“Vừa hay sắp đến giờ ăn trưa rồi, tôi đã giúp mỗi người trong công ty mọi người đặt một phần cơm trưa”
Trương Uyển Dư: "..” Cơm trưa của nhà hàng đẳng cấp năm sao, vả lại... còn là phần cơm sang chảnh.
Các đồng nghiệp ở văn phòng vừa ăn phần cơm vừa cảm kích nhìn về phía Trương Uyển
Du.
Đặc biệt là Lưu Tiết.
VietWriter.vn
3
A
Bản thân miễn được tiền công quỹ của một bữa ăn nên đương nhiên là vui vẻ rồi.
Lưu Tiết vui mừng đi đến phía trước Trương Uyển Du.
“Angel Trương, vị này là bạn của cô sao?” Lưu Tiết cười híp mắt nói: “Sau này thường đến
nhé!”
Trương Uyển Du: ".." Nếu cô ấy thường đến thì có lẽ cô đỡ không nổi đâu. Đợi Lưu Tiết đi rồi, Trương Uyển Dự nhẹ xoa trán. Cố Thư cũng không để tâm mấy, chỉ mỉm cười. “Chuyện này cũng chẳng có gì, lại nói, lần đầu tiên tôi đến đây cũng không biết nên mang cái gì đến mới phải, chỉ có thể làm mấy việc không tốn chút công sức này thôi”
Trương Uyển Dự: “..”
“Cố tiểu thư thật quá khách sáo rồi, Cố tiền thư vào trong ngồi thôi!” “Không cần đầu!” Cố Thư vẫy tay: “Tôi vẫn còn có chuyện, đến đây thăm một chút là phải đi
rồi.”
“Thì ra là như vậy? Gương mặt của Cố Thư đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ nhìn về phía Trương Uyển Dự: “Thực ra hôm nay tôi đến đây còn có một yêu cầu hơi quá đáng” “Cố tiểu thư cứ nói đi.” “Tôi có đặt một chỗ ở Chung Tình, là vào tối hôm nay, muốn mời Ân tổng cùng nhau đi ăn một bữa, nhưng mà.” Đương nhiên Trương Uyển Dư biết được ý của Cố Thư là gì.
Cái gọi là bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, Trương Uyển Dư nghĩ một chút rồi nói.
“Được” Trong ánh mắt của Cố Thư chợt sáng: “Như vậy thì tốt quá rồi”. Đợi cho Cố Thư đi rồi Trương Uyển Du mới suy nghĩ mãi, cô quyết định vẫn là nên gọi một cuộc điện thoại Ân Hàn Tín.
Chuông điện thoại mới chỉ vang lên tiếng đầu tiên đầu dây bên kia đã nhấc máy rồi. "Trường tiểu thư ?” "À, Ân tổng, có phải tôi đang làm phiền anh không ?” " Trường tiểu thư có chuyện gì ?”. " Umm... Tôi muốn hỏi một chút là liệu buổi tối anh có thời gian rảnh không ?” Phía Ân Hàn Tín đột nhiên ngừng mất ba giây sau: " Có”. “Tôi có chút việc muốn tìm Ân tiên sinh trao đổi một chút, tôi đã đặt xong chỗ ở nhà hàng rồi, không biết là Ân tiên sinh có tiện qua đây một chuyến không ?” " Có thể” Trương Uyển Du cảm thấy có hơi chột dạ, nói: “ Vậy thì lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ của nhà hàng và số bàn cho anh” “Ừm.”
Đợi đến khi cúp điện thoại, trong lòng Trương Uyển Du càng thấy lo lắng hơn. Dù gì đây cũng là cô đang lừa gạt Ân Hàn Tín mà. Nhưng mà Cổ Thư đã nói rồi, cô ấy sợ rằng trực tiếp nói với Ân Hàn Tín là cô ấy muốn gặp anh ta, thì Ân Hàn Tín nhất định sẽ không đồng ý qua đó, vì vậy mới để Trương Uyển Du thay mặt cô mời anh ta đến đó.
Khi Trương Uyển Du gọi điện thoại cho Ân Hàn Tín cô chỉ nghĩ là thử xem sao, ai dè cô không ngờ là Ân Hàn Tín lại dễ dàng đồng ý như vậy. Chẳng qua nói là lừa gạt nhưng thật ra cô cũng là vì lo lắng cho chuyện chung thân đại sự của anh ta mà, chuyện chung thân đại sự của anh ấy mà lo liệu ổn thỏa rồi thì chắc chắn Ân lão phu nhân cũng sẽ rất vui mừng, nói không chừng sức khỏe của bà ấy còn có thể hồi phục nhanh hơn nữa chứ. Đến lúc đó cô có thể nhanh chóng thoát thân, không còn phải dính líu hay liên quan gì tới Ân Hàn Tín nữa. Sau khi gọi điện thoại cho Ân Hàn Tín xong, Trương Uyển Du liền lập tức gửi một tin nhắn cho Cố Thư. [ Trương Uyển dụ: Anh ấy đã đồng ý rồi. ] [Cố Thư: Lạc Lạc, cảm ơn cô, nếu sau này tôi mà trở thành chị dâu của cô tôi
nhất định sẽ đối xử thật tốt và luôn yêu thương cô.]
[Trương Uyển Du: “..............]
Trả lời tin nhắn của Cổ Thư xong cô bèn gửi cho cô ấy địa chỉ của nhà hàng và số thứ tự của bàn ăn, Trương Uyển Du tiện tay đem tin nhắn ấy gửi luôn cho Ân Hàn Tín.
Trụ sở của tập đoàn Ân Thị - Văn phòng làm việc của tổng giám đốc. Sau khi nhận được tin nhắn của Trương Uyển Du vừa gửi, đúng lúc Minh Hy cầm một tập tài liệu đi vào để tìm Ân Hàn Tín ký tên. “ Tất cả lịch hẹn của tối nay toàn bộ đều hủy hết!” Ân Hàn Tín nói. Minh Hy kinh ngạc tới mức hai mắt trừng to. “ Nhưng mà tổng giám đốc à, tối ngày hôm nay anh đã có lịch hẹn với Hoa tổng của tập đoàn Hoa Thịnh để bàn về hợp đồng của quý sau, vả lại còn có một cuộc hội nghị qua video của mỗi quý nữa...”