Ngải Tiếu xua tay, cô đứng một lát là sẽ rời khỏi à, cán sự tốt bụng thấy khuyên cô không được, nên chỉ còn cách tự mình ra sau ngồi. Phó chủ tịch trung tâm Anh ngữ nhìn thấy được cả quá trình nhịn cười nhịn rất đau khổ, đợi người kia rời khỏi thì mới nói: "Cô như vậy bị coi là cán sự rồi đó."
"Uhm...... chắc vậy." Cô cạn lời cười với anh ta, đối phương hỏi: "Nghe nói trung tâm tụi cô hôm qua liên hoan hả?"
"Hoạt động kết thúc thì có đi ăn cơm." Ngải Tiếu nói xong, file PPT của trung tâm Hàn ngữ đã chuẩn bị xong, cô giơ usb trong tay lên nói: "Tôi đi copy dữ liệu xíu." Thấy đối phương gật đầu, cô chạy đến trên bục copy PPT, làm cán sự hồi nãy nhìn tới ngẩn người, nhất thời không phản ứng gì.
Cán sự đó ngượng ngùng vùi đầu vào mặt bàn và hai cánh tay, cảm thấy lúc nãy mình làm một chuyện ngu ngốc thật.
Ngải Tiếu copy xong thì ngẩng đầu lên nhìn cán sự đó, thấy cô ấy đã vùi đầu vào bàn thì nhịn không nổi cười lên. Rút usb ra, cô quay về chỗ ngồi của mình, thấy thời gian vẫn còn sớm, lấy điện thoại ra lén mở Weibo của trang web tư vấn, cuối cùng cũng thấy được tin của mình.
Trang web tư vấn: "Cùng nữ thần tiếp xúc được một khoảng thời gian, tôi đối với cô ấy có thể không chỉ đơn thuần là thích như lúc trước nữa."
Ngải Tiếu: "......"
Cái tiêu đề này là chuyện quái quỷ gì thế! Tuy, tuy ý cô muốn biểu đạt cũng giống vậy, nhưng trang web này đưa ra tổng kết có phải là quá trực tiếp không?!
Cô ngượng ngùng xem bình luận, nhìn thấy đủ loại câu trả lời bên dưới, cô ôm mặt mình lại.
"Đây là cố ý rải thức ăn chó hả?!" ——Không phải đâu! Cô quả thật là nghiêm túc cần tư vấn mà!
"Lần trước tôi còn cỗ vũ chủ thớt đừng có nhát gan, bây giờ tôi cảm thấy....... thôi bỏ đi, chủ thớt cứ tiếp tục nhát gan đi, nữ thần rõ ràng làm muốn cưa cô, cứ nằm đó mà hưởng thụ là được." ——Cái quái gì thế, sao cô đọc không hiểu vậy?!
"Mấy người cần tư vấn có 9 phần là các cô gái, còn người chủ thớt miêu tả lại là nữ thần. Hơ, tôi có phải là phát hiện được một chuyện hay ho không?" ——Đúng vậy, ngươi phát hiện được một chuyện rất hay ho đó.
"Cá 10 bịch snack, câu chuyện tiếp theo là hai người ở chung với nhau đó:)" ——Làm gì có......
......
Ngải Tiếu vừa xem vừa trả lời thầm trong bụng, cho đến khi cô thấy Tô học tỷ đi vào, liền cất điện thoại đi. Tuy cô không có lướt Weibo nhưng trong đầu giờ toàn là mấy bình luận của mọi người trong Weibo, khi học tỷ đi ngang qua thì cô vẫn trong trạng thái thả hồn theo gió.
Tô Tư Doanh giơ tay ra huơ trước mặt Ngải Tiếu, chiếc nhẫn bạc tinh xảo ở gión giữa đập vào mắt, Ngải Tiếu liền phản ứng ra, ngại ngùng nói câu "chào học tỷ". Tô Tư Doanh mỉm cười ngồi bên cạnh cô: "Vẫn chưa đỡ à?"
Cô lắc đầu: "Đỡ nhiều rồi, đã không còn cảm giác gì rồi."
"Mắt em rất đỏ, hay là về sớm nghỉ ngơi đi. Vậy đi, thứ tự báo cáo lúc trước thay đổi một chút, em lên nói đầu tiên đi, nói xong thì rời khỏi được rồi đó." Tô Tư Doanh nói xong thì kêu bộ trưởng đang sắp xếp chỗ ngồi qua: "Lưu Lưu, cậu lát nữa sắp xếp lại tất cả nội dung báo cáo của hôm nay, gửi cho Ngải học tỷ đi."
"Được thôi, em biết rồi. "Lưu Lưu cười với bọn họ một cái rồi tiếp tục công việc.
Ngải Tiếu không muốn được đối xử đặc biệt quá, sự quan tâm trong ánh mắt Tô học tỷ làm cô không kịp nói ra lời từ chối. Thở dài, cô chỉ còn cách nhận phần tâm ý này, nói tiếng cám ơn với học tỷ.
Không lâu sau, Lưu Lưu lên phát biểu cuộc họp bắt đầu, cậu ta đơn giản giới thiệu chút lịch sử của hội liên hiệp ngoại ngữ, sau đó là vào vấn đề chính. Ngải Tiếu là người đầu tiên lên bục tổng kết và báo cáo kế hoạch công việc, sau khi kết thúc thì Tô Tư Doanh kêu cô rời khỏi trước, Ngải Tiếu dưới ánh nhìn của mấy chục người trong phòng ra khỏi phòng họp, cảm thấy sau lưng đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Khi báo cáo thì không hề căng thẳng chút nào, nhưng khi rời khỏi cuộc họp sớm thì lại làm cho cô thấy rất căng thẳng.
Ra khỏi tòa nhà, Ngải Tiếu vội vàng lấy điện thoại ra, đăng nhập vào QQ, kết quả là một trận thất vọng. Lúc nãy khi đi ra thì thấy điện thoại rung, do lúc đó không tiện xem, còn tưởng là Nhạn nữ thần gửi tin làm cô thấy rất sốt ruột, sau đó thì hy vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn.
Cô nhấn vào xem tin nhắn của Đoàn Tử, sau đó thở dài.
-Đoàn Tử: Trú Đại yêu dấu của tôi ~~~ phần lời viết tới đâu rồi ~~~
-Trú Trú: Xin lỗi, hai hôm nay có việc nên chưa có viết.
-Đoàn Tử: Không sao không sao, tôi chỉ hỏi thăm thôi, cũng quen nhau lâu vậy rồi mà sao Trú Đại vẫn cứ khách sáo vậy hả T^T, Đường Đường lúc nãy có gửi file ghi âm lời độc thoại cho tôi nghe rồi, cô có muốn nghe thử không~
Ngải Tiếu ngẩn người, đánh chữ: Được.
File được gửi qua, cô nhận xong thì đeo tai nghe lên. Phần thu âm chỉ đơn giản giảm bỏ tiếng ồn, giọng nói không qua hậu kỳ chỉnh sửa nghe rất êm tai, nhưng khi cô ấy truyền đạt tình cảm trong phần độc thoại đã đánh trúng vào trong lòng Ngải Tiếu. Không có hiệu ứng âm thanh của chiến trường, không có âm nhạc ai oán trong thâm cung, từng câu từng chữ đơn giản đó giống như là có phép thuật vậy, làm cô trong chớp mắt như đang chìm đắm trong thế giới quốc loạn dân bất an đó.
Cô nghe xong một lần, dưới ánh nắng mặt trời hít thở sau vài cái, cúi đầu đánh chữ.
-Trú Trú: Tình cảm diễn đạt rất thích hợp, rất kỳ vọng vào phần đối thoại của cô ấy.