Mục lục
Cảnh Lộ Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Nếu mày dám gạt tao...

Đỗ Long dùng tay chọc vào ngực Lưu Đức Phúc, Lưu Đức Phúc lập tức đau đến mức thở không ra hơi, một lúc sau hơi thở mới tốt hơn một chút, Đỗ Long nói:

-Tao đã điểm tử huyệt của mày rồi, chỉ cần mày hít mạnh một chút thôi cũng sẽ có cảm giác đau đớn, nếu trước mười hai giờ đêm nay mà tao chưa giải huyệt cho mày...thì mày chết chắc.

-Những điều tôi nói đều là sự thật

Lưu Đức Phúc vẻ mặt cầu xin nói.

Đỗ Long hừ một tiếng nói:

-Hy vọng là thế, tao rất thích tiết mục của MC Hàn, nếu mày trở về làm khó cô ấy hoặc nảy sinh ý đồ xấu với cô ấy thì mày cũng chết chắc đấy. Khi tao không có ở đấy thì lời của cô ấy chính là lời của tao, mày hiểu chưa?

Trong lòng Lưu Đức Phức ai thán, liên tục gật đầu, nhược điểm của mình bị người khác nắm giữ, xem ra sau này chỉ có thể làm trâu làm ngựa cho người đàn ông thần bí này và Hàn Ỷ Huyên thôi.

Hàn Ỷ Huyên nằm mơ, cô mơ thấy Lưu Đức Phúc mê đắm nhào tới chỗ mình mà chân tay cô nặng tựa như chì không cách nào nhúc nhích được. Cô kêu lên một tiếng rồi tỉnh lại, mở mắt ra nhìn, chỉ thấy mình còn trong xe. Tuy nhiên không phải xe phỏng vấn tin tức của Lưu Đức Phúc mà là xe cảnh sát đồn công an xã Mãnh tú, ngồi đằng trước là hai cảnh sát trẻ Đơn Đan Thanh và Đới Khai Hâm.

Cô Hàn, cô tỉnh rồi sao? Đồn trưởng Đỗ đi rồi, trước khi đi anh ấy có căn dặn mấy ngày này cô sẽ tạm thời ở xe của chúng tôi. Sự an toàn của cô sẽ do chúng tôi phụ trách, anh ấy nói anh ấy gửi cho cô một tin nhắn, cô chỉ cần đọc sẽ hiểu.

Hàn Ỷ Huyên nhẹ nhàng thở ra, vội mở di động ra kiểm tra, quả nhiên là Đỗ Long gửi một tin nhắn đến. Sau khi đọc xong Hàn Ỷ Huyên thở phào nhẹ nhõm, cô quay đầu nhìn chiếc xe phỏng vấn ở phía sau, trong lòng đột nhiên xuất hiện nhiều nghi vấn. Đỗ Long đi theo cô đến xã Mãnh Tú từ khi nào? Sao hắn lại xuất hiện ở đó đúng lúc như vậy? Lẽ nào hắn sớm đã biết âm mưu của Lưu Đức Phúc?

Trong tin nhắn Đỗ Long làm cho cô an tâm một chút, mọi việc đợi sau khi sưu tầm xong các bài hát dân ca kết thúc, trở về thành phố Thụy Bảo hãy nói. Hàn Ỷ Huyên dẹp bỏ nghi vấn trong lòng, bắt đầu vạch kế hoạch. Tên khốn Lưu Đức Phức này tuy rằng đáng chết, nhưng sau lưng y là thế lực rất lớn, nếu có thể mượn thế lực này, cộng thêm cố gắng của bản thân, tương lai chẳng phải là sẽ rất tốt đẹp sao?

Hàn Ỷ Huyên là một cô gái thông minh, cô giỏi việc lợi dụng lợi thế sẵn có trong tay để đạt được mục đích. Lưu Đức Phức quả nhiên là rất đáng hận, nhưng vì Đỗ Long kịp thời xuất hiện, Lưu Đức Phúc cũng không xâm phạm đến cô, cho nên Hàn Ỷ Huyên quyết định sẽ lợi dụng y.

Về phần Đỗ Long, bí ẩn trên người hắn cũng làm Hàn Ỷ Huyên ngạc nhiên, hắn cũng đã cứu cô hai lần rồi, lần trước còn có thể nói là trùng hợp, thế còn lần này? Hàn Ỷ Huyên suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra tại sao Đỗ Long lại xuất hiện đúng lúc để cứu mình. Có lẽ chỉ có thể đợi lúc nào gặp mặt mới hỏi cho rõ ràng được.

Đỗ Long một ngày không xuất hiện, công an thành phố Thụy Bảo qua một ngày vô cùng náo nhiệt. Hoàng Thiệu Liễu – cha của người đã chết Hoàng Hoa Lương đi máy bay từ nước ngoài trở về. Ông ta nhìn thấy thi thể con mình bị mổ ngực ra thì giận dữ, tát Địch Xuân Liên một cái trước mặt mọi người. Ông ta kêu la là phải báo cáo lên Cục công an thành phố Thụy Bảo, chưa được sự đồng ý của người nhà nạn nhân mà đã tiến hành khám nghiệm tử thi.

Sau đó không hiểu tại sao Hoàng Thiệu Liễu lại biết con mình chết như thế nào. Ông ta căm phẫn đòi giết Thai Mẫn Hằng, giằng co ở Cục Công an suốt một ngày. Khi Đỗ Long trở lại Cục Công an lúc bảy giờ, trước cửa Cục Công an còn có biểu ngữ nghiêm trị hung thủ được giơ cao trong tay Hoàng Thiệu Liễu.

Khi Đỗ Long có mặt ở tổ trọng án, Đường Minh Hoa khoa trương nghênh đón hắn, dùng sức vỗ bả vai hắn nói:

-Anh trở về rồi! Nói đi, chuyện gì xảy ra thế, vì giúp anh giải quyết cục diện rối răm này hôm nay thực sự rất mệt mỏi đấy.

Đỗ Long cười nói:

-Khoa trương như vậy sao? Không để ý đến bọn họ là được, chẳng lẽ bọn họ lại có can đảm xông vào náo loạn Cục Công an sao? Mọi người tổ chức một cuộc họp, tôi muốn cho mọi người xem một thứ.

Mọi người đều có mặt tại phòng họp, Đỗ Long mở máy chiếu ra, cắm thẻ nhớ vào máy chiếu. Một hình ảnh hiện lên màn chiếu, chỉ thấy một người đang đi xe đạp điện qua đường.

Đỗ Long nói:

-Đây là khoảng thời gian rạng sáng mười hai giờ hôm qua. Đây là hình ảnh đoạn giao nhau giữa đường Xây Dựng và đường Thanh Niên. Vì đường này khá lớn nên có rất nhiều đèn, hình ảnh cameras chụp được cũng khá nhiều. Mọi người xem, người này có giống Thai Mẫn Hằng không?

Mọi người cau mày nhìn bức ảnh một cách tỉ mỉ, chỉ thấy ảnh chụp vẫn hơi mờ, chỉ có thể nhìn được hình dáng đại khái. Người này cũng đi xe đạp điện, cũng dáng người gầy, có điều quần áo cũng tương tự như quần áo Thai Mẫn Hằng mặc khi bị bắt.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, chỉ có Bạch Hồng Ân nói:

-Không sai, người này là Thai Mẫn Hằng!

Đỗ Long nói:

-Vậy tiếp tục xem...

Đỗ Long chiếu đến bức ảnh thứ hai, trên màn hình xuất hiện bốn hình ảnh. Trong các bức ảnh đều là một người gầy đi xe đạp trên đường, trong đó có hai bức ảnh gần như là vào rạng sáng, sai lệch khoảng 10 giây. Hai bức còn lại thì độ chênh lệch thời gian nhiều hơn, hai bức ảnh bên trái thì hôm qua mọi người đều xem qua rồi. Đó là hình ảnh theo dõi khi nghi phạm chở Hoàng Hoa Lương trên đường, hình khác là y ôm Hoàng Hoa Lương trước ngực, còn một hình là vác bao tải sau lưng. Thứ tự thời gian là mười hai giờ chín phút rạng sáng và bốn giờ năm phút sáng.

Hai tấm hình bên phải là đoạn giao nhau giữa đường Xây Dựng và đường Thanh Niên, thời gian là lần lượt là lúc 12 giờ và 12 giờ 5 phút. Hình ảnh Thai Mẫn Hằng đi qua đi lại bằng xe đạp điện xuất hiện hư hư thực thực.

Đỗ Long dùng bút laser chỉ vào nghi phạm Thai Mẫn Hằng, nói:

-Nếu đây là Thai Mẫn Hằng thì có thể lấy khẩu cung của y. Y nói là mình bị lừa đến viện kiểm sát, đường này nhất định phải đi qua, thời gian cũng tương ứng với vị trí theo dõi qua điện thoại Thai Mẫn Hằng mà Uông Lập Bân đưa cho tôi. Vì thế chúng ta có thể đưa ra giả thiết, người này chính là Thai Mẫn Hằng, như vậy vào cùng thời điểm này, người bắt cóc Hoàng Hoa Lương là ai? Thai Mẫn Hằng không thể có năng lực phân thân được?

Vương Phu Vũ nghi ngờ nói:

-Lẽ nào thực sự có người hãm hại Thai Mẫn Hằng?

Đỗ Long gật gật đầu, hắn nói:

-Tôi vẫn nghi ngờ Thai Mẫn Hằng bị hãm hại, vì vậy tôi đi tìm không ít chứng cớ để chứng minh điểm này...

Đỗ Long còn chưa nói xong, ngoài cửa có người hùng hổ xông vào, chính là Thạch Chung Đào, tổ trưởng đội hình sự, y vừa vào đã lớn tiếng nói:

-Đỗ Long, cậu đã về rồi, theo tôi thì cậu mau nhận thua đi, hiện tại đã có hai bằng chứng chứng minh Thai Mẫn Hằng là hung thủ, cậu thua chắc rồi!

-Anh lại có chứng cứ mới nào thế?

Đỗ Long ung dung hỏi.

Thạch Chung Đào nói:

-Kết quả phân tích máu mới nhất cho thấy vết máu phát hiện ở giường và xe đạp điện của Thai Mẫn Hằng hoàn toàn tương thích với máu của Hoàng Hoa Lương. Mặt khác, trưa nay, tiểu Phi đã thừa nhận mình làm giả chứng cứ rồi, vốn dĩ tối hôm qua y không ở bên cạnh Thai Mẫn Hằng, Thai Mẫn Hằng đã nói dối!

Đỗ Long bình tĩnh nhìn Thạch Chung Đào, trong đầu Thạch Chung Đào đột nhiên có chút trống rỗng, y trừng hai mắt, nói:

-Thế nào? Còn chưa chịu nhận thua sao? Anh còn đợi kết quả DNA hay là đợi Thai Mẫn Hằng nhận tội sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK