng cách này của Tinh Mạc Già, chắc chắn có thể nâng cao vị thế của thiên phú hệ khống chế lên. Hơn nữa y rất có lòng tin vào bản lĩnh của đồng đội mình.
"Em cần những người hệ cường công không tham gia việc xâm nhập địch làm mồi nhử." Tinh Mạc Già nói.
Mọi người gật đầu, bắt đầu đi chuẩn bị.
Trong đêm tối, mặc dù ở ngoài vũ trụ căn bản lúc nào cũng tối đen, lúc mà mọi người đều đang nghỉ ngơi, các thí luyện giả hệ tinh thần và một số người hệ cường công bí mật tiếp cận doanh trại địch. Sau khi âm thầm giải quyết một vài người, họ bắt đầu thâm nhập vào chủ hạm.
"Chiến hạm này đẹp thật, toàn sử dụng công nghệ tiên tiến nhất. Đúng là kẻ có tiền có khác." Ekaterina nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Biết sao được, quý tộc hoàng thất mà." Lucia lười biếng nói. "Tra được phòng điều khiển ở đâu chưa?"
Ekaterina gật đầu, quay đầu ra hiệu cho những người khác đi theo mình.
Bố cục bên trong chủ hạm khá là phức tạp, hơn nữa còn phải cẩn thận né tránh camera và binh lính tuần tra nên tốc độ của họ có hơi chậm.
"Vẫn ổn cả chứ?" Tinh Mạc Già hỏi.
"Đến giờ vẫn ổn, bọn chị sắp tới phòng điều khiển rồi." Ekaterina nói.
"Cẩn thận đấy."
Mọi người nhỏ giọng nói "biết rồi", sau đó không tiếng động xâm nhập vào phòng điều khiển.
Hiện tại đang là giờ nghỉ ngơi nên trong phòng điều khiển cũng không có bao nhiêu người, nhưng những người này đều đang mệt mỏi gục xuống nghỉ ngơi nên chế ngự rất dễ dàng.
Các thí luyện giả hệ cường công trói chặt các binh lính lại, sau đó cảnh giác để ý xung quanh. Trong vòng bảo hộ của họ, các thí luyện giả hệ tinh thần hai mắt lóe sáng, phát động thiên phú, chậm rãi chiếm lĩnh quyền điều khiển chiến hạm.
Là chiến hạm tư nhân với công nghệ tiên tiến nhất, nếu không có trình độ hack cao siêu thì căn bản không thể chiếm được quyền điều khiển chiến hạm. Mà hacker của Quân thủ vệ Rạng Đông tuy kĩ thuật hơn hacker chuyên nghiệp trên Trái Đất rất nhiều nhưng xa xa vẫn không bằng được hacker của nền văn minh cấp cao, vậy nên Tinh Mạc Già mới giao chuyện này cho thí luyện giả có thiên phú hệ tinh thần.
Chủ hạm mà nhóm Ekaterina đang ở lập lòe ánh sáng, thay đổi luân phiên giữa đỏ và xanh, cuối cùng toàn bộ đều biến thành màu xanh lam.
Qua mấy phút, các chiến hạm vây quanh chủ hạm cũng lần lượt chuyển đổi ánh sáng đỏ thành ánh sáng xanh.
Các chủ hạm khác cũng dần dần chuyển hết thành ánh sáng màu lam.
Nhận được tín hiệu thành công của đội xâm nhập địch, các thí luyện giả âm thầm bao vây doanh trại địch theo chỉ thị của Tinh Mạc Già từ trước đồng loạt giơ vũ khí lên, bắt đầu tấn công.
"Đoàng! Đoàng! Đoàng!"
Đang ngủ thì nghe thấy tiếng súng và tiếng pháo nổ liên tiếp không ngừng, công tước Lambert giật mình tỉnh dậy, chống thân thể hơi vô lực ra ngoài xem xét.
Sau khi trở về, gã cảm thấy toàn thân cực kì mệt mỏi khó chịu, vốn tưởng chỉ là mệt bình thường thôi nhưng nghỉ ngơi mấy ngày vẫn không khỏi, những người cùng tham gia với gã trong cuộc chiến vừa rồi cũng trong tình trạng tương tự, vậy nên bọn họ chỉ có thể tạm thời án binh bất động.
Không hiểu sao sau hai ngày, gần như toàn bộ người trong doanh trại đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi, uống thuốc nghỉ ngơi thế nào cũng không khỏi được, bệnh trạng y hệt những người vừa từ chiến trường trở về. Điều này khiến ba vị công tước cảm thấy đây căn bản không phải bệnh. Nhưng đi khám thì lại không phát hiện ra cơ thể có bất thường gì, nếu căn bệnh này là do thiên phú gây ra thì họ lại không tìm được thiên phú nào có thể làm điều này khiến họ vô cùng bất an.
Đến ngày thứ sáu, gần như tất cả mọi người trong doanh trại đều ngã bệnh, số còn lại thì uể oải không có tinh thần, căn bản không thể tiếp tục gây chiến.
Cầu hòa là sự lựa chọn tốt nhất lúc này, nhưng cao tầng lại không đồng ý, vậy nên họ chỉ có thể cố gắng chống đỡ.
Cuộc tấn công đêm nay của Quân thủ vệ Rạng Đông khiến người của nền văn minh cấp cao trở tay không kịp. Chưa kịp giơ vũ khí lên phòng ngự đã bị pháo của đối phương tạc nổ.
"Có nên đi cầu viện quốc vương Darkness không?" Evans hoảng loạn hỏi.
"Vô dụng thôi." Lambert suy sụp ngồi trên ghế nói. "Tên đó tuyệt đối sẽ không giúp."
"Vậy giờ phải làm thế nào đây?" Billy hỏi.
"Liều!" Lambert cắn răng nói.
Bọn họ đều có thực lực Cửu giai, không phản công được thì cũng có thể chống đỡ đến khi cao tầng tới.
Hai người còn lại gật đầu, đi thông tri các chỉ huy khác.
Những chỉ huy còn lại hơi do dự một chút, sau đó đồng ý kế sách này.
Bên ngoài, doanh trại đã bị đốt trọi hoàn toàn, binh lính muốn liên lạc với các chiếm hạm chuẩn bị chủ pháo thì phát hiện họ không thể liên lạc được, hơn nữa toàn bộ chiến hạm đều quay sang nổ pháo lên bọn họ.
Thấy cảnh này, sắc mặt các vị chỉ huy càng xấu. Toàn bộ chiến hạm đều đã bị địch khống chế!
Lúc này đã không còn thời gian để do dự nữa. Công tước Lambert dẫn đầu xông ra, gọi đội quân con rối của mình, cũng sử dụng thiên phú để điều khiển các binh lính không còn sức chiến đấu đứng lên, tiếp tục tấn công.
Những người còn lại cũng lập tức phát động thiên phú.
Thực lực của những người này đều là Bát giai và Cửu giai, vậy nên Tinh Mạc Già ra lệnh những ai là Thất giai lập tức lui lại, để các thí luyện giả hệ cường công thực lực Bát giai và Cửu giai tiếp tục tấn công.
Nhìn số lượng Bát giai và Cửu giai của Quân thủ vệ Rạng Đông, các vị chỉ huy của nền văn minh cấp cao ngạc nhiên. Tại sao người Trái Đất lại có nhiều Bát giai và Cửu giai như vậy?
Đội quân Vong Linh của Lyudmila trực diện đối kháng với đội quân con rối của Lambert, cô không dùng hình thái bình thường mà dùng hình thái tiến hóa của mình - Vong Linh tộc để tấn công.
Các thí luyện giả khác cũng sử dụng hình thái tiến hóa của mình.
Đến bây giờ người Trái Đất và cư dân vũ trụ mới thấy được hình thái tiến hóa của toàn bộ Quân thủ vệ Rạng Đông, chủng tộc nào cũng có. Hơn nữa cư dân của vũ trụ còn cảm nhận được sự áp chế tuyệt đối đến từ huyết mạch.
Họ dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Quân thủ vệ Rạng Đông. Hình thái tiến hóa của những người này, tất cả đều mang huyết mạch đẳng cấp cao nhất!
Một số chỉ huy bị áp chế hoàn toàn huyết mạch khơi khựng lại cơ thể, sau đó không màng áp chế mà tiếp tục tấn công.
Thấy đã không sai biệt lắm, Tinh Mạc Già giơ tay lên, các thí luyện giả hệ cường công đồng thời lui lại, thí luyện giả hệ khống chế tiến lên.
Khi quân địch đang tự hỏi lũ hệ khống chế vô dụng này tiến lên làm gì thì cảm thấy cơ thể không chịu khống chế mà cử động, tất cả những người còn sống đều bị động tụ lại một chỗ.
Trên trời rơi xuống bông tuyết, tiếng nhạc làm say lòng người, bóng dáng dưới chân không chịu khống chế, trên cơ thể xuất hiện vô số băng ti mỏng đến mức mắt thường không thấy được,... Tất cả những thứ này đều đang khống chế hành động của người đến từ nền văn minh cấp cao.
Đây là hệ khống chế?! Là hệ khống chế vô dụng đó sao?! Sao có thể khống chế trong phạm vi lớn như này được?!