Mục lục
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận - Kiều Hạ Phương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 320


Vừa hay Cố nhân hạng cũ đang online, Kiều Phương Hạ gửi một câu cho anh ta: “Chuyện của công ty Ân Lợi cậu điều tra đến đâu rồi?”


Cố nhân hạng cũ nhanh chóng trả lời tin nhắn: “Trước đây Lệ Đình Tuấn nghỉ ngờ tôi, vậy nên tôi không dám tìm hiếu quá rõ phía anh ta, tôi đi điều tra ở công ty Ân Lợi một thời gian. Cậu đoán thế nào? Mấy hôm nay tôi phát hiện một chuyện rất kỳ lại”


Hiện giờ Kiều Phương Hạ chỉ quan tâm kết quả của chuyện đó, không có hứng vòng vo với cậu ta: “Nói.”


Cố nhân hạng cũ: “Sau khi Lệ Đình Tuấn có quan hệ thuê mướn với công ty Ân Lợi, cấp trên của công ty Ân Lợi lập tức ra chỉ thị, nói muốn người cấp dưới nhân cơ hội giết King rồi đổ lên đầu Lệ Đình Tuấn”


“Cho nên bọn họ mới thuê sát thủ giết King, chuyện này chắc chắn không liên quan đến Lệ Đình Tuấn.”


Kiều Phương Hạ nhìn chăm chú vào câu này, cô đứng hình mấy giây rồi nhanh chóng hỏi lại: “Giữa Lệ Đình Tuấn và công ty Ân Lợi có thù cũ sao? Tại sao lại hãm hại anh ấy?”


Cố nhân hạng cũ: “Tôi vẫn đang điều tra, theo lý mà nói thì không chắc, bởi vì trước đây Lệ Đình Tuấn và công ty Ân Lợi có quan hệ thuê mướn, cũng được coi là quan hệ hợp tác lâu dài, hợp tác cũng khá vui về: Lúc Kiều Phương Hạ và Cố nhân hạng cũ nói chuyện, Vô Nhật Huy ở bên ngoài đột nhiên gõ cửa.


Kiều Phương Hạ nhanh chóng nhét điện thoại xuống chân, ngước mắt nhìn Vô Nhật Huy như không có chuyện gì xảy ra.


Vô Nhật Huy đẩy cửa đi vào, nhìn qua Kiều Phương Hạ hai tay đang trống không, thấy bác sĩ đang tháo nẹp cổ cho Kiều Phương Hạ, không phát giác ra điều gì, anh ta hơi cau mày.


“Sao vậy?” Kiều Phương Hạ thấp giọng hỏi “Cơm trưa…” Vô Nhật Huy hơi ngừng lại một chút rồi hỏi cô.


“Cứ như hôm qua là được rồi: Kiều Phương Hạ nhàn nhạt trả lời “Được.”


Vô Nhật Huy thấy tài khoản Chu Tước online rồi, Cố nhân hạng cũ cũng online, mà anh ta không thể nói chuyện một mình được, trừ khi bị tâm thần phân liệt.


Kiều Phương Hạ vẫn đang tháo bột, chắc hẳn không phải cô rồi.


Kiều Phương Hạ vừa nhìn thấy Vô Nhật Huy đi ra ngoài, cô lại nhanh chóng lấy điện thoại ra nhản tin cho Cố nhân hạng cũ: ‘Cậu mau chóng gửi chứng cứ bên cậu cho King! Chuyện của công ty Ân Lợi cậu cũng không cần tìm hiểu thêm nữa, tôi sẽ xem tình hình để giải quyết.”


Cố nhân hạng cũ: “Được.”


Chưa đến một phút sau lại gửi mấy chữ cho Kiêu Phương Hạ: “Thôi xong, King block tôi rồi, bị cho vào phòng chat cấm của tổ chức Hiển nhiên là Kiều Phương Hạ liên lụy cậu ta.


Kiều Phương Hạ không ngờ lần này King lại ra tay dứt khoát như: vậy, không hề chừa lại con đường lùi cho cô.


Cô đẳn đo mấy giây, trả lời: “Đợi cậu ra khỏi phòng chat cấm rồi đưa chứng cứ cho anh ấy cũng không muộn.”


“Ngoài ra, cậu chuyển ra đi, không thể ở lại Đông Thanh nữa.”


“Tại sao?” Cố nhân hạng cũ không hiểu.


Kiều Phương Hạ có một dự cảm mãnh liệt răng Lệ Đình Tuấn sắp biết Cố nhân hạng cũ không phải Chu Tước. Lệ Đình Tuấn là người mắc bệnh nghỉ ngờ rất nặng.


Một mình Kiều Phương Hạ ngã ngựa thì không sao nhưng cô không thể liên lụy khiến người khác ngã ngựa cùng cô, đặc biệt là King.


Cô không thể tiếp tục liên lạc với Cố nhân hạng cũ nữa.


Cô nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện với Cố nhân hạng cũ, offline, thoát khỏi Phiêu Diễu.


Vô Nhật Huy đưa cơm trưa vào, Kiều Phương Hạ đang chơi game trên điện thoại.


“Kiều Phương Hạ, cô chơi xong trận này nhớ ăn cơm, nếu không cơm canh sẽ nguội mất” Vô Nhật Huy thấp giọng dặn dò cô một câu.


“Ừm… Kiều Phương Hạ mặt cau mày có, dán mắt vào màn hình điện thoại, trả lời một cách không tập trung.


Cô liếc thấy Vô Nhật Huy ra ngoài liền mau chóng thoát khỏi ván game đang đánh dở, liên hệ một người trong giới: ‘Phiền nói với đại ca các anh một chút, Chu Tước muốn đến Ân Lợi của các anh.”


“Được thôi, liên lạc thế nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK