Thạch Thiên liếc nhìn cô một cái nói: "Điên à, buổi chiều cô có đi ra ngoài không?"
Macy lắc đầu kiên quyết nói: "Không! Tôi sẽ không rời khỏi phòng này, anh đừng có dính vào cô gái này"
Thạch Thiên đáp: "Tốt nhất là cô giúp tôi trông chừng cô gái này, chờ cô ấy tỉnh lại thì bảo cô ấy về nhà, đừng bao giờ để cô ấy quay lại đây."
Macy nghe vậy ngẩn ra, không hiểu ý nói: "Ý của anh là muốn tôi ở đây cùng cô ấy, đợi cô ấy tỉnh lại rồi lại… lại… đuổi cô ấy đi?"
Thạch Thiên gật đầu nói: "Không sai, chẳng phải cô nói buổi chiều không có việc gì làm sao? Vậy hãy giúp tôi việc này, giường này đủ lớn, hai người ngủ sẽ không vấn đề gì."
Macy nhìn Lý Hiểu Lệ đang nằm trên giường, quần áo chỉnh tề, đồ trang sức trên người trang nhã không phải là một người hư hỏng, cô thở nhẹ, biết mình đã hiểu lầm Thạch Thiên, nhưng trong lòng lại càng thêm rối bời, hỏi: "Cô này là ai, có bị bệnh gì không?"
Thạch Thiên cười gượng nói: "Chỉ phiền phức, không bị bệnh gì cả, vẫn đang ngủ đấy".
Macy nghe vậy không nhịn được nên quay lại nhìn Lý Hiểu Lệ, thấy cô sắc mặc khỏe mạnh hồng hào, không giống như người mệt mỏi quá độ, vẻ kinh ngạc nói: "Cô ấy bị anh khiêng về như vậy mà vẫn có thể ngủ say như thế, có lẽ cô ấy bị bệnh gì đó. Dù muốn hay không anh cũng nên gọi bác sĩ đến kiểm tra cho cô ấy, tôi có người bạn làm bác sĩ, phòng khám của anh ta cách đây không xa lắm, đi đường lớn một tí là đến." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Thạch Thiên lắc đầu nói: "Không cần, cô thay tôi trông chừng cô ấy là được rồi", uống phải loại quái rượu kia một tên bác sĩ tầm thường thì làm sao tra ra. Hắn uống rượu nhiều hơn rất nhiều so với Lý Hiểu Lệ, sau khi uống hắn có cảm giác mê man nhưng một lúc sau lại trở về bình thường, thể chất Lý Hiểu Lệ là người thường, có lẽ nhiều nhất cũng chỉ ngủ một giấc đến sáng là cùng, sẽ không có việc gì.
Lúc này, dị năng tại mi tâm lại bắt đầu quấy phá, Thạch Thiên đẩy cửa đi đến một gian phòng khác không ai ở.
Macy đợi nửa ngày mới thấy Thạch Thiên xuất hiện, nghĩ đến thời gian cấp bách của Samantha chỉ cho một ngày. Dưới tình thế cấp bách đó cô đuổi theo hô: "Thạch Thiên, anh đi đâu?"
Thạch Thiên đáp: " Tôi đi tìm nơi thanh tĩnh để vận công"
Macy khó hiểu hỏi: " Vận công là cái gì?... Là công tác sao?"
Thạch Thiên đáp: "Cũng gần giống như thế, có việc gì cần tôi giúp à?"
Macy mặt hơi hơi đỏ lên, bộ ngực đầy đặn cố gắng phô ra trước mắt Thạch Thiên, nói: "Cũng không có việc gì, tôi nghĩ… Tôi nghĩ… Tôi chỉ muốn hỏi anh có ăn cơm không, vừa rồi nhà ăn đem đến chút thức ăn, bất quá… bất quá tôi mới ăn một ít, tôi có thể bảo họ đem đến phần khác…" Cô muốn hỏi đương nhiên không phải chuyện này, chính là muốn tán tỉnh hắn nhưng nói không nên lời, mồ hôi đổ đầy trên mũi và trên trán nàng.
Thạch Thiên mới từ nhà Beila trở về, nóng lòng đi hóa giải dị năng kia, thấy Macy vẻ ấp úng, không kiên nhẫn nói: "Không ăn, chờ tôi hoàn thành xong việc quan trọng rồi hãy nói sau" Rồi xoay người đi vào một gian phòng, Macy không cam lòng đuổi theo vào gian phòng đó, nhưng Thạch Thiên đã đóng cửa lại.
Macy tức giận bước đến khung cửa đá một đá, trong lòng trách Thạch Thiên có mắt không tròng, thấy trước mặt một thân hình vô cùng gợi cảm thế này mà lại vờ như không thấy, không hề có chút phản ứng. Nếu đối với những người đàn ông theo đuổi mình, mặc kệ thân phận hắn thế nào, nhìn thấy mình trong dáng vẻ này, chắc hẳn bọn họ sẽ mặt dày mày dạn quỳ gối dưới váy mà xin được đáp trả tình yêu.
Nghĩ đến đây cảm giác căm giận không nguôi, vì bình thường cao ngạo trước mặt đàn ông, chợt nhớ tới trên người mình, ngẩng đầu trở lại phòng ngủ ngồi xuống. Cô nghĩ thầm rằng tên tiểu quỷ này không phải thích vẻ đẹp trên người, mà có gì đó đặc biệt khác người. Chính mình cũng là người đầu tiên ăn mặc thế này mà chủ động tiếp cận đàn ông, vậy mà hắn cũng không thèm liếc mắt, còn nói muốn đi công tác gì đó. Ở trong khách sạn thì làm gì có công tác quan trọng nào, hay là hắn đi đá bóng? Một hồi nếu hắn thấy sai lầm, đừng có mơ tưởng ta liếc nhìn, nhìn hắn hối hận mình không thèm hối hận.
Nhìn cô gái đẹp như búp bê, thế mà Thạch Thiên lại có thể mặc kệ, còn nói là chờ cô ấy tỉnh dậy rồi đuổi cô ấy đi, Macy lập tức lo lắng. Vừa rồi nhà ăn khách sạn đưa cơm trưa tới tuy rằng không trả lại, nhưng cô không muốn ăn nữa, bất quá tửu lượng tăng lên, buồn bực trong lòng cầm lấy chai rượu.
Trong thân thể mỗi người đều có một loại năng lượng, nó cung cấp năng lượng cho tất cả hoạt động và cả thái độ của con người, trong tâm pháp gọi là mạch khí. Mạch khí trong người thường hấp thu từ thực vật, được lá phổi hấp thu và biến thành chất dinh dưỡng cung cấp cho cơ thể. Nhưng khi tu luyện nội công tâm pháp con người dùng cả thể xác lẫn tâm hồn dùng địa tinh hóa khí có sẵn trong người luyện thành chân khí, biến thành năng lượng, đó gọi là luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần. Cảnh giới cứ tăng thêm một bậc thì cơ thể có thể hấp thu năng lượng từ thiên nhiên, biến thành năng lượng của mình, thậm chí có thể hấp thu tinh khí trời đất, mạch khí luyện ra chính là tiên thiên chân khí.
Mạch khí trên cơ thể người hoạt động thông qua tự thân huyệt mạch, huyệt mạch vốn là thống nhất, nhưng tác dụng lại không giống nhau, huyệt mạch cùng huyệt gian đi tới một đường, huyệt vị giống như đầu trạm cứ điểm, mỗi kinh mạch, huyệt vị lại giao ở một chỗ gọi là quan khẩu, cái này rất quan trọng để thông kinh mạch. Nếu quan khẩu bế tắc thì giống như đường thở bị ngăn, con người sẽ bị bệnh tật mà chết.
Huyết khí trong người bình thường tự sinh ra, nhưng chân khí thì phải khổ luyện tâm pháp mới có được, mà trong quá trình tu luyện tâm pháp, khí mạch, huyệt vị đôi lúc có biến đổi, khí thực tạo ra sau tu luyện thường có sự khác biệt với người tạo ra, biến thành khí khiếu. Cao thủ thì chỉ cần tra xét mạch huyệt của đối phương nếu là khí khiếu thì có thể nhìn ra đối phương có tu luyện tâm pháp hay không, có thể nhìn ra khả năng của đối phương.
Mạch khí trong người thường không thể tích lũy trực tiếp và duy trì, khi sử dụng hết thì sẽ liền bổ sung chất dinh dưỡng và biến thành mạch khí. Mà tu luyện nội công tâm pháp, chẳng những giúp cơ thể biến mạch khí luyện thành chân khí uy lực lớn hơn nữa mà còn có thể đem chân khí luyện thành nguyên khí duy trì ở đan điền, nguyên khí tích lũy càng nhiều lại càng tình thuần, chân khí lúc phát ra chắc chắn càng mạnh hơn.
Khi Thạch Thiên cùng Beila giao đấu, nhận thấy mạch huyệt của cô không thâm hậu, chân nguyên ở giữa đan điền cũng không nhiều, có thể nói là người mới luyện. Nhưng Thạch Thiên lại không nghĩ ra là, chân nguyên ở đan điền Beila lại có vẻ tinh thuần khác thường. Đáng tiếc là Thạch Thiên đem chân nguyên mạnh mẽ sử dụng mất rồi, còn Beila thì còn có thể dùng một loại chân khí quái lạ khác công kích Thạch Thiên.
Uy lực cổ dị năng kia thật sự cũng không lớn lắm, chân khí vây quanh giữa Thạch Thiên mạnh hơn nó gấp vạn lần, cố gắng giãy dụa thế nhưng lại không thế đem nó biến đi. Lúc này đem nó bức ra bên ngoài cơ thể là không khó, Thạch Thiên hứng thú sinh ra nhiều cổ dị năng, hắn phát hiện cổ dị năng này tuy rằng rất yếu nhưng nó lại tốt ở chỗ tự thân nó xoay tròn không ngừng thành một luồng mạnh mẽ. Chân khí của mình mạnh mẽ giống như biển rộng, còn cổ dị năng lại giống con cá lớn ở giữa biển, khó có thể bắt được.
Phát hiện này làm cho Thạch Thiên hưng phấn, rõ ràng không cần vận công để hóa giải nó, mà chậm rãi buông ra rồi bắt nó lại, tùy ý để nó va chạm ở giữa huyền quan, bắt đầu dùng trí nghiên cứu phương thức xoay tròn. Qua khoảng nửa giờ, cổ dị năng này rốt cục không hề lệch hướng, tốc độ xoay tròn không hề yếu bớt. Thạch Thiên từ đan điền phát ra một cỗ chân khí nhỏ, dùng theo phương thức này, hiểu được cổ dị năng ở giữa khí mạch xoay tròn đi tới, dần dần tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, cuối cùng cũng biến thành một luồng khí lớn nhảy vào huyền quan, va chạm vào cổ dị năng trên Beila.
Dị năng kia làm sao có thể cùng so sánh với chân khí Thạch Thiên, mới vừa tiếp xúc đã bị phá nát và tản ra, dung nhập đến chân khí giữa Thạch Thiên.
Thạch Thiên hưng phấn gào thét một tiếng, nhảy dựng lên, mở cửa sổ ra, bắn ra một luồng khí xoắn ốc xoay tròn cấp tốc đến một chiếc ô tô đậu ở ngoài hàng trăm mét, một tiếng nổ "bùm" vang lên, luồng khí lớn đánh mạnh vào lốp xe.
Thành công này ngay cả Thạch Thiên cũng bất ngờ vô cùng, nếu là trước kia, dù đem chân khí trực tiếp vọt tới với năng lượng gấp mười lần, thì với khoảng cách lốp xe xa như thế, năng lượng cũng đã giảm ít nhiều, không thể tưởng được chỉ là đơn giản đem luồng khí lớn xoay tròn bắn ra lần nữa, thì khí tập hợp lại giống như lấy tay chỉ trực tiếp vào lốp xe.
Thạch Thiên không khỏi khen "thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân", thế nhưng không ai lại có thể nghĩ ra phương thức vận kí thần kì như thế. Phải biết rằng chân khí trong cơ thể không phải cứ muốn nó xoay tròn là xoay tròn, chỉ có như Thạch Thiên đã trải qua ngàn năm tu luyện mới có thể tự thân vận dụng chân khí thành thạo. Hơn nữa Thạch Thiên cũng thông qua Beila, cổ chân khí kia ở lại huyền quan, hắn mới dẫn dắt, phân tích bắt chước sau mới có thể làm được,chính hắn thì không nghiên cứu được gì, chỉ sợ nếu không có thêm thời gian vài năm cũng không cách nào làm được.
Còn loại Beila tu luyện, cho là biết phương pháp sử dụng luồng khí xoắn ốc lớn, nhưng vì công lực còn thấp, nên chỉ có thể thông qua huyền quan giao hội, hôm nay nàng sử dụng được một chút. Nếu không ngay từ đầu cô đã đem toàn phần công lực dùng luồng khí xoắn ốc lớn đánh bất ngờ Thạch Thiên không kịp phòng ngự.
"Cộc… cộc… cộc" vài tiếng gõ cửa vang lên.
Thạch Thiên xuống mở cửa gặp Macy đứng ở cửa, thấy nàng hơi hơi lờ đờ mông lung, liền hỏi: " Chuyện gì?"
Macy một mình uống rượu trong phòng có một người đẹp đang ngủ, mắt thấy thời gian Samantha cho càng ngày càng ít,càng uống rượu càng làm buồn khổ thêm. Nghe được Thanh Thiên mới có tiếng rít hưng phấn, cảm thấy tận dụng được thời cơ, vọi chạy lại đây gõ cửa ân cần thăm hỏi: "Tôi… Tôi nghe được anh mới la lên ở đây, cho nên tới xem có chuyện gì xảy ra."