Mục lục
Sông Băng Tận Thế, Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Trời, tại sao lại có bão tuyết lớn như vậy. Dự báo thời tiết cũng không có nói!]

[Hơn nửa đêm tôi bị lạnh đến thức giấc, lồm cồm ngồi dậy mở điều hòa.]

[Đừng nói nữa, chức năng sưởi ấm của điều hòa nhà tôi hình như có vấn đề rồi, càng mở điều hòa càng lạnh.]

[Không biết khí trời lạnh như vậy còn bao lâu, tôi còn chưa có mua quần áo mùa đông nữa!]

Mọi người bàn luận ầm ĩ, một năm một mười nói lên tâm trạng hiện tại của mình.

Nhưng Trương Dịch có thể cảm giác được, đa số người không xem chuyện đột ngột nhiệt độ hạ xuống là chuyện lớn gì, ngược lại có chút vui mừng.

Trong lòng Trương Dịch rất rõ ràng, đây chỉ là tạm thời mà thôi.

Anh ngáp một cái, không có ý muốn tiếp tục xem điện thoại.

Quay lại giường lớn ấm áp của mình, Trương Dịch đắp chăn nhung mềm, mơ màng nhắm mắt lại.

Giường của anh rất dễ chịu, được mang ra từ kho hàng cao cấp của Wal-Mart.

Nhất là nệm, nghe nói được vị ngôi sao nào đó tin dùng, giá trị 300 vạn. (3000000 tệ ~ hơn 9,8 tỏi VND)

Bên ngoài tuyết đang rơi dày đặc, gió lạnh gào thét, trong phòng lò sưởi âm tường cháy bập bùng, nhiệt độ dễ chịu.

Đang ở trong hoàn cảnh vô cùng thoải mái, Trương Dịch nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Rạng sáng ngày thứ hai, Trương Dịch bị chuông điện thoại đánh thức.

Anh vừa mở mắt nhìn, thì ra là Bạch Liên Hoa Phương Vũ Tinh gọi cho anh.

Mộng đẹp bị quấy rầy, tâm tình Trương Dịch tự nhiên không thể nào dễ chịu được.

Anh nhận điện thoại, tức giận hỏi: “Alo, sáng sớm gọi điện cho tôi làm gì?”

Phương Vũ Tinh nghe giọng điệu lạnh tanh của Trương Dịch thì ngạc nhiên.

Nhưng rất nhanh cô ả đã nói ra: “Trương Dịch, hôm nay thời tiết bên ngoài lạnh lắm!

Lúc trước cậu trữ vật tư có phải đã sớm biết sẽ giảm nhiệt độ trên diện rộng hay không?”

Giọng nói Phương Vũ Tinh hơi run rẩy, giống như đang cố gắng thừa nhận thứ gì đó.

Trương Dịch nghe vậy, miệng khẽ nhếch lên độ cong trào phúng.

Đúng là Bạch Liên Hoa này không có chuyện gì lại đi hỏi thăm nhau thân thiết mà.

Giọng anh có vẻ mệt mỏi nói: “Tôi cũng là nghe bạn bè thuận miệng nói đến, nhưng không nghĩ nhiệt độ lại giảm nhanh như vậy.”

Anh vén chăn lên, nhiệt độ trong phòng rất cao làm cho người anh rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.

Trương Dịch mang dép đi ra ngoài, đến cửa sổ sát đất nhìn thử, một khung cảnh quen thuộc hiện lên trong đáy mắt.

Bên ngoài bão tuyết trắng xóa đã che mất nhà cửa, đường phố, bây giờ anh cũng không phân biệt được đâu là lề đi bộ, đâu là đường lớn nữa rồi.

Chỉ có thể thấy hình dáng lờ mờ của những tòa nhà trong thành phố, đa số những ngôi nhà trệt đều bị chìm hơn phân nửa trong tuyết trắng.

Mà tuyết thì vẫn tiếp tục rơi, tuyết tựa như lông vũ rơi liên tục xuống đất, không có dấu hiệu gì muốn dừng lại.

Đầu bên kia điện thoại còn kết nối, Phương Vũ Tinh nói: “Chẳng trách, cậu lại tích trữ nhiều đồ như vậy, Trương Dịch, cậu đó, loại chuyện như vậy cũng không nói trước với chị một tiếng.”

Trương Dịch nhướng mày, nghĩ không ra cô ả còn có mặt mũi gì mà oán trách mình.

Anh cúp luôn điện thoại, ném qua một bên.

Sau đó, anh đi vào toilet, chuẩn bị thư thả tắm nước nóng.

Sau khi tắm xong, anh lấy miếng thịt bò Wagyu A5 chất lượng cao từ không gian, làm bò bít tết và mỳ ý cho bữa sáng.

Lúc ăn sáng, anh mở tivi lên xem.

Bây giờ tình hình nhiệt độ hạ xuống thấp vừa mới bắt đầu, chưa đến mức phải cắt điện, bởi vậy tivi vẫn có thể xem bình thường.

Nhưng dù cho có cúp điện, Trương Dịch cũng đã chuẩn bị xong các thiết bị và nguồn điện dự trữ, đó là mấy chục cái máy phát điện và lượng lớn xăng.

Nguồn năng lượng này tập trung một chỗ, dùng tối thiểu 300 năm cũng không thành vấn đề!

Sau khi mở tivi lên, Trương Dịch bấm đến kênh tin tức mới nhất.

Mặc dù là người trùng sinh, biết trước tình trạng bên ngoài để dễ dàng vượt qua.

Nhưng lúc này, nhìn tình trạng bên ngoài như thế nào cũng là một phương thức giải trí tốt.

Tin tức phát trên đài, hai người dẫn chương trình đều mặc áo lông dày cộm.

Nên biết, bên trong nhà đài truyền hình địa phương này, trung tâm điều hòa cũng không keo kiệt, nguồn điện cũng được ưu tiên phục vụ.

Nhưng người dẫn chương trình cũng phải mặc áo lông, điều đó nói lên nhiệt độ thấp đến mức trung tâm điều hòa hoàn toàn không có khả năng chống cự được.

MC nữ nhìn vào ống kính, cố gắng bình ổn ngữ điệu nói: “Đêm qua, một đợt không khí lạnh rất mạnh bao phủ khắp nơi trên toàn cầu, dẫn đến nhiệt độ trong không khí đột ngột giảm mạnh. Nhiệt độ trung bình giảm từ 70 đến 100 độ.”

“Liên quan đến đợt không khí lạnh vừa xuất hiện này vẫn chưa tìm được nguyên nhân, cục khí tượng đang tiến hành điều tra.”

“Trong mấy ngày kế tiếp, hy vọng mọi người chú ý giữ ấm cơ thể, không để bị tổn thương do giá rét.”

“Nếu như không có nhu cầu gì gấp, hạn chế ra khỏi nhà.”

“Sẽ có giải thích chính đáng từ phía chính phủ cho vấn đề này, hy vọng mọi người không hoảng hốt, gây nên khủng hoảng.”

“Không nên nghe tin đồn ác ý, càng không nên đi tranh đoạt vật tư. Bão tuyết sẽ nhanh chóng qua đi thôi.”

Nghe được lời của MC nữ nói, Trương Dịch khịt mũi coi thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK