Tháng sáu đúng vào mùa tốt nghiệp mới, đối mặt với làn sóng hơn mười triệu sinh viên tốt nghiệp mới ra trường, việc tìm kiếm công việc càng trở nên gian nan.
May mắn thay, Thi Uẩn vẫn chưa tốt nghiệp, không cần phải lao vào cuộc chiến không khói súng này với những người lao động khác, cô muốn tìm công việc thực tập cũng dễ dàng hơn.
Song con đường tìm việc của nhân viên công sở Tiền Dư lại lắm gian truân. Là những người mới đến nơi làm việc, những sinh viên trẻ vừa tốt nghiệp dễ kiểm soát và yêu cầu về lương không cao thường được các doanh nghiệp ưa chuộng hơn. Suy cho cùng, đây là một xã hội không dành cho những bản lý lịch có khoảng trống.
Nếu bỏ qua khoảng thời gian gap quá lâu, thực ra trường đại học mà Tiền Dư theo học ở nước ngoài cũng không tệ, ít nhiều gì anh ta cũng nhận được một số lời mời phỏng vấn từ các công ty.
Song vẫn chưa có dấu hiệu nhận được thư mời làm việc, trong này cũng có một phần lý do từ chính anh ta.
Thời buổi này, chỉ cần chịu hạ thấp mình thì kiểu gì cũng kiếm được miếng ăn. Thế nhưng Tiền Dư không muốn tủi thân hạ mình quá thấp, bởi vì thực ra nhu cầu về công việc của anh ta không cấp bách đến thế.
Quy mô công ty nộp hồ sơ, phúc lợi đãi ngộ, thời gian làm việc và các thông tin khác đều bị anh ta giới hạn chặt chẽ, chính điều này mới khiến con đường tìm việc của Tiền Dư trở nên đặc biệt gian nan.
Sau khi chủ động thu hẹp không gian tìm việc, quyền lựa chọn của Tiền Dư rất hạn chế. Để vắt kiệt cơ hội cuối cùng, miễn là yêu cầu công việc không quá chuyên môn, anh ta đều nộp hồ sơ hết mà không sàng lọc.
Phần lớn hồ sơ đều như rơi vào biển chết, không một chút phản hồi. So ra thì những công ty thông báo qua email sẽ ghi ứng viên vào nguồn nhân tài nghe có vẻ nhân văn hơn một chút.
Tiền Dư cũng không nản lòng, hàng ngày vẫn cười đùa vui vẻ như bình thường. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Chủ nhật tuần này là sinh nhật của một người bạn trong nhóm, mọi người đều gác lại công việc đang làm để tụ tập ăn mừng.
Khi Chu Trạch Chung mở cửa kính sân thượng biệt thự, Tiền Dư vừa mới ngoi đầu lên từ trong hồ bơi, làm nước văng tung tóe lên người vô tội vừa đi ngang qua là anh.
Chu Trạch Chung xụ mặt, không nhịn được nhắm họng súng vào kẻ vừa ló đầu lên, lạnh lùng hỏi: “Sao đấy? Tháng sáu là lễ hội té nước dành riêng cho cậu à?”
Tiền Dư tiện tay cầm một chiếc khăn khô lau đầu, cười hì hì: “Đúng vậy, anh nhận được lời chúc chân thành của tôi chưa?”
Chu Trạch Chung nhếch mép nhìn anh ta: “Lời chúc thì không có, nhưng lại nhận được một bản sơ yếu lý lịch viết lung tung của cậu đấy.”
“Ồ đúng rồi, hình như tôi có gửi sơ yếu lý lịch đến công ty anh.” Tiền Dư cầm điện thoại đặt trên bàn lên, lật xem hộp thư đến trong email: “Bên anh trả lời rằng đã đưa thông tin của tôi vào nguồn nhân tài của công ty, sau này nếu có vị trí phù hợp sẽ liên hệ lại với tôi.”
“Đây là lời từ chối lịch sự phải không?” Tiền Dư không buồn, chỉ tò mò về lý do bị từ chối: “Anh có thể rộng lòng phân tích giúp tôi lý do trượt hồ sơ từ góc độ công ty không?”
Chu Trạch Chung lạnh nhạt mở miệng: “Điểm trí mạng nhất là… Cậu sinh nhầm giới tính rồi.”
Có lẽ vì tin vào lời Thi Uẩn nói trước đó rằng Chu Trạch Chung thích sự phô trương, Tiền Dư đã gửi một bản sơ yếu lý lịch được trang trí lòe loẹt của mình vào hộp thư công ty của Chu Trạch Chung, nói rằng muốn ứng tuyển vị trí trợ lý.
Thực ra bản sơ yếu lý lịch của Tiền Dư đã rớt từ vòng sơ loại rồi, theo lý thuyết thì nó sẽ không lọt vào tay Chu Trạch Chung, nhưng thực tế lại không diễn ra như lý thuyết.
Ngoại trừ trường hợp đặc biệt là Thi Uẩn, trợ lý La Toàn không rõ về cuộc sống riêng ngoài công việc của Chu Trạch Chung, tất nhiên cũng không biết Tiền Dư là bạn của sếp mình, vì vậy đương nhiên anh ta không thể có cơ hội phỏng vấn bằng cách đi cửa sau rồi.
Còn về việc tại sao bản sơ yếu lý lịch của anh ta vẫn rơi vào tay Chu Trạch Chung sau nhiều trắc trở, đó là nhờ anh ta làm màu không sợ chết.
Vị trí trợ lý mà Chu Trạch Chung đang tuyển chỉ dành cho nữ giới, ứng viên lại gửi một bản sơ yếu lý lịch với giới tính nam, khi đó La Toàn đã chia sẻ chuyện này với cấp trên trực tiếp như kể chuyện đùa nên Chu Trạch Chung mới biết được sự nhầm lẫn này.
Tiền Dư ngơ ngác mở trình duyệt tìm kiếm vào trang web chính thức của tập đoàn Đồng Nhạc, sau khi đọc kỹ yêu cầu tuyển dụng trợ lý, anh ta bỗng thấy đầu váng mắt hoa, nghĩ bụng có lẽ bản thân đã chết vì mất mặt được một lúc rồi.
Yêu cầu công việc ghi rõ cần ứng viên nữ, trong khi ngay dòng thứ hai trên sơ yếu lý lịch của anh ta đã ghi rõ giới tính nam…
Tiền Dư lên án: “Anh phân biệt giới tính!” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Cậu phải thừa nhận rằng, trong nhiều trường hợp, nữ giới có thể nhìn thấy nhiều chi tiết mà nam giới không thấy được.” Chu Trạch Chung bình tĩnh giải thích: “Và hiện tại tôi đang cần những nhân viên như vậy.”
Kể từ khi Chu Trạch Chung tiếp quản công ty đến nay, đội ngũ trợ lý của anh luôn duy trì tỷ lệ cố định là hai nam hai nữ. Thời gian gần đây, một nữ trợ lý đã nghỉ việc để về quê nên anh mới đăng tuyển lại.
Trong lĩnh vực sản phẩm trẻ em, phải thừa nhận rằng phụ nữ có tiếng nói tuyệt đối. Dù đã kết hôn hay chưa, họ luôn có thể đưa ra những quan điểm hiệu quả và có ý nghĩa thực tế hơn cho người tiêu dùng từ góc độ cảm tính, đồng cảm, chu đáo và quan tâm.
Thế giới này không thể thiếu phụ nữ và môi trường làm việc cũng là một phần của thế giới.
Sau khi lau khô mái tóc, chiếc khăn trên tay Tiền Dư đã ướt sũng, không thể dùng làm khăn choàng được nữa.
Chu Trạch Chung đưa cho anh ta một chiếc khăn mới, tiếp tục nói: “Chỉ thông qua một bản sơ yếu lý lịch, tất nhiên tôi không thể đánh giá được năng lực của cậu, tuy nhiên thái độ ứng tuyển thì có thể thấy rõ ràng.”
“Cảm giác cậu cho tôi giống như đang đùa giỡn hơn là thực sự tìm việc. Đừng như một con ruồi không đầu, hãy làm rõ những gì mình muốn trước đã, tôi khuyên cậu nên sắp xếp lại mọi thứ trước khi hành động, đây cũng là cách chịu trách nhiệm với chính bản thân.”
Đây là sự thật, bản thân Tiền Dư không có mong muốn tìm việc mạnh mẽ, nếu không phải vì mẹ yêu cầu, có lẽ anh ta đã không hành động.
Nhìn anh ta im lặng suy nghĩ, Chu Trạch Chung vỗ vai anh ta, an ủi: “Tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch của cậu rồi, có một số chỗ viết cứng nhắc và trang trọng quá, không thể hiện được thành quả thực tế của cá nhân. Tôi đã sửa giúp cậu một chút dựa trên những gì tôi biết về cậu, cũng nhờ bộ phận nhân sự của công ty đưa ra một số ý kiến. Nếu cậu cần, tôi sẽ gửi cho cậu một bản sau.”
Tiền Dư gật đầu đầy biết ơn: “Cần chứ, cần chứ, anh đúng là vị cứu tinh của tôi!”
Chu Trạch Chung bất đắc dĩ cười khẽ: “Tuy tìm việc là một quá trình hai chiều nhưng thực ra cậu mới là bên chủ động với tư cách là ứng viên. Cậu không thể quyết định mình có thể được những công ty nào nhận vào, nhưng chắc chắn một điều rằng cậu có thể quyết định những công ty mình không muốn vào, vì vậy hãy coi trọng bản thân hơn.”
Anh nói xong thì đi về phía Thi Uẩn.
Lúc này, cô đang tụ tập với nhóm Hồ Cảnh Ngọc bên bàn đồ ăn nhẹ, tán gẫu về những chuyện thú vị. Khi thấy Chu Trạch Chung đi đến, nhóm các cô gái đồng trang lứa thích hóng hớt không sợ lớn chuyện lập tức nháy mắt trêu chọc.
“Chậc chậc, Thi Uẩn, người tình của cậu đến tìm cậu kìa.”
“Ối, tớ che mắt lại rồi, hai người cứ tự nhiên hôn nhau đi nhé.”
“Chỉ cần trại chủ Thi ra lệnh một tiếng, chị em chúng tớ sẽ lập tức bắt Chu Trạch Chung về làm phu quân áp trại cho cậu.”
“Trời ơi, sao hai người lại khiến tớ xấu hổ thế này?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Thi Uẩn không có thời gian để ý những lời trêu ghẹo của họ, ánh mắt cô lúc này chỉ tập trung vào những giọt nước long lanh đang rơi xuống từ khuôn mặt người đàn ông. Hình ảnh kia đậm vẻ quyến rũ, chồng chéo với cảnh anh khỏa thân trong phòng tắm đầy hơi nước trong ký ức của cô.
Trong làn sương mù, những giọt nước nóng bỏng trượt từ sống mũi, lướt qua nhân trung, chảy dọc xuống cổ để lại từng vết ướt.
Lúc đó Thi Uẩn cứ thích khiêu khích đối phương mà không nghĩ đến hậu quả. Sau một loạt động tác nhỏ bao gồm chạm nhẹ, vuốt ve, hôn hít, gặm cắn, cô thường bị phản công đến mức chân tay mềm nhũn, khóc lóc van xin.
Đêm nay cô chưa kịp uống rượu nhưng mặt đã nóng lên, chỉ tại trái tim đang đập loạn xạ âm thầm gây rối.
Thi Uẩn gạt phắt những suy nghĩ vẩn vơ đi, chạy nhanh đến trước mặt Chu Trạch Chung, kiễng chân, dùng tay áo cardigan nhẹ nhàng lau đi những giọt nước rải rác trên khuôn mặt anh tuấn của anh.
Thi Uẩn đỏ mặt lẩm bẩm: “Trời có mưa đâu nhỉ, nước ở đâu ra thế này?”
Cô mải mê trò chuyện nên không để ý chuyện xảy ra bên hồ bơi, tất nhiên cũng không biết nước này từ đâu ra.
Chu Trạch Chung hơi cúi người xuống, để Thi Uẩn có thể ôm lấy mặt anh khi đứng trên mặt đất.
Đôi mắt đen sâu thẳm như xoáy nước nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt chăm chú, anh nhẹ nhàng giải thích: “Tiền Dư đang tổ chức lễ hội té nước.”
Trái tim bỗng hẫng một nhịp, Thi Uẩn cố gắng giữ bình tĩnh trêu chọc lại: “Ồ, ướt mà không lau, còn đi về phía em, có phải anh đang cố tình quyến rũ em không?”
Chu Trạch Chung cười khẽ: “Là hộp khăn giấy đặt bên cạnh em đang quyến rũ anh, anh cùng lắm chỉ có thể coi là bị em chặn đường thôi.”
Thi Uẩn: “...”