• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hể——

Ngải Tiếu bị cái ngữ khí giống như tủi thân làm nũng của nữ thần làm cho hết hồn, thấp thỏm đánh chữ trả lời.

-Trú Trú: Em...... em không có nghĩ nhiều như vậy, xin lỗi orz

-Nhạn Lai Thời: Hahaha, chị nói đùa thôi. Lời nhạc viết rất tốt, muốn kéo em về để chuyên viết lời ghê ^-^

-Trú Trú: Nếu chị không chê thì tất nhiên là được rồi!

-Nhạn Lai Thời: Quyết định vậy đi~

Nữ thần hôm nay dễ thương quá! Ngải Tiếu xoa mặt, cảm thấy mình sắp cười giống mấy ông chú biến thái rồi.

-Trú Trú: Được, quyết định vậy đi.

Cô đánh xong câu này, đỏ mặt ngã người về phía sau, nhìn thấy Hoàng Tiểu Duyệt đang bê thau rửa mặt về phòng, cô hỏi: "Sao hôm nay tắm rửa sớm vậy?"

"Sắp tới tháng 4 rồi, tháng 4 cậu biết có nghĩa là gì không, tháng 4 không giảm cân thì tháng 5 sẽ bi thương! Tớ phải đi tắm rửa sớm, nếu không sẽ nhịn không nổi đi ăn đồ nữa." Hoàng Tiểu Duyệt đặt thau xuống, lấy khăn lông lau mặt, "Cậu nhỏ con như vậy không cần giảm cân, có nói với cậu cậu cũng không hiểu đâu."

"Ơ, vậy tớ ủng hộ cậu bằng tinh thần nha." Ngải Tiếu lại ngồi thẳng lên lại.

Hoàng Tiểu Duyệt thở dài, ngồi trước gương dưỡng da. Ngải Tiếu tập trung tinh thần, tiếp tục bàn chuyện lời nhạc với mọi người trong group. Thanh Ngọc Chiết cảm thấy phần lời không có vấn đề gì hết, bắt đầu thương lượng với cô việc hát thử.

Ngải Tiếu vẫn là lần đầu tiên chat riêng với vị đại thần soạn nhạc Thanh Ngọc Chiết này, không biết tại sao, vị này nói chuyện có cảm giác rất thần bí, điều này làm cô hơi hoang mang.

Giống như...... giống như là đối phương biết một bí mật gì đó liên quan đến mình vậy, còn thuộc loại bí mật rất quan trọng nữa.

Ngải Tiếu tự cảm thấy mình chỉ có một bí mật lớn là Nhạn nữ thần thôi, nhưng chuyện này đến Nhạn nữ thần cũng không biết nữa thì sao một người không quen như Thanh Ngọc Chiết lại biết?

Cô chỉ coi như mình suy nghĩ nhiều thôi, bỏ qua những suy nghĩ lung tung kia, chuyên tâm thảo luận việc hát thử với anh ta. Thanh Ngọc Chiết nói mình gần đây đang bận chế tác mấy ca khúc thương mại, hát thử sợ không có thời gian, muốn giao hết việc hát thử cho Khổ Trú. Nhưng Ngải Tiếu lại hoàn toàn không có kinh nghiệm gì trong việc hát thử, cho dù cô có nắm bắt lời nhạc với âm nhạc có tốt đi nữa, hát không ra được cảm giác cần có thì cũng vô ích.

Cuối cùng hai người mỗi người nhường một bước, Thanh Ngọc Chiết tìm người có chuyên môn giải quyết dùm cô chuyện hát thử, còn Ngải Tiếu cần phải hát hết nguyên bài, đồng thời phải giao bản demo trước thứ 7 này.

Cũng may là Ngải Tiếu từ sớm đã chuẩn bị cho việc hát thử, đối với kết quả này không có cảm giác gì, còn Thanh Ngọc Chiết thì thở phào nhẹ nhõm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì chạy đi tìm Đoàn Tử.

-Thanh Ngọc Chiết: Tớ tìm một người bạn dạy Khổ Trú hát thử, hoàn thành nhiệm vụ.

-Đoàn Tử: Làm tốt lắm, Trú Đại không có kinh nghiệm, cậu kêu người bạn đó nhớ dạy cô ấy đàng hoàng.

-Thanh Ngọc Chiết: Tại sao không nhờ Đường Đường trực tiếp dạy cô ấy, như vậy không phải là xúc tiến được tình cảm hơn hả?

-Đoàn Tử: Lão Tần nói muốn cho Đường Đường một sự kinh ngạc =. =

-Thanh Ngọc Chiết:......Phục cậu ta thật.

Thanh Ngọc Chiết gọi điện thoại kêu bạn mình online add Khổ Trú, sau đó thoát QQ, quay ghế qua trước mặt phím đàn tiếp tục làm việc. Bạn anh ta add Khổ Trú rồi hỏi cô có thể lên YY không.

Ngải Tiếu đăng nhập YY, vào kênh bí mật trong giới của Nhạn nữ thần, nhìn thấy trong đó có 6 cái nick, hít thở nhẹ một hơi.

Mấy nick ở đây lấy đại ra một người cũng có thể làm cho fans trong giới cover điên cuồng lên, Ngải Tiếu quét mắt qua một cái nick màu cam sáng chói, chưa kịp đợi cô nhìn rõ được người nói chuyện là ai, thì đột nhiên bị kéo vào một room nhỏ.

Trong room ngoại trừ cô ra thì có hai người...... Đoàn Tử và người bạn kia. Ngải Tiếu quay đầu qua hỏi Hoàng Tiểu Duyệt có sợ bị làm ồn không, thì thấy cô ấn đang chăm chú xem phim truyền hình......

Lặng lẽ mở micro lên, Ngải Tiếu chào hỏi mọi người.

Đoàn Tử bình thường cứ thích thể hiện mình đáng yêu, vừa lên tiếng không ngờ lại là giọng của ngự tỷ. Cô biểu thị sự hưng phấn khi nghe được giọng của Khổ Trú, sau đó nói đùa với bạn của Chiết Tử: "Tiểu tác giả của chúng ta đang mắc cỡ đó, làm phiền anh bạn rồi."

"Không sao, không làm phiền, chúng ta bắt đầu nói nha." Một giọng nam trầm vang lên, Ngải Tiếu lập tức lấy sổ ra chăm chú nghe giảng, nghe được một hồi thì nghe được âm thanh báo có người mới gia nhập.

Người mới đến là Châu nam thần nổi tiếng trong giới cổ phong, không ít fans đều ghép đôi anh ta với Nhạn Đường. Mấy người hiểu chuyện thì tự mình thỏa mãn trong giới, mấy người không hiểu chuyện thì chạy đi nói bậy ở weibo của hai người. Ngải Tiếu cảm thấy mình giống như đang trong thế giới hư ảo vậy, những chuyện thực thực hư hư trên mạng rõ ràng xa vời vậy mà giờ phút này lại rất gần mình.

"Ồ, đang lên lớp à?" Châu nam thần vừa mở miệng là Đoàn Tử suýt chút nữa quỳ lạy, mau mau lên tiếng: "Ông mau ra ngoài, ông ở đây thì ai mà lên lớp được nữa!"

Châu Li cười: "Tám bên kia không có đã, tui qua đây chơi chút. Dự thính, dự thính được chứ hả."

Ngải Tiếu cứ giả chết, bạn của Chiết Tử quen biết với Châu Li, hai người nói được vài câu thì chủ đề chuyển qua người lạ duy nhất trong room.

"Trú Trú Muốn Ăn Cánh Gà Rán....... hahaha, ai vậy?" Châu Li hỏi xong thì trong room im lặng như tờ, Ngải Tiếu ngượng ngùng một hồi, mở miệng trả lời: "Xin chào, tôi là người viết lời cho bài hát mới của Nhạn Đường, đang học hát thử."

"À, tôi có nghe nói qua......." anh ta vẫn chưa nói xong thì Đoàn Tử liền cắt ngang: "Dự thính thì dự thính đi, tắt micro, thời gian chúng ta không có nhiều đâu."

Châu Li cười trêu chọc, chỉ cần nghe giọng nói thôi là làm người ta muốn mang thai. Ngải Tiếu nghe giọng cười của anh ta thì rùng mình, cảm giác thần bí này sao quen quá vậy....... y như lúc trò chuyện với Thanh Ngọc Chiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK