Mục lục
Trường Dạ Dư Hỏa (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 251: Đáng tiếc 2

Về một ý nào đó mà nói thì Kiều Sơ đúng là một "kho báu" di động.

Đại khái biết có nhiệm vụ gì, trong lòng cũng có cân nhắc, Tưởng Bạch Miên nói với Thương Kiến Diệu:

"Đi thôi, những cái này đều không phù hợp, mai kia lại tới xem sao."

Thực ra có một phần nhiệm vụ rất phù hợp với thợ săn tập sự, lại chẳng cần phải rời khỏi thành Dã Thảo, nhưng Tưởng Bạch Miên cần liên lạc với tình báo viên của Sinh Vật Bàn Cổ trước, xác nhận bước tiếp theo nên làm gì thì mới cân nhắc nhận nhiệm vụ nào.

Lần này tới công hội Thợ Săn, cô một mặt là đăng ký thân phận, mặt khác là thông qua đó tìm hiểu xem có nhiệm vụ nào, nắm bắt sơ bộ tình hình thành Dã Thảo hiện giờ.

Một chiếc lá rụng là biết mùa thu tới, ở thành Dã Thảo nơi công hội Thợ Săn phát triển thịnh vượng, phàm có mạch nước ngầm đang cuồn cuộn sôi trào bên dưới thì sẽ biểu hiện ra những manh mối nhất định thông qua các nhiệm vụ được tuyên bố không nhiều thì ít.

Tóm lại, Tưởng Bạch Miên đọc xong, cảm thấy tình hình ở phố Bắc có vẻ hơi căng thẳng đôi chút, còn những chỗ khác đều bình thường.

"Di tích số một đầm lầy?" Thương Kiến Diệu vừa theo Tưởng Bạch Miên đi tới cửa công hội Thợ Săn, vừa nghi hoặc hỏi.

"Đọc những miêu tả phía dưới thì hẳn là chỗ chúng ta từng tới." Tưởng Bạch Miên hoàn toàn không xa lạ gì với việc đặt số hiệu này.

Sau khi ra khỏi công hội Thợ Săn, cô đút hai tay vào túi, cười nói:
"Đi dạo một vòng quanh quanh đi, đây là lần đầu tiên tôi tới thành Dã Thảo, lúc trước vốn có cơ hội mà lại bỏ lỡ mất."

Thương Kiến Diệu cũng rất hứng thú.

Một lát sau, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đi ở phía sau một đoạn, anh ta nghi ngờ hỏi Bạch Thần:

"Tổ trưởng đang định đi đâu vậy?"

Sao trông cứ như đi lung tung không đích đến thế kia?

Bạch Thần suy nghĩ rồi nói:
"Hẳn là cô ấy đang làm quen với chỗ này."

Long Duyệt Hồng giật mình, hiểu mang máng.

Bọn họ cứ đi dạo như vậy tới ba giờ chiều, cuối cùng quay về tiệm súng A Phúc, vào từ cửa trước, ra từ cửa sau, trèo lên cầu thang mở cửa vào phòng.

Tưởng Bạch Miên không nói gì, lấy ra một tờ giấy có vẻ dày và to từ trong ba lô hành quân, vừa hồi tưởng vừa dùng bút máy vẽ soàn soạt lên trên.

Không lâu sau, ngoài phố Bắc, bố cục toàn bộ thành Dã Thảo đã hiện ra trên trang giấy.

Đồng thời Tưởng Bạch Miên còn đánh dấu những dòng chữ như "có mương rãnh", "nhiều vật che chắn", "Quanh đó hơi hỗn loạn", "Bố cục dây điện khá kém, dễ xảy ra sự cố" vào những chỗ khác nhau.

Sau khi làm xong xuôi, cô đưa cả giấy và bút cho Bạch Thần:

"Cô xem qua xem có gì cần bổ sung không? Ha ha, chính là do thành Dã Thảo này không lớn lắm."

Bạch Thần ừ một tiếng, giơ tay nhận lấy giấy bút, trải ra bàn rồi bắt đầu vẽ và viết chữ.

Nhân lúc này, Tưởng Bạch Miên nói với Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng:
"Chờ lát nữa hãy xem thật kỹ, ghi nhớ vào trong đầu. Sau này có thể sẽ tách ra để hành động, đến lúc đó nếu gặp chuyện ngoài ý muốn thì chí ít còn biết trốn như thế nào, lợi dụng địa hình ra sao."

Long Duyệt Hồng đã sớm tâm phục khẩu phục:
"Vâng, tổ trưởng!"

Thương Kiến Diệu thì khẽ cau mày nói:
"Thứ cần trốn là ngoài ý muốn."

Không chờ Tưởng Bạch Miên trừng mắt, hắn lại tự bổ sung:

"Sau khi ghi nhớ kỹ, có thể khiến ngoài ý muốn không cách nào trốn tránh, cũng không cách nào lợi dụng địa hình."

"Biết là tốt rồi." Tưởng Bạch Miên lười nói nhiều.

Chờ khi Bạch Thần hoàn thiện xong bản đồ, mọi người ghi nhớ các địa điểm quan trọng tương ứng, Tưởng Bạch Miên chỉ vào con hẻm đối diện chợ nô lệ phố Nam, hỏi:

"Lúc gặp tình báo viên vào buổi tối, chúng ta cần tách một nhóm ra âm thầm theo dõi, đề phòng ngoài ý muốn. Mọi người cảm thấy vị trí nào ổn hơn?"

Bạch Thần là tay súng bắn tỉa của đội, lập tức chỉ vào chợ nô lệ phố Nam, nói:

"Chỗ này, mái nhà ở phía bên trái, có thể khống chế được toàn bộ con hẻm đối diện."

Tưởng Bạch Miên gật đầu:
"Nếu, tôi nói là nếu ấy, tình báo viên của công ty thực sự có vấn đề, hẳn là người sau lưng anh ta cũng sẽ chọn chỗ này. Chúng ta phải cố gắng không đụng phải bọn họ, hãy chọn ưu tiên kế tiếp thì tốt hơn.

Dù sao tôi và Thương Kiến Diệu có thể điều chỉnh vị trí của mình, đảm bảo tầm nhìn và đường đạn cho hai người."

Sau khi thảo luận xong, tổ điều tra thế giới cũ quyết định mái nhà bên phải chợ nô lệ phố Nam, đến lúc đó để Bạch Thần và Long Duyệt Hồng phụ trách nơi này, Tưởng Bạch Miên và Thương Kiến Diệu thì đi gặp nhân viên tình báo.

Mùa đông thường tối sớm, bóng tối dần bao trùm lên thành Dã Thảo, từng chiếc đèn màu vàng nhạt hoặc trắng lần lượt phát sáng.

Chờ tới 7 giờ 40 phút, Tưởng Bạch Miên đứng dậy, đội chiếc mũ kèm theo áo, rồi nói với đám người Thương Kiến Diệu:

"Hành động."

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK