• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng thở nhè nhẹ của hai người mà thôi.

Ngải Tiếu móc lấy ngón tay nữ thần nói: "Em sao nỡ phạt chị chứ."

Nhạn Đường nhìn cái tay bọn họ đang nắm với nhau, bắt đầu thành thật khai chuyện biết được thân phận Ngải Tiếu sau khi nói chuyện với Dịch Nhàn, rồi sau đó mình che giấu thân phận tìm Ngải Tiếu học tiếng Nhật.

Ngải Tiếu: "......"

Bạn học Nhạn Đường lặng lẽ cúi đầu, con sóc nhỏ buông ngón tay đang nắm tay cô ra, không nói một câu, chỉ tức giận đùng đùng nhìn cô. Cô mím môi lại, cũng khai ra chuyện giả bộ gặp mặt nhau lần đầu, khai hết từ đầu đến cuối.

Ngải Tiếu lúc nãy còn nói là "sao nỡ phạt nữ thần" giờ lại "hứ" một tiếng mạnh, quay người qua dùng lưng biểu thị mình đang tức giận trong im lặng.

"Chị sai rồi......" Nhạn Đường nói nhẹ, ghé sát tai em ấy nói lời xin lỗi—— dùng giọng nói dịu dàng của cô trong thế giới 2D.

Mới đầu Ngải Tiếu nghe cô ấy "khai" thì thấy có hơi tức giận, giận cô ấy vì đóng kịch lừa dối mình, còn giả bộ làm "quần chúng vô tội" suốt nữa chứ! Nhưng khi nữ thần ghé sát tai mình nhỏ tiếng xin lỗi thì cô lại cảm thấy không có gì để giận nữa rồi, dù sao thì lúc đó nữ thần che giấu thân phận cũng chỉ vì tiếp cận mình mà thôi. Dựa vào tính cách của mình mà nói, nếu nữ thần bộc lộ thân phận ngay từ đầu thì mình có lẽ đã bị dọa đến không có cách nào cư xử bình thường với cô ấy trong đời thực được, sự phát triển theo từng bước này mới dễ thích ứng hơn.

Nhưng...... nhưng, cô không thể nào dễ dàng tha thứ cho người đã che giấu thân phận lừa dối mình lâu như vậy được! Tất cả những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên tốt đẹp, không ngờ đều là mưu kế của nữ thần!

Trước giờ cô chưa từng nghĩ qua Nhạn nữ thần nhìn thành thật vậy mà lại mưu mô đến thế!

Cô quyết định bướng bỉnh một lần, dù sao thì giờ trong giới cổ phong và giới tác giả bách hợp đều biết cô với Nhạn Đường về chung một nhà rồi, mình cũng cầm chắc cái thân phận "kiều thê của nữ thần", cho dù bướng bỉnh thì cô cũng có tự tin hơn!

Do đó Ngải Tiếu lại "hứ" lên một tiếng, cực kỳ nghiêm túc nói: "Vô ích thôi, chị lừa dối em lâu như vậy, tưởng một câu "chị sai rồi" là có thể giải quyết được hả? Em tuyên bố, hôm nay chị không có good night kiss đâu."

Cô nghe được tiếng nữ thần cười nhẹ, do đang ở sát bên tai cô, giọng cười nghe rất quyết rũ, cô chút nữa là yếu lòng bởi vì giọng cười này rồi.

Nhạn Đường sau khi cười thì hỏi nhẹ: "Vậy em muốn chị làm gì thì mới tha thứ cho chị đây?"

Con sóc nhỏ nhe răng cửa ra: "Chị muốn có được sự tha thứ của em tất nhiên là phải tự mình nghĩ cách rồi!"

Nhạn Đường trả lời: "Vậy nữ hoàng đại nhân có nơi nào muốn đi không? Mai chúng ta có thể đi chơi."

Khi cô nói đến "nữ hoàng đại nhân" thì nhấn mạnh hơn xíu, Ngải Tiếu vừa nghe là biết cô ấy đang vào vai tướng quân trong Tướng Sơn. Nhưng mình sao có thể bị dụ dỗ dễ dàng vậy được chứ, chỉ một vai diễn nhỏ nhoi thôi, cô còn lâu mới mắc lừa!

Sau đó một lát sau.....

Ngải Tiếu: "Thành phố bên cạnh mới mở một công viên chủ đề." (Công viên theo chủ đề, khác với công viên giải trí)1

"Được, em ngủ đi, chị đi xem đường đi." Nhạn Đường mỉm cười rồi ngồi dậy, Ngải Tiếu nghe được tiếng sột soạt ở đằng sau, quay người qua nói: "Trễ rồi, chị ngủ trước đi, chúng ta có thể đi vào tuần sau."

"Thật ra chị không có ngủ sớm như em." Nhạn Đường giơ tay ra muốn xoa đầu em ấy, nhưng nghĩ đến mình vẫn đang trong thời kỳ "thành khẩn xin tha thứ" nên rút tay lại, "Em ngủ đi, chị sẽ vặn đèn tối xíu."

Ngải Tiếu do dự nói: "Nhưng chị không ngủ thì em cũng ngủ không được."

"Vậy chị dỗ em ngủ trước rồi mới xem." Nhạn Đường đặt điện thoại xuống, vặn đèn xuống mức tối nhất có thể, "Hát ru em ngủ thì sao hả?"

Ngải Tiếu: "......"

Cái tình tiết hát ru này mất mặt quá!

Nhưng do hiện giờ mình là "nữ hoàng đại nhân" cần được dỗ ngọt, cô điều chỉnh lại tư thế nằm, quyết định thoải mái hưởng thụ đãi ngộ dành riêng cho cô.

Thấy em ấy nằm ngay ngắn lại, Nhạn Đường mở miệng ra hát ru thật. Giọng cô bình thường rất trong trẻo, nhưng vì để tạo ra không khí cho giấc ngủ, khi hát cô cố ý hạ thấp giọng xuống, giọng hát thư thái thảnh thơi thoát ra khỏi miệng, làm người ta cảm thấy cực kỳ dễ chịu.1

Đã 10h hơn rồi, mấy ngày hôm nay bận chuyện giao lưu với nước Nhật, tối nay lại trải qua một buổi giao lưu trên YY, Ngải Tiếu rất nhanh có được cơn buồn ngủ, nằm trong chăn từ từ ngủ thiếp đi. Nhạn Đường gọi tên Ngải Tiếu, thấy không có phản ứng gì, nhè nhẹ cúi đầu xuống hôn lên má em ấy một cái, coi như là bảo vệ được chủ quyền của good night kiss.

Cô lấy điện thoại ra tiếp tục tra thông tin của công viên chủ đề ở thành phố bên cạnh. Công viên chủ đề bao gồm 3 hạng mục lớn là công viên lục địa, công viên dưới nước và công viên điện ảnh, có thể nói là tâm huyết để phát triển ngành du lịch của thành phố đó, nhưng cũng vì vậy mà vé vào cổng phải đặt trước ít nhất một tuần, nếu đi đột xuất thì không mua được vé đâu.

Nhạn Đường suy nghĩ rồi nhấn mở avatar của Đoàn Tử.

-Nhạn Lai Thời: Cậu có quen Hoàng Ngưu không?

-Đoàn Tử: Thánh rải thính, tớ ngay đến cậu còn không quen thì sao quen Hoàng Ngưu được chứ:)

-Nhạn Lai Thời:......

-Đoàn Tử: Cậu tìm Hoàng Ngưu làm gì?

-Nhạn Lai Thời: Mua vé dỗ ngọt bạn gái.

-Đoàn Tử:...... Vậy bai:)5

Đoàn Tử quả thật quen biết rất rộng, tuy vẫn tức giận vì hành vi rải thính "ngông cuồng" của Đường Đường, nhưng nghĩ đến cô ấy vì để dỗ ngọt Trú Đại nên cũng gửi số liên lạc cho cô ấy. Nhạn Đường đặt hai vé, rồi lại tra xem hướng dẫn du ngoạn, cuối cùng cũng thấy buồn ngủ, nằm xuống ngủ bên cạnh con sóc nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK