Mục lục
Cảnh Lộ Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỗ Long hừ lạnh một tiếng nói:

- Trước khi làm những việc này cô có từng nghĩ sẽ tha cho tôi không? Đừng có phí lời nữa, cởi quần áo ra, tiếp tục nằm sấp cho tôi. Tôi còn chưa làm xong con chó cái cô đâu! Dám không nghe lời tôi thì những bức ảnh nude của cô rất nhanh sẽ truyền khắp trên mạng internet!

Trương Hiểu Lan sớm đã không còn chút tôn nghiêm dưới sự làm nhục của Lâm Khai Thái rồi, giờ nghe được những lời đe dọa của Đỗ Long cảm thất vô cùng hoảng sợ, vội vàng làm theo, cởi quần áo y tá, cơ thể trần truồng lập tức lộ hết ra.

- Cô đúng thật rất dâm đãng, lúc làm việc cũng đều không mặc gì như thế này, muốn dụ dỗ bệnh nhân sao?

Đỗ Long nói những lời khích bác Trương Hiểu Lan. Đợi khi cô ta tiếp tục trèo lên hắn lại điều quân tiến thẳng vào, mãnh liệt làm từ phía sau.

Trương Hiểu Lan giống như một thứ đồ chơi bị Đỗ Long bày ra đủ loại tư thế, lại còn chụp vô số ảnh. Trương Hiểu Lan căn bản không có khả năng chống lại, đầu óc cô trống rỗng. Cuối cùng Đỗ Long thậm chí còn sai cô cởi sạch quần áo của hai người đang hôn mê, còn chụp rất nhiều ảnh khiêu dâm. Đỗ Long cảm thấy thời gian đã đủ mới lấy hai cốc nước lạnh dội lên người hai tên Tưởng Vân Phi và Dương Khánh đang hôn mê cho tỉnh lại.

Hai người nhìn thấy tình hình trước mắt, lại nhìn Đỗ Long đang cầm chiếc máy ảnh ngồi ở mép giường, trong nhất thời lòng ngượng tới chết. Bọn họ là tới chụp ảnh khiêu dâm của Đỗ Long, không ngờ lại bị Đỗ Long chơi lại, thật sự là quá thất bại rồi.

Đỗ Long khống chế được cục diện trong tay, hắn cười lạnh nói:

- Ba người các ngươi nghe rõ cho tôi. Tôi vốn không muốn gây phiền phức cho các ngươi, các ngươi lại không chịu buông tha cho tôi. Tôi đành phải tiếp tục chơi với các người. Hiện tại điểm yếu của các ngươi đều nằm trong tay tôi. Không cần biết các ngươi có để ý hay không, tôi cũng phải cánh cáo các người, nếu còn tiếp tục cùng Đổng Xương Cường tính kế với tôi, ảnh xấu của các người sẽ nhanh chóng được lan truyền trên mạng. Nếu các ngươi nghe lời như Lâm Khai Thái, sự việc vẫn có thể thương lượng. Các ngươi tự mình quyết định đi.

Lời nói của Đỗ Long giống như bom nổ dưới nước, bùng nổ lớp sóng lớn trong tâm trí của Dương Khánh và Tưởng Vân Phi. Tưởng Vân Phi hoảng sợ nói:

- Cái gì? Đại ca…

Đỗ Long cười lạnh nói:

- Đúng vậy, nhược điểm của đại ca các ngươi đang nằm trong tay ta. Bạch Hoa Tam Thiếu các ngươi có cơ hội cùng nổi danh trên internet, so với Trình Quan Hi lại càng nổi tiếng rồi!

Dương Khánh lầm bầm nói:

- Không ngờ hắn lại không nói rõ cho chúng ta biết… Chẳng trách hắn một mực lề mà lề mề, sai khiến chúng ta tới đây làm việc này….

Đỗ Long nói:

- Được rồi, các ngươi có thể cút đi. Sau này tôi sẽ liên hệ với các ngươi thương lượng về biện pháp xử lý số ảnh này. Bạn gái tôi sắp trở lại rồi, nếu bị cô ấy biết các ngươi tới đây, các ngươi chết chắc đó!

Tưởng Vân Phi, Dương Khánh và Trương Hiểu Lan vô cùng xấu hổ mặc lại quần áo rồi rời đi. Đỗ Long thưởng thức lại số ảnh trong máy ảnh một lần, sau đó lấy thẻ nhớ ra.

Trong khi Đỗ Long đang rửa sạch chiến tích trong nhà vệ sinh, cửa nhà vệ sinh nhẹ nhàng bị người ta đẩy ra. Đỗ Long quay đầu lại, thấy Kỷ Quân San đang ngượng ngùng e sợ nhìn cơ thể hắn. Đỗ Long cười ha hả, xoay người lại, đưa pháo lớn cao ngất dưới hang nhắm hướng Kỷ Quân San nói:

- Em xem, nó đợi em đợi tới mức mất bình tĩnh rồi, anh đành phải dùng nước lạnh hạ nhiệt cho nó…

Kỷ Quân San tiến lên phía trước nhẹ nhàng cầm lấy cái tay vịn hình thù kỳ lạ kia, từ tốn nói:

- Như vậy không tốt cho sức khỏe, không bằng… Đổi cách khác hạ nhiệt cho nó, đem tiêu hao hết năng lượng của nó, tự nhiên nó sẽ giảm nhiệt thôi…

Đỗ Long cúi đầu, Kỷ Quân San chân thành đưa môi lên hôn, đầu lưỡi hai người quấn vào nhau. Đỗ Long cảm thấy bảo bối của mình dưới sự chỉ dẫn của bàn tay bé nhỏ Kỷ Quân San đã trượt vào nơi ấm áp, ẩm ướt, lại rất chặt. Đỗ Long một tay ôm lấy Kỷ Quân San, đặt cô trên bồn rửa mặt, để cô ngồi ở đó, phong cảnh dưới váy kia liền lộ ra. Quả nhiên cô không hề mặc đồ lót, đến tất chân cũng đã cởi ra rồi, đúng là có sự chuẩn bị từ trước. Đỗ Long cười ha hả, tiếp tục rong ruổi trên người Kỷ Quân San…

Sáng sớm hôm sau Đỗ Long làm thủ tục xuất viện, bà chị làm thủ tục chi trả xuất viện của bệnh viện Nhân Dân kia đã nhận ra Đỗ Long, chị ta cười híp mắt nói với Đỗ Long:

- Tiểu Đỗ, tại sao cậu lại nhập viện vậy, phải chú ý cơ thể chứ…

Một bà chị khác nhìn Kỷ Quân San dẫn Đỗ Long đi làm thủ tục cười nói:

- Mới nhập viện có một ngày đã xuất viện, rõ ràng là có dụng ý khác!

Kỷ Quân San đỏ bừng mặt nói với hai bà chị kia, Đỗ Long ha ha cười nói:

- Đây là sức mạnh của tình yêu!

Đỗ Long đưa Kỷ Quân San về nhà, hai người cùng ăn bữa sáng thân mật ở một quán nhỏ gần nhà cô. Từ đầu chí cuối Kỷ Quân San không hề biết những chuyện đã xảy ra đêm qua trong phòng bệnh, có nhiều lúc có nhiều việc phải giấu cô ấy vẫn là tốt hơn.

Sau khi đưa Kỷ Quân San về nhà, sắc mặt Đỗ Long lập tức thay đổi, hắn gọi điện thoại cho Lâm Khai Thái nói:

- Lâm Khai Thái, đem hai người huynh đệ của anh theo, nửa giờ sau ở quán ăn nhanh Quân Duyên đường Phổ Đà tôi cần thương lượng chút việc với các anh. Nếu đến lúc đó không nhìn thấy các anh, hậu quả tự mình các anh gánh chịu!

Nói xong Đỗ Long liền tắt điện thoại, Lâm Khai Thái buông điện thoại xuống, cười đau khổ nói nói Tưởng Vân Phi và Dương Khánh đang ngồi đối diện nói:

- Đều nghe thấy cả rồi chứ? Đường Phổ Đà cách đây rất xa, chũng ta phải mau chóng lên đường thôi.

Tưởng Vân Phi căm phẫn dậm chân nói:

- Chẳng lẽ sau này chúng ta cứ hèn nhát nghe theo lời hắn quát bảo hay sao? Không phải chỉ là mấy tấm ảnh sao? Tôi không sợ đâu! Hắn thích thì hắn cứ gửi đi!

Dương Khánh nói:

- Tất cả to nhỏ đều là phiền phức, không nên kích động vẫn tốt hơn. Chúng ta đi xem hắn rốt cuộc muốn như thế nào rồi nói tiếp. Nếu điều kiện của hắn quá ngặt nghèo, chúng ta sẽ trở mặt với hắn cũng chưa muộn.

Lâm Khai Thái nói:

- Lão Tam nói rất đúng, đi xem tình hình rồi nói sau, hắn đã tóm được điểm yếu của tôi ít hôm rồi, cũng không thấy hắn đối với tôi thế nào. Hôm qua các ngươi đã chơi hơi quá, hắn có chút phản ứng cũng là không thể tránh được.

- Ngươi còn mặt mũi nói chuyện!

Tưởng Vân Phi nhảy dựng lên, chỉ vào Lâm Khai Thái quát mắng:

- Tôi thực sự nghi ngờ ngươi đem kế hoạch của chúng ta lén lút tiết lộ cho Đỗ Long biết, nếu không kế hoạch của chúng ta làm sao có thể thất bại được?

Lâm Khai Thái thề độc nói mình thật sự không báo tin, Dương Khánh làm người hòa giả khuyên một hồi, cuối cùng xem đồng hồ nói:

- Nếu không đi ngay sẽ không kịp mất, hai người không đi, tôi đi.

Nửa giờ sau Đỗ Long gặp ba anh em bọn họ ở quán ăn nhanh Quân Duyên. Quán ăn nhanh này là do Đỗ Long tùy ý lựa chọn, ý đồ chỉ là bí mật mà thôi. Ba anh em bọn họ đều mang bộ mặt âm trầm, Đỗ Long thần sắc lại rất tự nhiên, chính là biểu hiện của việc nắm cục diện trong tay.

Tưởng Vân Phi tính tình nóng nảy nhất, còn chưa ngồi xuống liền cứng rắn hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Đỗ Long đang chậm rãi ăn món bánh ngọt, đêm qua hắn đã mất đi không ít sức lực, cho nên cần bổ sung năng lượng, lúc nãy mới ăn chút đồ với Kỷ Quân San, thật sự vẫn chưa đủ.

Nghe được lời của Tưởng Vân Phi, Đỗ Long lạnh nhạt nói:

- Ngồi xuống rồi nói, tiện thể gọi chút đồ ăn, hôm nay tôi mời, bao ăn no!

Món ăn bình dân loại này chỉ sợ bọn Lâm Khai Thái chưa từng ghé thăm, cho nên sau khi bọn họ ngồi xuống cũng không có tâm trạng gọi món. Tưởng Vân Tiên lại hỏi vấn đề giống như trước.

Đỗ Long khẽ mỉm cười nói:

- Phí lời, đương nhiên là tìm các ngươi tán gẫu chuyện tối qua rồi, Lưu Dịch Dương và hung thủ nghịch súng nước muốn giết tôi giấu ở đâu rồi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK