Beila nhận thấy được trong lời nói của mình có điểm không đúng, trên mặt tươi cười hơi hơi có chút ngượng nghịu, nhưng nháy mắt liền khôi phục như thường, hỏi ngược lại: "Vì sao anh luôn cảm thấy được tôi có âm mưu với tòa thành?"
Thạch Thiên trách mắng: "Cô nhìn tòa thành Thiên Thạch hiểu biết như thấu triệt, lại vừa lôi kéo tôi về nhà uống mê hồn rượu, chẳng lẽ không có mục đích? Ai mà tin!"
Beila cười nói: "Tôi mời anh uống không phải mê hồn rượu, anh đoán cũng không hoàn toàn sai, mục đích đương nhiên là có."
Trong lòng Thạch Thiên thầm nghĩ nếu ngay cả điều này mà mình cũng không nhìn ra, chẳng phải là tên ngu ngốc sao, liền nói: "Có mục đích là tốt rồi, cô nói mau đi, tôi có thể đáp ứng cô, chỉ cần cô cung cấp manh mối của Alex, tôi sẽ giúp cô đi tìm cha."
Beila hỏi: "Việc tìm được cha tôi, dường như anh không tiếc công sức, có thể nói cho tôi biết nguyên nhân vì sao không?"
Thạch Thiên nói: "Chẳng phải tôi vừa nói cho cô thôi, chính là tìm ông ấy hỏi mấy vấn đề."
Beila tiếp tục hỏi: "Vấn đề gì mà cần phải tìm cha tôi? Việc này liên quan đến cha tôi à, cha tôi đã mất tích nhiều năm, sống chết còn chưa rõ, nếu anh không giải thích rõ ràng, tôi sẽ không nói cho anh cái gì hết."
Thạch Thiên nghĩ lại, nếu có một người xa lạ đột nhiên chạy tới hỏi mình về Thạch Lệ, khẳng định mình cũng phải hỏi cho rõ ràng, mình theo Beila đến bây giờ, cảm thấy được thái độ Beila có điểm không bình thường, thực chất dường như không lo lắng cho sự mất tích sống chết của cha trong bốn năm nay.
Hắn không cần biết nguyên nhân vì sao, gật gật đầu, liền nói ra tình hình bốn năm trước Alex đã tới tòa thành Thiên Thạch. Bất quá hắn cũng chỉ là nghe Laurent kể lại qua loa, Alex đã nói cho Laurent nghe về nội tại sinh mệnh, cuối cùng nói: "Tôi cảm thấy được cha cô nói có chút đạo lý. Nhưng Laurent nói không hiểu được, cho nên phải gặp để hỏi một vài vấn đề."
Beila biết chuyện bốn năm trước Alex từng đến tòa thành, cũng đoán Thạch Thiên tìm đến cha mình có thể liên quan đến bốn năm trước vấn an Laurent, nhưng nghe mục đích của Thạch Thiên, cũng vẻ mặt ngoài ý muốn, kinh ngạc nói: "Anh… anh không tiếc công sức tìm cha tôi, chính là vì… hỏi về nội tại sinh mệnh lực?"
Nếu thay bằng một học giả hoặc học sinh tìm đến cha mình tham thảo lời đề nghị này, Beila có lẽ sẽ không kỳ quái, có thể thấy Thạch Thiên không giống hạng người cố chấp theo đuổi học vấn.
Thạch Thiên gật đầu nói: "Đúng vậy."
Beila cười, đem mặt ghé lên vai Thạch Thiên, thở gấp nói: "Không nghĩ rằng anh đối… đối với vấn đề đó theo đuổi mãnh liệt như vậy, tôi thật sự là không biết làm thế nào. Đúng rồi, anh không phải hâm mộ lão Laurent sống đến hơn một trăm ba mươi tuổi vẫn khoẻ mạnh như thanh niên. Cho nên muốn tìm ra nguyên nhân, để chính mình cũng trường thọ? Nghe nói các người phương Đông thời cổ hậu đế vương đều trăm phương nghìn kế muốn trường sinh bất lão, vì thế làm khuynh bại thực lực của cả một nước, anh là không phải cũng muốn học theo bọn họ làm như vậy? Hiện tại tuổi còn trẻ, có phải… có phải đã quá lo lắng hay không…"
Thạch Thiên biết nàng cười nhạo mình, bực dọc nói: "Mục đích của lão tử đã nói, hiện tại cô có thể giúp tôi tìm cha cô chứ?"
Beila nhịn cười, lắc đầu từ chối ý kiến nói: "Cha tôi chính là một giáo sư nhân loại học. Đều không phải là thuật sĩ chiếu phương trong truyền thuyết, năm đó cùng lão Laurent lý luận phỏng đoán, cũng từng nói qua với tôi, bất quá cũng không chứng cứ xác thực, rất nhiều người trong giới học thuật đều phản đối lý luận của cha tôi, chỉ sợ cho dù anh tìm được cha tôi, ông cũng rất khó giúp đỡ anh. Thực sự tôi không biết gì về sự mất tích của cha tôi, nếu tôi biết thì tôi đã tự mình đi tìm, còn có thể chờ ở đây sao?"
Thạch Thiên thấy Beila cho rằng mình muốn trường thọ mà tìm Alex, cũng không thèm đi về phía nàng giải thích, nói: "Không liên quan, tôi có tâm để ý chuẩn bị, cô đem những gì cô biết nói cho tôi, tôi đi tìm thay cô."
Beila chớp mắt, hỏi: "Ý của anh là chỉ cần tôi đem gì về sư mất tích của cha tôi nói ra, anh sẽ thỏa mãn yêu cầu của tôi đưa ra phải không?"
Thạch Thiên nói: "Đúng vậy, đương nhiên là lão tử có thể." Thầm nghĩ vạn nhất cô làm không xong, thì lão tử cũng sẽ không đáp ứng. Tuy rằng đây là việc không mong muốn nhưng các sự chuyện tình kiểu như này hắn đã trải qua quá nhiều, khiến cho hắn luôn luôn cảnh giác cao độ.
Beila gật đầu cười nói: "Yêu cầu của tôi kỳ thật rất đơn giản, anh có thể làm được dễ dàng."
Thạch Thiên vội nói: "Nói mau đi."
Beila nói: "anh đừng nóng vội, anh muốn biết chúng tôi vì sao một mực chú ý tòa thành không?"
Thạch Thiên đương nhiên muốn biết, chỉ là không hỏi, thấy Beila muốn nói lý do, lúc này gật đầu nói: "Nói cho tôi nghe xem nào."
Beila nói: "Vừa rồi tôi có nói, các tổ chức nghiên cứu khoa học trên thế giới đều tự phát mọc lên, là nơi mà mọi người trao đổi học thuật, cùng nhau phá giải khoa học, cởi bỏ vấn đề nan giải, cha tôi là một thành viên trong chúng tôi."
Thạch Thiên mắt lé nhìn nhìn Beila, thầm nghĩ: "Nếu cô dùng "Chúng tôi", đương nhiên cũng là một thành viên trong đó, cha cô tựa hồ quả thật có chút kiến thức, nếu không tôi cũng không tìm đến, cô hiển nhiên cũng dám tự nhận mình là nhà khoa học thành công…
Beila tựa hồ nhìn ra hàm ý trong ánh mắt Thạch Thiên, khẽ cười nói: "Vốn học thức của tôi như vậy không đủ tư cách tham gia này tổ chức, ở trong tổ chức tâm lý học cũng không nghiên cứu hạng mục gì quan trọng. Bất quá bởi vì cha tôi sau khi mất tích, ông lưu lại gì đó cần người trông giữ, mặt khác thành viên lại đều bề bộn nhiều việc, cho nên mới ngoại lệ để tôi gia nhập, miễn cho đừng đánh mất nhiều năm tâm huyết của cha tôi."
Trong lúc hai người nói chuyện khoảng cách thân thể càng ngày càng gần, Beila tựa hồ nghiên người dựa vào Thạch Thiên, tay khoát lên trên vai Thạch Thiên, tuy rằng nói chuyện vẫn bình thường, có thể Thạch Thiên đã là cảm thấy ăn không tiêu, thân thể chuyển động, nói: "Cha cô nghiên cứu cái gì?" Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Beila nói: "Đương nhiên là nhân loại học."
Thạch Thiên lại hỏi: "Nhân loại học… là nghiên cứu cái gì…?"
Beila cười nói: "Nhân loại học là tiến hành nghiên cứu từ sinh vật đến con người, nội dung bao gồm rất nhiều, cha tôi sở trường chính là thể chất sinh vật nhân loại học, chủ yếu là di truyền, mặt sinh lý. Cái khác phương diện còn có khởi nguyên nhân loại, phát triển, các loại chủng tộc, các nền văn hóa, khảo cổ, ngôn ngữ, đều thuộc loại phạm trù nhân loại học, có thể nói rằng kể không hết."
Thạch Thiên gật đầu nói: "Vậy là không phải cha cô có hứng thú nghiên cứu mà là tổ chức của các cô muốn nghiên cứu tòa thành?"
Beila lắc đầu nói: "Điều khiến chúng tôi cảm thấy hứng thú không phải tòa thành, mà là người trong tòa thành."
Thạch Thiên giật mình nói: "Nguyên lai cô là muốn tôi muốn nghiên cứu mấy người trong tòa thành đúng không? Phải không?" Thầm nghĩ thật không khó khăn, mình chỉ gọi một cú điện thoại, thì mấy chục tên sẽ có mặt tại đây. Đại khái là tổ chức nghiên cứu phát hiện người trong tòa thành mỗi người đều có năng lực khác hẳn với người thường, bọn họ nào biết đâu rằng đây là học tâm pháp cùng võ nghệ của mình. Mấy tên làm khoa học không rõ nguyên nhân tự nhiên đã nghĩ đi nghiên cứu.
Nghĩ đến đây lại cảm thấy được không đúng, thật muốn là đơn giản như vậy, bọn họ trực tiếp đi tòa thành mời không phải được sao, vì sao bọn họ phải lén lút, chẳng lẽ cần đem người đi giải phẫu, sẽ liên quan đến sinh mệnh con người. Beila rõ ràng cũng học tâm pháp, hơn nữa tu vi cao không thua gì mấy người đứng đầu tòa thành, như thế nào lại không biết người trong tòa thành cũng tu luyện tâm pháp, rõ ràng có gian lận.
Nghĩ đến đây trong lòng khẽ động, âm thầm phát ra một tia thực khí, thông qua tay Beila đang khoát trên vai mình trên tiến vào trong khí mạch của nàng, nghĩ muốn điều tra nàng rốt cuộc tu luyện tâm pháp gì?
Beila làm cho Thạch Thiên kinh ngạc vô cùng, tâm pháp mà Beila tu luyện quả thật rất giống với loại tâm pháp mà chính mình truyền thụ cho toà thành, nhưng tuyệt đối không phải học được từ trong tòa thành. Bởi vì Beila chân khí tại đan điền hùng hậu, không những bằng phần lớn người trong tòa thành mà còn tinh thuần hơn rất nhiều lần, so với mình không kém lắm, người thường tu luyện vài chục năm cũng khó phá tan quan mạch thế nhưng đều đã đả thông, khó trách cảm thấy tu vi của nàng cực cao.
Điều này làm cho Thạch Thiên khó hiểu, cũng biết rằng độ tinh thuần của chân khí chủ yếu không phải bởi vì tâm pháp khác nhau, mà phải không ngừng khổ tu năm tháng mới có thể đạt độ tinh thuần khó tin, nói như vậy, chân khí trong cơ thể càng hùng hậu lại càng tinh thuần.
Tuy rằng tâm pháp cũng liên quan đến tư chất và sự giác ngộ của mỗi người, có thể tư chất của Beila rõ ràng không bằng Thạch Thiên ngộ tính của nàng cao tới đâu cũng không thể tu luyện ra chân khí tinh thuần như thế. Thạch Thiên cũng là trải qua ngàn năm tu luyện, chín lần chuyển thế mới đạt độ tinh thuần đến bây giờ.