Hai mươi mốt tuổi tham gia công tác, hai mươi chín tuổi trở thành Bí thư Thành ủy. Con đường làm quan của Đường Lệ Phượng dùng từ thuận buồm xuôi gió để giải thích cũng không đủ thỏa đáng. Cùng với sự xuất hiện của rất nhiều lãnh đạo trẻ tuổi ở các địa phương, mỗi lần thăng tiến của cô ta đều dẫn tới sự chú ý của không ít người. Nhưng mà Đường Lệ Phượng công tác vững chắc, tác phong cẩn thận, nghiêm túc. Thời gian ở mỗi một cương vị tuy không dài, nhưng mà lại lưu lại chiến tích không tồi. Đây là những thứ thật sự, là thành tích Đường Lệ Phượng dựa vào sự nỗ lực của mình làm ra. Vì vậy theo từng bức thăng tiến của cô ta, những tiếng nghi ngờ càng ngày càng ít, mọi người bắt đầu tiếp nhận người sinh ra ở địa phương này, lãnh đạo xinh đẹp người nào thấy người nấy thích.
Đương nhiên, nếu muốn xoi mói cũng rất dễ dàng, rất nhiều đồng chí công tác vững chắc như vậy cũng không được lãnh đạo ưu ái. Một thời gian dài dậm chân tại chỗ trên cương vị, sự bất mãn của những người này theo Đường Lệ Phượng không ngừng thăng tiến, cũng dần dần lên men. Rất nhiều lời đồn đại nương theo bước chân thăng tiến của Đường Lệ Phượng truyền đi.
- Đường Lệ Phượng là của riêng của một lãnh đạo nào đó, vì để lấy lòng lãnh đạo, cô từng này tuổi rồi mà không kết hôn, chính là vì bất cứ lúc nào cũng có thể vui vẻ cùng lãnh đạo...
Ánh mắt của dân chúng sáng như tuyết, sự dẫn dắt của chính phủ đối với dư luận là có hiệu quả. Những lời đồn đãi này chỉ có thể truyền đi âm thầm, sự thực đích xác có rất nhiều lãnh đạo thích Đường Lệ Phượng người nữ cấp dưới vừa có năng lực vừa xinh đẹp, lại biết xử thế này. Quan tâm nhiều một chút đối với cô ta cũng là rất bình thường, những lời đồn đại đó hoàn toàn không có căn cứ.
Đỗ Long ở trên mạng sưu tập tư liệu của Đường Lệ Phượng, đối với con đường thăng tiến của Đường Lệ Phượng làm ra tổng kết. Đường Lệ Phượng sở dĩ có thể trong tám năm từ một nhân viên công vụ nho nhỏ ngoài biên chế trở thành vị Bí thư Thành ủy nữ đầu tiên của thành phố Thụy Bảo, nguyên nhân chủ yếu có ba. Thứ nhất, Đường Lệ Phượng quả thật rất có năng lực, trong bốn năm cô ta bắt đầu làm Phó chủ tịch thành phố, cô ta đề xuất không ít chương trình nghị sự, chủ trì rất nhiều công trình. Vì thành phố Thụy Bảo kéo về một tỷ nhân dân tệ đầu tư , tăng trưởng kinh tế mỗi năm của thành phố Thụy Bảo đều ở trên hai con số. Bộ mặt của thành phố Thụy Bảo cũng phát sinh thay đổi cực lớn.
Thứ hai, Đường Lệ Phượng không chỉ xinh đẹp, còn biết ăn nói, chung sống rất tốt cùng với lãnh đạo và đồng nghiệp, cấp dưới. Nắm rõ nhân hòa, Đường Lệ Phượng làm cái gì đều xuôi gió thuận dòng.
Thứ ba là điều quan trọng nhất, vận khí của Đường Lệ Phượng cực kỳ tốt. Điều này thể hiện ở chỗ lúc cô không ngờ được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch xã và Phó chủ tịch thành phố. Lúc đó lãnh đạo của xã nơi mà Đường Lệ Phượng ở đó xuống thôn thị sát xe ô tô bị lật rơi xuống khe núi, tất cả bị chìm. Đường Lệ Phượng là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, tuy là Phó chủ tịch xã nhưng cô ta làm việc đâu vào đấy. Thế cho nên Bí thư Đảng ủy và Chủ tịch xã cấp trên mới nhậm chức đều biến thành phụ thuộc vào cô ta.
Sau đó lúc cô ta thăng lên chức Phó chủ tịch thành phố, cũng là vận khí tốt. Lúc đó Phó chủ tịch thành phố phụ trách một hạng mục lớn đột nhiên vì vấn đề kinh tế mà bị bắt. Thương nhân nước ngoài chuẩn bị rút vốn, Đường Lệ Phượng dựa vào sức của mình thuyết phục thương nhân nước ngoài tiếp tục đầu tư vào hạng mục đó. Năng lực của Đường Lệ Phượng từ đây nhận được sự coi trọng của lãnh đạo cấp trên, vì thế liền được đề thăng lên làm Phó chủ tịch thành phố.
Nếu không phải cô ta vận khí tốt, cho dù có năng lực mạnh, lại có lãnh đạo thưởng thức, dần dần từng bước lên chức. Chỉ sợ ít nhất vẫn còn phải năm, sáu năm nữa mới thăng lên vị trí hiện nay.
Nhìn người đẹp Bí thư Thành ủy đoan trang đứng đắn trong bức ảnh, Đỗ Long trong lòng hừ nhẹ nói:
- Đụng tới ta, vận khí của ngươi sẽ chấm dứt.
Ngoài con đường thăng quan của Đường Lệ Phượng ra, Đỗ Long càng chú ý hơn mối quan hệ gia đình của cô ta và Thạch Vũ Hiên. Thạch Khắc Thiên cha của Thạch Vũ Hiên là một thương nhân, vợ của y gọi là Đường Lệ Viện, em của cô ta chính là Đường Lệ Phượng. Đường Lệ Viện chết sớm, Đường Lệ Phượng thường xuyên đi nhà họ Thạch thăm hỏi anh rể và cháu ngoại. Bộ dạng xinh đẹp của Đường Lệ Phượng giống Đường Lệ Viện ở trong lòng Thạch Vũ Hiên dần dần thay thế vị trí mẹ của gã.
Lúc Thạch Vũ Hiên mười ba tuổi, Thạch Khăc Thiên kiểm tra ra ung thư gan, mắc bệnh gần hai năm rồi chết. Chỉ lưu lại một ngôi biệt thự và một công ty, một vài mặt tiền cửa hàng cho Thạch Vũ Hiên lúc ấy mới mười lăm tuổi. Thạch Khắc Phong chú của Thạch Vũ Hiên lúc đó ở cục Công an, mỗi ngày bận như chong chóng, căn bản không có thời gian chăm sóc cháu. Đường Lệ Phượng liền gánh vác trách nhiệm chăm sóc Thạch Vũ Hiên, cô ta đồng thời rất quyết đoán đem công ty Thạch Khắc Thiên lưu lại đó chuyển nhượng cho người khác kinh doanh, dùng số tiền chuyển nhượng mua rất nhiều chỗ mặt tiền cửa hiệu ở thành phố Thụy Bảo, thành phố Lỗ Tây thậm chí thành phố Ngọc Minh. Thạch Vũ Hiên chỉ dựa vào thu tiền thuê liền có thể sống một cuộc sống giàu có.
Đường Lệ Phượng đối với Thạch Vũ Hiên rất tốt, Thạch Vũ Hiên cũng coi cô ta như là mẹ ruột của mình, nhưng mà Đường Lệ Phượng cũng bận công tác, lơ là tiến hành chỉ dẫn chính xác tư tưởng cho Thạch Vũ Hiên. Thạch Vũ Hiên dần dần học rất nhiều thói xấu, hàng ngày ở cùng với dì nhỏ xinh đẹp, thời gian dần qua, chàng trai nhỏ mới biết yêu sản sinh ra ý muốn đối với dì nhỏ.
Sau khi Thạch Vũ Hiên nhìn trộm Đường Lệ Phượng tắm, Đường Lệ Phượng đem Thạch Vũ Hiên đưa tới một trường học ký túc tư nhân cao cấp ở thành phố Ngọc Minh, hi vọng dưới môi trường mới có thể tạo nên một thứ mới, cuộc sống đúng đắn và quan niệm đạo đức. Không ngờ tới chuyện lại trái như mong muốn, đột nhiên tự do khiến cho Thạch Vũ Hiên triệt để mất đi phương hướng. Sau khi gã vì có hành động bỉ ổi với bạn học nữ và đánh nhau bị trường học khai trừ. Thạch Vũ Hiên quay về thành phố Thụy Bảo, từ nay về sau càng không thể vãn hồi.
Đường Lệ Phượng một lòng làm việc, không quản được, cũng không có thời gian rảnh đi quản Thạch Vũ Hiên. Nhưng mà cô ta vẫn rất cưng chiều Thạch Vũ Hiên. Rất nhiều đồng nghiệp đều biết mối quan hệ của cô ta và Thạch Vũ Hiên. Thạch Vũ Hiên làm chút chuyện tốt cũng sẽ được phóng đại lên vô số lần truyền đến tai Đường Lệ Phượng, lúc Thạch Vũ Hiên làm chuyện xấu, mọi người có thể che giấu được cứ che, thực sự che không được liền hờ hững nhắc tới hai câu. Dần dà Đường Lệ Phượng chỉ nghe một phía, lại cho rằng Thạch Vũ Hiên đã trở nên tốt hơn rồi.
Người không phải Thánh Hiền, ai cũng có lúc phạm phải sai lầm. Đường Lệ Phượng dần dần tha thứ cho Thạch Vũ Hiên, chỉ là theo bản năng vẫn là tận lực tránh ở một mình với Thạch Vũ Hiên. Bởi vì cô ta có chút sợ hãi ánh mắt của Thạch Vũ Hiên. Ánh mắt đó nhìn như không có gì, nhưng dường như có thể nhìn thấu quần áo của cô ta. Điều này khiến cô không thoải mái.
Cái chỗ rất nhỏ trong mối quan hệ của cô ta và Thạch Vũ Hiên tự nhiên không thể tìm được trên mạng. Cái mà Đỗ Long nhìn thấy chỉ là mối quan hệ chính diện của hai người, nhìn thấy tuổi thơ bi thảm của Thạch Vũ Hiên. Đối với điều này, Đỗ Long rất bản thân ra kết luận cho hai người:
- Một người tình thương của mẹ tràn đầy, một người là đứa con lòng lang dạ sói.
Đường Lệ Phượng đến nay vẫn chưa kết hôn, cũng không nghe nói qua cô ta có chuyện gì xấu. Có lẽ quan làm càng lớn, muốn tìm một bạn đời thích hợp thật là càng ngày càng khó. Đường Lệ Phượng có thể xem như là Thừa nữ*, bạch cốt tinh, bạch cốt tinh nam nhân thẻm nhỏ dãi nữ nhân ghen ghét.
Nghiên cứu xong mối quan hệ của Đường Lệ Phượng và Thạch Vũ Hiên, Đỗ Long trong lòng rốt cuộc đã có biện pháp. Suy tính nửa ngày, Đỗ Long quyết định tạm thời vẫn là thông qua phương pháp thông thường để điều tra vụ án này. Nếu thật sự không được nữa lại dùng tuyệt chiêu thì tốt rồi.
Đỗ Long mang theo đồ tùy thân notebook và các đồ vật chứng từ rời khỏi khách sạn. Hắn có thể khẳng định theo sự rời đi của hắn, rất nhanh sẽ có người tiến vào trong phòng hắn triệt để khám xét, thậm chí lúc hắn đị dạo ở phố lớn ngõ nhỏ, cũng cảm thấy sau lưng có mấy con ruồi theo sau. Ở trong tình huống này, hắn sao có thể làm được điều tra vụ án âm thầm theo lời Lý Tùng Lâm nói.