Mục lục
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận - Kiều Hạ Phương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 24: Là mẹ Cùng lúc đó, nhà họ Lệ.





“Tìm thấy rồi” Một tiếng hoan hô nhỏ truyền đến từ phía sau bàn làm việc.





Cơ thể nhỏ nhắn đáng yêu của Đình Trung ở phía trước màn hình máy tính cong siêu lớn 32 inch.






Thao tác vận hành máy tính điêu luyện của cậu bé, có chút trái ngược với khuôn mặt non nớt của cậu bé.











Nhưng Đình Trung cảm thấy mình và dì Tô không hề giống nhau chút nào.





Hơn nữa cậu không thích hai từ “con riêng” này. Nghe giống như đang mắng người vậy.





“Đình Trung” Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Lệ Đình Tuấn.





Đình Trung còn chưa xem xong tấm ảnh, đã sợ đến nôi rùng mình, lập tức đóng album lại, như một làn khói chạy ra cửa, ninh nọt ôm chân Lệ Đình Tuấn.





Lệ Đình Tuấn nâng mắt, nhìn màn hình máy tính còn đang sáng, không nhịn được nhíu mày.





Từ khi Đình Trung bắt đầu có tư duy, cậu bé đã có khả năng lĩnh ngộ và thao tác các sản phẩm điện tử một cách phi thường Mặc dù cậu bé chậm nói, nhưng năng lực đọc viết lại vượt xa các bạn cùng trang lứa, trực tiếp bỏ qua cách nhận bước đánh vần, trực tiếp nhận dạng chữ luôn, cho nên thao tác đối với Đình Trung mà nói, không phải là chuyện khó “Không phải nói rồi sao, không được động vào máy tính trong thư phòng?” Giọng điệu của Lệ Đình Tuấn đột nhiên trở lên nghiêm khắc, trầm giọng hỏi Đình Trung.











Lệ Đình Tuấn nhìn Đình Trung vào phòng, quay người, đóng mạnh cửa thư phòng.





Trong bóng tối, chỉ có quả cầu pha lê đang xoay tròn đặt trong tủ tỏa ra ánh sáng yếu ớt.






Lệ Đình Tuấn chậm rãi đi đến trước tủ, nhìn chẳm chăm quả cầu pha lê một lúc lâu.





Điện thoại trong túi anh rung lên, trong không gian yên tĩnh phát ra âm thanh yếu ớt.





Trước khi đối phương cúp điện thoại, Lệ Đình Tuấn ấn nghe, không kiên nhẫn đưa đến bên tai.





“Cậu hai, vừa rồi bên phía Chu Tước trả lời rồi” Bên kia điện thoại, giọng nói của Vô Nhật Huy có chút kích động.





Lệ Đình Tuấn nhanh chóng lên diễn đàn giao dịch hacker.





Chu Tước đã gửi một thông tin: “Yêu cầu của chủ thuê”





Lệ Đình Tuấn cân nhắc một lúc: “Văn kiện được ma hóa trong máy tính của chủ tịch công ty Kỳ Nhạc”





Chu Tước: “Công ty Kỳ Nhạc?”





“Cho nên anh biết đơn hàng trước là tôi giúp công ty Kỳ Nhạc hack hệ thống tường lửa của toà nhà trung tâm WL của anh nên mới tìm đến tôi. Nhưng xin lôi, chúng tôi có quy tắc, tôi có thể giúp anh lấy văn kiện mật của bất kỳ công ty nào, ngoại trừ công ty Kỳ Nhạc”





Lệ Đình Tuấn: “Giá cả tùy ý anh đưa ra. Hai mươi lần cũng chỉ là giá khởi điểm”





Cùng lúc gửi đi, Lệ Đình Tuấn phát hiện, mình vậy mà đã bị đối phương xóa đi, không còn là bạn của đối phương nữa.





Anh không khỏi nhíu mày, nhìn vào avata tối đen của Chu Tước một lúc.





Tên hacker này có chút thú vị. Hàng chục tỷ mà cũng không để vào mắt Phía sau, Vô Nhật Huy nhẹ giọng nói: “Cậu hai, theo sự theo dõi của chúng ta, tín hiệu của Chu Tước đã xuất hiện trong khu chung cư Đông Thanh mấy giây. Chu Tước, rất có khả năng xuất hiện trong nước.”





Khu chung cư Đông Thanh, chính là nơi ở hiện tại của Kiều Phương Hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK