Mã sư phụ nghiêm nghị nói:
- Tùy thuộc vào khả năng lĩnh ngộ của con.tiệt mạch thuật rất dễ. người bị cắt mạch có thể bị choáng từ ba mươi giây tới hai phút. Nhung ta dạy con thuật cắt mạch khôngphải để con đi làm chuyện xấu. Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, trong thiên hạ này người tài giỏi có rất nhiêu, con không được cậy mạnh làm điều ác. Nếu không, người khác không đến trừng trị con thì ta cũng sẽ đích thân ra tay với con!
Đỗ Long không cười nữa.sắc mật trờ nên nghiêm nghị nói:
- Su phụ người yên tâm, tuy tự thấy mình không phải là người tốt gì nhưng con quyết không làm những chuyện mất nhân tính ấy đâu! Nếu không thì trời tru đất diệt!
Mã sư phụ gật đầu nói:
Vậy thì được, con nghe kỹ nhé, đối với con người mà nói thì kinh mạch là vô cùng quan trọng. Cái mà khoa học hiện đại gọi là hệ thần kinh chỉ là một bộ phận của kinh mạch. Đa số kinh mạch ẩn nấp dưới lớp da thịt dày, nhưng ở những chỗ cơ thịt giao nhau thi khoảng cách là rất gần với bên ngoài. Cơ địa của mỗi người đều khác nhau, nên vị trí của kinh mạch có chỗ giống và khác nhau. Để đảm bào đánh chính xác, một hai ngón tay là không đủ, vì thế cần dùng cả năm ngón tay tạo thành dáng hoa mai...
Mã sư phụ nói xong bất ngờ trở tay, đập mạnh một cái lên tường. Đỗ Long chi nghe thấy một tiếng kêu nhỏ, nhưng nhìn thấy tường hơi rung, bụi mù bay xuống, Đỗ Long chăm chú nhìn, thấy trên tường xuất hiện năm lỗ nhỏ hình hoa mai.
Mã sư phụ thổi bụi dính trên tay nói:
- Như vậy mới có thể đảm bảo một phát là đánh trúng huyệt, hon nữa đòn cũng đủ mạnh. Sau khi kinh mạch bị một đòn nghiêm trọng sẽ cảm thấy tê tê một lúc, trong khoảng thời gian đó, cơ thể và các bộ phận kinh mạch sẽ không kịp phán ứng. Muốn khống chế đối phương một cách thuận lợi, con cần phải hiểu rõ các hướng đi của tĩnh mạch trong cơ thể và phải căn cứ vào vóc người, độ tuổi phán đoán thật nhanh vị trí cần đánh và độ mạnh. Nhẹ thì không có hiệu quả, nặng thì sẽ đánh cho người ta đau hơn nữa sẽ đem lại hiệu quả ngược lại.
Sư phụ Mã lấy một tờ giấy vẽ tay về bản đồ kinh mạch đưa cho Đồ Long và giảng giải kỹ lưỡng cho hắn. Khi có khách đến Mã sư phụ để hắn tự nghiên cứu.khi không có khách thì truyền kỹ năng và kinh nghiệm cho Đỗ Long.
3 giờ 30 phút chiều, Đỗ Long vẫn lưu luyến mãi không muốn về. Hắn rất muốn xin nghĩ phép thêm một ngày nữa, để học tiệt mạch thuật của Mã sư phụ, nhưng Mã sư phụ nói sau này còn nhiều cơ hội, bắt hắn phải quay về đi làm, không thế về chút chuyện này mà làm lỡ đại sự.
Đỗ Long muốn về nhà đi xe điện đi làm, thì Dương Thành gọi điện đến.
Dương Thành hớn hở nói:
- Đỗ Long, xe tôi đã lấy xe cho cậu rồi, biển số và đăng ký xe cũng đã làm rồi, cậu có bằng lái không? có cần tôi làm cho cậu bằng lái hạng C không? Sau này cậu có thể lái xe con luôn, chẳng qua chỉ cần nhờ vả đưa chút tiền là được.
Đỗ Long cười hì hì nói:
- Cảm ơn sếp Dương, chuyện bằng lái để tính sau, biển số là bao nhiêu? Hết bao nhiêu tiền?
Dương Thành nói:
- Xe Suzuki Thái từ 125, xe cũ rồi, không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà xe này đã từng thay đổi phụ tùng rồi, trông giống như xe đua vậy, nhìn có vẻ rất uy mãnh. Nhưng có những bộ phận thay rất táo bạo, vì thế việc làm biển số và đăng ký xe gặp chút phiền phức. Bên phía cảnh sát mất hai nghìn tệ bao gồm cả phí đăng ký xe và phí làm biển. Nếu cậu thấy đắt tôi sẽ kiếm con khác loại bình dân một chút, chiếc xe này tôi sẽ nhượng lại cho người khác, tuy nhiên giá phải từ ba nghìn tệ trở lên.
Đỗ Long cười nói:
- Hai nghìn tệ thi hai nghìn tệ, tôi tin con mắt của sếp Dương. Bây giờ tôi tới đó, anh đang ở sở chứ? Tôi đến liền.
Đỗ Long rút hai nghìn tệ, bắt xe ôm tới đồn công an Lệ Viên, nhưng hắn không dám nói là đi đến đồn công an, mà nói là đến địa điểm nào đó ở gần đó, nếu không xe ôm sẽ không dám chở hắn đi.
Tới đồn công an Lệ Viên, Đỗ Long liền nhìn thấy Liêu Đông Thăng, Dương Thành và mấy cảnh sát trực ban đang vây quanh chiếc xe máy màu đỏ bàn tán.
Đỗ Long từ phía xa đã gọi lớn, sếp Liêu, sếp Dương, rồi cười nói:
- Mọi người đang xem gì đấy?
Dương Thành quay lại cười nói:
- Đang xem xe máy, Đỗ Long, mau lại đây xem chiếc xe này thế nào?
Đỗ Long tiến lên phía trước, thấy góc tường ở cửa chính đồn công an đang dựng mấy chiếc xe máy, nhưng trong đó có một chiếc xe máy màu đỏ, giống như một con chim ưng đứng giữa bầy gà, thu hút sự chú ý của mọi người.
Đó thực sự là một chiếc xe Suzuki Thái tử 125, nhưng sau khi chế, diện mạo của nó hoàn toàn thay đổi. Vỏ ngoài của nó đã được thay đổi theo hình dáng khí động học, nhìn giống như xe thể thao, nó còn được thay bộ giảm xóc và trục bánh xe. Ngay cả lốp cũng đã được thay loại lốp lớn của xe đua, đặc biệt là bánh xe sau rất to, đuôi xe hơi chếch lên, thoạt nhìn chiếc xe rất mạnh mẽ, có sức hấp dẫn vô cùng.
Dương Thành cười nói:
- Chiếc xe này là tháng trước bắt giữ bọn đua xe trái phép tịch thu lại, đã giữ một tháng rồi mà không có người tới nhận, theo quy định thi sau ba tháng mới được thanh lý. Tôi nhờ người quen lấy hộ, chiếc xe này gọi là Suzuki Thái từ 125. Tôi thấy đầu chiếc xe vẫn còn nguyên bản, động cơ và nhũng thử khác đều thay rồi. Thậm chí giá để độ xe còn đắt hon nhiều lần giá gốc của xe. Thật không hiểu nổi bọn chúng nghĩ gì nữa.
Đỗ long vừa nhìn đã thấy thích chiếc xe này rồi. Tuy hẳn không rành về giá cả xe máy nhưng cũng biết giá trị thực của chiếc xe này không chỉ dừng lại ở hai nghìn tệ, thậm chí năm nghìn tệ cũng chưa mua được, quả nhiên không hổ là giá nội bộ.
Không để mọi người kịp tham gia, Đỗ Long nói luôn:
- Sếp Dưong, chiếc xe nàv mình lấy, lát nữa sẽ trả tiền cho anh.
- Đỗ Long, chiếc xe này cậu nhường cho tôi đi, ba nghìn năm trăm tệ... bốn nghìn tệ thế nào?
Anh Vương dân phòng cùng rất thích chiếc xe này. Đỗ Long cười nói:
- Anh Vương, thật ngại quá, em rất thích chiếc xe này, năm nghìn tệ em cũng không bán. Anh bảo sếp Dương lần sau để ý tìm cho. Sếp Dương, chìa khóa đâu? Tôi đi thử một lát.
Dương Thành đưa chìa khóa cho Đỗ Long, cười nói:
- Cậu cẩn thận một chút, chiếc xe này rất mạnh, không dễ điều khiển đâu.
Đỗ Long trèo lên xe, nổ máy, động cơ phát ra âm thanh trầm nhưng rất có lực, Đỗ Long cười nói:
- Tôi thích hoang dã một chút, như vậy mới khiêu chiến, ha ha...
Đỗ Long đi một vòng dưới những cặp mắt vô cùng ngưỡng mộ. Bánh xe rất to, làm chiếc xe rất cân, động cơ rất mạnh, Đỗ Long phóng như bay, toàn bộ tính năng của xe đều rất tốt. Đỗ Long càng đi càng thấy thích, chi với hai nghìn tệ đã mua được chiếc xe này, chỉ có thể dùng một chữ để diễn tả điều này:
- Đáng!
Khi Đỗ Long quay lại mọi người đều muốn đi thử, Đỗ Long lắc đầu nói:
- Không được, không được, xe và vợ không thể mượn được, xin lỗi xin lỗi...
Đỗ Long trả tiền cho Dương Thành, chiếc xe đó đã là của hắn, còn việc đăng ký xe, làm biển số thì đơn giản rồi, Dương Thành bảo hắn chụp ảnh thẻ đưa cho y là được.
Đến giờ giao ca, cảnh sát tan ca cũng không ngớt lời khen ngợi chiếc xe của Đỗ Long, nhiều người cũng muốn đi thử, Đỗ Long nhất quyết không đồng ý nói:
- Vợ và xe không cho mượn được.
Xem thêm...